Đan Hoàng Võ Đế

Chương 1725: Chủ ý hỗn đản (1)




Đại tướng thét lên một tiếng ra lệnh, Hắc Lân Ngao hùng tráng đạp tan mặt đất, nhảy vọt lên, chạy tới cảnh giới cao nhất.

Hơn tám mươi vị tinh nhuệ khống chế Hắc Sơn Ngao hung hãn, cũng bay lên không đuổi theo.

Xung quanh đều là núi cao nguy nga che trời, hơn mấy ngàn vạn mét, hùng vĩ đến rung động, phía trên mọc đầy Lão Thụ tráng kiện, nở rộ đóa hoa yêu dị, còn có thác nước lao nhanh.

Bọn hắn bay lượn trong dãy núi, chạy tới ngọn núi cao nhất ở bên ngoài hơn mười dặm kia. Nhưng...

Ầm ầm!!

Đột nhiên xuất hiện bạo tạc chấn thiên động địa, vang vọng dãy núi, không có bất kỳ dấu hiệu gì, liền oanh minh đến cực hạn, đinh tai nhức óc!

Hắc Lân Ngao đều bị chấn động đến kinh hoảng gào thét, hỗn loạn cảnh giác.

Mặt đất sụt lún, vết nứt cuồng dã lan tràn, thổ triều cuồn cuộn giống như là núi lửa phun trào giữa trời cao.

Núi cao lay động mãnh liệt, cùng với tiếng oanh minh ngột ngạt tuyệt vọng, giống như ầm vang vỡ nát, hóa thành đá vụn thổ triều vô tận như bài sơn đảo hải bao phủ tới phía Hắc Lân Ngao.

Đại tướng bỗng nhiên biến sắc, trọng đao hoành không, vạch ra đao cương cương mãnh, dài đến trăm mét, nặng nề bá liệt, tuỳ tiện xé rách bụi mù đầy trời.

Hắc Lân Ngao giận dữ gào thét, tốc độ tăng vọt, từ cái khe trong bụi mù giết ra ngoài.

Hai vị phó tướng, năm vị đội trưởng, đều phản ứng tấn mãnh, trước tiên đã kích phát võ pháp, cường thế trùng kích, giết ra khỏi bụi mù cuồn cuộn.

Nhưng chuyện đột nhiên xảy ra, thủy triều cuồn cuộn phóng lên tận trời, bụi mù mãnh liệt, tất cả mọi thứ trong phạm vi hơn ba mươi dặm đã bị bao phủ, hình thành triều dâng táng diệt, nuốt sống tất cả binh sĩ tinh thiêu tế tuyển khác còn có Hắc Lân Ngao của bọn hắn. Khương Nghị đang gào thét trong cuồng triều hủy diệt, dẫn dắt Hắc Lân Ngao cùng các binh vệ rơi xuống tiếp tục chìm xuống, mai táng sâu trong tầng đất.

Ầm ầm...

Mây mù hắc ám trên bầu trời đột nhiên nổi lên ánh sáng chói mắt, cốt khí mãnh liệt cuồn cuộn, ngưng tụ thành chiến binh đầu lâu hơn mười mét, trong tay cầm cốt đao, chém về phía đại tướng.

- Ngươi dám đánh lén chúng ta? Chán sống!

Đại tướng gầm thét, khống chế Hắc Lân Ngao phóng lên tận trời, toàn thân oanh minh lôi triều, ngưng tụ lôi đao, nóng nảy bá liệt, cường quang chiếu thấu hắc ám.

Ầm ầm!

Cốt đao ngạnh kháng lôi đao, âm vang tranh minh, đinh tai nhức óc.

Trận đối kháng ngắn ngủi, lôi đao bị chấn vỡ, hóa thành lôi triều đầy trời, cốt đao bị cưỡng bức xốc lên, đầu lâu cũng xoay tròn. Nhưng, đầu lâu không có mất khống chế, mà lại còn mượn tình thế xoay tròn, lần nữa bổ cốt đao đến đại tướng đang ở phía dưới.

Cùng lúc đó, hài cốt toàn thân huy động cốt khí mãnh liệt cuồn cuộn, liên tiếp ngưng tụ ra hoàn toàn mới bốn cái cẳng tay, bốn chuôi cốt đao, gào thét lên phách trảm xuống dưới.

Đại tướng kinh mà chưa loạn, hắn rống to vang động cả trời, lôi triều bạo động mãnh liệt, hóa thành ngàn vạn lôi đao bá liệt giống như lôi hải nghịch trùng giữa khung trời.

Linh văn của hắn chính là lôi đao, lại thân kinh bách chiến, chiêu thức đại khai đại hợp, cuồng dã hung mãnh.

Nhưng, hắn đã đánh giá thấp thực lực của vị sát thủ này.

Cốt đao liên tiếp hấp thu Thiên Bằng Thủy Tổ cùng cốt khí Tổ Kỳ Lân đã trở nên vô cùng cứng rắn, càng giống như có hư ảnh Thiên Bằng cùng Tổ Kỳ Lân bao quanh.

Đây là tình huống trước đó Bạch Tai chưa bao giờ thi triển ra, giờ khắc này, năm chuôi cốt đao lại giống như Yêu Tổ xen lẫn, hung mãnh cường thế.

Ầm ầm...

Lôi triều bị vô tình đánh tan, năm chuôi cốt đao dễ như trở bàn tay xuất hiện trong tầm mắt đại tướng, cốt khí cuồn cuộn, Yêu tộc vờn quanh.

Sắc mặt đại tướng đột nhiên biến đổi, lôi triều tiếp tục cuồn cuộn, liên miên bất tuyệt, ở trước mặt ngưng tụ ra đầu rồng cuồng bạo, sinh động như thật, giống như đầu Cự Long xô ra lôi triều, gào thét với trời cao, sóng âm lôi uy sôi trào.

Ầm ầm...

Va chạm lại lần nữa dẫn phát bạo tạc thảm liệt, ba thanh cốt đao vỡ nát, nhưng còn hai thanh cốt đao khác theo sát ở phía sau, bổ về phía đại tướng.

- Không...

Phó tướng và đám người lo lắng, muốn cứu người, nhưng lại bị lôi triều cùng cốt khí bắn nổ bao phủ, chật vật bay lên, đánh xuống phế tích.

Chi đội tinh binh Xích Thiên này phụng mệnh đóng ở phía ngoài vậy mà cứ mơ mơ hồ hồ đã toàn diệt.

Khương Nghị chỉ điểm đại tướng, hai vị phó tướng, còn có một vị trong năm vị đội trưởng, nói:

- Khống chế bốn người bọn họ, toàn bộ tám con Hắc Lân Ngao.

Bạch Tai trải rộng Huyết Chú Yêu Binh Đồ ra, bao phủ bọn hắn.

Bọn người đại tướng đau đớn giãy dụa trong hôn mê, máu tươi toàn thân bốc hơi từ vết thương, ấn về phía Yêu Binh Đồ, Yêu Binh Đồ lập tức tuôn ra cường quang, bao phủ bọn hắn, hình thành Huyết Chú lạc ấn đặc biệt trong thân thể.

Khương Nghị, Hướng Vãn Tình, Chu Thanh Thọ đều nắm chặt thời gian rút ra chiến bào từ những đội trưởng kia, mặc ở trên người.

Sau một tiếng, bốn người đại tướng mệt mỏi đứng lên, máu me khắp người, tinh thần hoảng hốt, nhưng còn giống như có chút kháng cự.

- Ngươi có thể làm không, không được đổi ta thử một chút?

Chu Thanh Thọ vẫn cảm thấy đáng tiếc.

Hướng Vãn Tình ở bên cạnh nói một câu:

- Rời khỏi Vô Hồi thánh địa đã lâu như vậy, muốn Na Yêu sao?

Chu Thanh Thọ thể hiện cứng đờ:

- Ngày nhớ đêm mong.

Hướng Vãn Tình dịu dàng cười yếu ớt, mềm mại đáng yêu động lòng người:

- Chờ ngày nào đó gặp mặt, ta sẽ cùng nàng tâm sự, trong khoảng thời gian này ngươi nhớ nàng như thế nào.

Vẻ mặt Chu Thanh Thọ đau khổ nói:

- Để tẩu tử phí tâm.

Bạch Tai lần đầu khống chế Huyết Chú Yêu Binh Đồ, xác thực gặp chút phiền phức, nhất là khống chế đại tướng không cùng cảnh giới của hắn.

Cũng may không có làm nhục sứ mệnh, Huyết Chú thành công kết nối ý thức với hắn, thao túng linh hồn huyết nhục của bọn hắn.

Khương Nghị hỏi:

- Các ngươi đã tới bao nhiêu người?

Bạch Tai khống chế đại tướng đáp lại:

- Ba mươi tám chi đội tinh nhuệ, mỗi chi đội tám mươi đến chín mươi người, dẫn đội đều là cấp bậc Tướng, cảnh giới tại Niết Bàn cảnh lục trọng thiên đến thất trọng thiên, phân biệt đóng giữ những khu vực khác nhau.

- Sáu chi đội mạnh nhất do sáu vị quân trưởng tự mình dẫn đội, cảnh giới quân trưởng là Niết Bàn cảnh cửu trọng thiên, bọn hắn đóng giữ trong dãy núi sâu nhất.

Bạch Tai âm thầm hít một hơi, ba mươi tám chi đội tinh nhuệ thiết huyết, lại còn là do quân trưởng dẫn đầu, muốn thuận lợi vào sâu bên trong chỉ sợ không có đơn giản như vậy.

Khương Nghị hỏi:

- Biết vị trí cụ thể mà bọn hắn ẩn thân không?

- Đều là các quân đơn độc an bài, giữa nhau đều không rõ ràng.

- Ba vị thống soái tam đại quân đoàn thì sao?