Đan Hoàng Võ Đế

Chương 1783: Cường thế




Khương Nghị chỉnh ngay ngắn mặt nạ hé mở, cười nhạt nói:

- Ta có thể bảo đảm lai lịch rất chính đáng, không phải trộm cướp, nhưng về phần lấy được từ nơi nào, ha ha, giữ bí mật.

Phó Tiêu Dao nói:

- Bảo vật như vậy không thể nào có lai lịch rất chính đáng, không phải trộm thì chính là cướp. Mà bảo vật như vậy, cho dù ai đạt được đều sẽ cẩn thận giấu kỹ, vậy mà ngươi lại lấy ra đấu giá, nói rõ ngươi nóng lòng ra tay. Nóng lòng ra tay, cũng chính là trong lòng có quỷ.

- Vị công tử này là...

- Phó Tiêu Dao. Đây là gia phụ.

- Tiêu Dao công tử có thể có suy đoán như vậy, cũng là hợp tình lý, nhưng các ngươi cứ việc điều tra, hai thứ bảo bối này không có dính đến bất cứ ân oán gút mắc gì. Ta mở ra điều kiện, các ngươi hẳn là đều biết, mai rùa Huyền Vũ, mai rùa chính thức có được huyết mạch Huyền Vũ. Chỉ có Thánh Kiếm mới xứng với bảo vật như vậy, cho nên ta lấy ra giao dịch. Ta biết giao dịch với đồ Huyền Vũ là phạm vào kiêng kị của hải vực, cho nên lại lấy ra Tiểu Quang Mang Thánh Thuật.

- Ngươi hẳn không phải là Thủy hệ linh văn, tại sao muốn mai rùa Huyền Vũ?

- Ta không cần, là tìm cho tiểu sủng vật ta nuôi.

- Một Yêu Quy sao? Ngươi muốn dùng mai rùa Huyền Vũ, kích phát huyết mạch Yêu Quy??

- Ta muốn làm gì, các ngươi cũng đừng quản. Nếu các ngươi đã tới, hẳn là làm giao dịch. Chỉ cần cho ta một cái mai rùa hoàn chỉnh, ta có thể cùng các ngươi làm giao dịch.

- Ta vẫn hoài nghi lai lịch đồ của ngươi bất chính, chỉ bằng một kẻ tán tu như ngươi, không thể nào đạt được bảo bối như vậy.

- Ta cũng không phải tán tu bình thường. Ta không chỉ có hai thứ bảo bối này, ta còn có thêm nữa.

Khương Nghị cười cười, chớp mắt nói:

- Vận khí ta tốt.

Trong lòng Phó Nghiêu và Phó Tiêu Dao cũng hơi khẽ động, chẳng lẽ gia hỏa này phát hiện bảo tàng từ bí cảnh nào đó?

Gần đây Thánh Bằng đảo cùng Hải Thần đảo phá hư khắp nơi, đã dẫn phát không ít tai nạn, đáy biển một ít vết nứt nơi rãnh biển đều hứng chịu tới trùng kích. Chẳng lẽ có bí cảnh đã bị Thánh Bằng đảo bỏ sót lại, bị hắn phát hiện??

Nghĩ tới đây, đáy mắt Phó Nghiêu nổi lên tinh mang, nhìn chằm chằm Khương Nghị:

- Không biết trên tay Lục công tử còn có bảo vật gì? Nếu quả thật có giá trị, ta có thể mua xuống toàn bộ.

- Bây giờ ta còn không có ý nghĩ ra tay toàn bộ, trước tiên cứ bán Ngũ Hành Thánh Kiếm cùng Tiểu Quang Mang Thánh Thuật.

- Không dối gạt các ngươi, ta lấy ra hai kiện này, thật đúng là bởi vì người của Thiên Kiếm Thần Tông các ngươi ở chỗ này. Người khác không dám giao dịch mai rùa Huyền Vũ, các ngươi hẳn là dám, mà rất có thể thật có.

- Chúng ta quả thật có thể giao dịch, nhưng một kẻ tán tu như ngươi, chỉ nói là ra mấy chữ này giao dịch mai rùa Huyền Vũ liền đã phạm vào kiêng kị. Huyền Vũ, chính là Đế Quân, bộ tộc Huyền Vũ, càng là đế tộc!

Phó Nghiêu lặng lẽ làm thủ thế, lão nhân đứng ở phía sau bên phải chuẩn bị kỹ càng.

- Phó trưởng lão, ngươi chớ xem ta là tán tu bình thường. Ví dụ như bây giờ, ngươi đang động ý nghĩ xấu sao? Ha ha, sau này còn gặp lại!

Toàn thân Khương Nghị đột nhiên dâng lên từng mảnh tinh quang, kịch liệt xen lẫn, xô ra một cái lỗ đen, trong nháy mắt đã cuốn hắn vào hư không.

Phó Nghiêu và hai người khác bất ngờ, đây là vũ khí sao? Hay là một loại võ pháp nào đó!

- Phong tỏa hòn đảo cho ta, tìm tới hắn.

Phó Nghiêu thét lên ra lệnh lão nhân bên phải.

- Ta đi Giáp Đình thương hội, có khả năng hắn đi nơi đó cầm lại bảo bối của mình.

Phó Tiêu Dao đang muốn đi ra ngoài, đối diện đụng phải đệ tử thần tông đang vội vã chạy tới nơi này.

Sau khi đệ tử thần tông hành lễ, liền bẩm báo với bọn hắn, nói:

- Hai vị huynh đệ của Khương Qua đã đến! Là lão Tứ lão Ngũ!

- Đến đã đến, chờ lão đại lão nhị tới lại nói!

- Công tử, hai vị huynh đệ này không đơn giản.

- Làm sao không đơn giản?

- Một người là Dực Long, một người là Tinh Thần, đều là Chí Tôn Thánh phẩm.

- Ồ??

Ngay cả Phó Nghiêu cũng hơi có phản ứng.

Bên trong tán tu, Chí Tôn Thánh phẩm vô cùng hiếm thấy, Chí Tôn Thánh phẩm kéo thành đoàn, càng là khó gặp.

- Bọn hắn còn nói lão nhị đã ở trên đảo, mang theo mặt nạ màu tím, Hắc Động linh văn, còn có chiến sủng đặc biệt.

- Lỗ đen? Còn mang theo mặt nạ?

Phó Tiêu Dao sững sờ, trùng hợp như vậy sao?

- Năm huynh đệ bọn hắn đều mang mặt nạ, che nửa gương mặt.

- Vị lão nhị này tên gọi là gì?

- Bọn hắn không nói.

Khương Nghị rời khỏi tiểu viện, đi thẳng đến Giáp Đình thương hội.

- Lý hội trưởng, làm ăn phải nói quy củ, các ngươi cứ bán ta đi như vậy?

Khương Nghị đi đến tầng cao nhất tại thương hội, chất vấn tên hội trưởng to béo của Giáp Đình thương hội.

Bên trên gương mặt béo trắng nõn mượt mà của hội trưởng mang theo nụ cười như thói quen:

- Là Lục công tử sao, ngươi đây là nói cái gì vậy, Giáp Đình thương hội chúng ta chính là thương hội lớn nhất cổ xưa nhất, cũng là coi trọng thành tín nhất trên Kim Bảo đảo.

- Chính là các ngươi giữ chữ tín, ta mới đến chỗ các ngươi nơi này ra bán bảo bối, cũng đồng ý cho các ngươi rút thành mười phần trăm, kết quả các ngươi lại tiết lộ tình huống của ta cho Thiên Kiếm Thần Tông!

- A, ngươi nói Tam trưởng lão thần tông sao, ngài ấy chỉ tới hỏi tình huống, ta thuận miệng nói ra tên, đặc biệt, cũng không có nói ngươi ở đâu. Hẳn là hắn phát động người của hắn tìm tới. Ngươi cũng biết, bọn hắn là hoàng đạo, là chủ nhân của Thần Dụ Chi Hải, tìm người còn không nhẹ nhàng sao?

Lý hội trưởng ngoài cười nhưng trong không cười đáp lại.

- Ta không cùng ngươi nhiều lời, đồ ở đâu? Ta muốn lấy đi.

- Đồ còn chưa có bán.

- Ta không bán.

- Chúng ta vì tuyên truyền, tốn không ít tinh lực, ngươi nói không bán thì không bán rồi? Ha ha, không tuân theo quy củ.

Lý hội trưởng nhìn thấy tiểu tử này khí thế hung hăng liền biết hẳn là thần tông đã đi qua tìm.

Nếu đã như thế này, hắn liền muốn thay thần tông cản lại, thay cái thể diện.

Thiên Kiếm Thần Tông, chủ nhân thật sự của Thần Dụ Chi Hải, đây cũng không phải là vấn đề mà loại thương hội như bọn hắn liền có thể tùy tiện tiếp xúc đến.

- Là các ngươi trái với quy củ trước đây, trả đồ lại cho ta.

- Ngươi là muốn gây sự sao? Lục công tử, nơi này là Giáp Đình thương hội, thương hội lớn nhất Kim Bảo đảo, đừng nói ngươi là Niết Bàn tứ trọng thiên liền xem như thất trọng thiên tới, đều phải cân nhắc một chút.