Từ sau khi thức tỉnh Viễn Cổ kình hồn, khí chất càng vĩ ngạn cao lớn, mang cho người khác con dân thức tỉnh kình hồn áp lực cường đại.
Dương Lam hầu ở bên cạnh, lắc đầu nói:
- Đã điều tra, không có bất kỳ vết tích gì.
Ánh mắt Dương Thiên Hữu đang băn khoăn trên thân bốn người Khương Nghị:
- Là trước đó bọn hắn đã không ở Thần Dụ Chi Hải, hay là một mực giấu rất sâu?
Dương Lam nói:
- Khó mà nói được. Nhưng trừ Khương Qua ra, lão Tứ lão Ngũ đều là Linh Hồn cảnh, bình thường hơi khắc chế, không làm cho chú ý cũng có khả năng. Vị lão nhị kia, là Thiên phẩm linh văn, hẳn là sẽ càng chú ý, mà chiến sủng của hắn lại là Hải Linh, có thể tuỳ tiện che giấu tung tích.
Dương Thiên Khuyết lưu ý đội ngũ Thiên Kiếm Thần Tông nơi xa, vẻ mặt uy nghiêm:
- Vấn đề thân phận sau này hãy nói, bây giờ bất luận là như thế nào đều phải chiêu mộ được năm huynh đệ bọn hắn đến Hải Thần đảo, tuyệt đối không thể để rơi xuống tay Thiên Kiếm Thần Tông.
Ở bên ngoài hơn ba mươi dặm, ánh sáng ngũ sắc nở đầy trời rộ, giống như dải lụa cầu vồng, bao quanh đội ngũ Thiên Kiếm Thần Tông.
Thiên Kiếm Thần Tông tổng cộng có tam đại phe phái chủ yếu, tu luyện kiếm thuật cũng đều hoàn toàn khác biệt.
Một phe là Ngũ Hành Kiếm thuật, một phe là m Dương Kiếm thuật, một phe thì là Luân Hồi Kiếm thuật.
Phó gia bọn hắn chính là tu Ngũ Hành Kiếm thuật, đây cũng là nguyên nhân Phó Tiêu Dao cảm thấy hứng thú đối với Ngũ Hành Kiếm của Khương Nghị.
- Chúng ta đều đã đến đây, vậy mà huynh đệ bọn họ lại không đến chào hỏi? Kiêu ngạo thật lớn nhỉ.
Có vị trưởng lão nội tông hầu ở bên cạnh phó tông chủ, khinh thường hừ một tiếng.
- Bọn hắn đã là đang đợi vị đại ca kia, cũng là đang chờ chúng ta chủ động đi qua giao hảo.
Phó Nghiêu nhìn thấy rất thấu đáo.
Phó Tiêu Dao cũng nói:
- Trước khi chúng ta không có chân chính ra giá, bọn hắn là không thể nào chủ động bắt chuyện cùng bất kỳ bên nào. Trước tiên không nôn nóng, cuối cùng thuộc về không phải xem ai ra giá trước, mà là ai ra giá cao hơn.
Phó tông chủ Phó Hành Không nhìn rất trẻ trung, tinh thần sáng láng, dáng dấp hiên ngang.
- Tên Lục Du, thật sự là Thiên phẩm linh văn?
Phó Tiêu Dao nói:
- Không sai được, ta đã cảm ứng. Chính hắn cũng thừa nhận.
Phó Hành Không yên lặng đánh giá người kia, luôn cảm thấy chỗ nào không đúng lắm.
Khương Nghị đứng trên vách đá, chờ đợi Dương Biện xuất hiện.
Sớm tại năm ngày trước, Dương Biện đã mở ra thân thể bảo tàng, bước vào Niết Bàn cảnh, cũng là tại thời điểm này Khương Nghị đã leo lên Kim Bảo đảo, Dương Biện tiềm phục gần trong vùng biển đó.
- Sao hắn còn chưa tới?
Chu Thanh Thọ nhỏ giọng nói nhỏ.
- Hắn phải làm chuẩn bị cho tốt, dù sao cũng muốn đối mặt với những kẻ đã từng là người nhà.
Khương Nghị nhẹ nhàng lắc đầu, đối mặt với người nhà, không dễ dàng, lấy tư thái nào đối mặt, cần phải chuẩn bị cẩn thận.
- Chờ một chút đi, hắn sẽ xuất hiện.
Khương Qua nói.
Khương Nghị ho nhẹ vài tiếng:
- Hàn Ngạo, đơn giản chào một cái, hôm nay có thể còn sống rời khỏi hay không, thật đúng là muốn nhìn Thiên Kiếm Thần Tông.
Hàn Ngạo lĩnh hội, ngẩng đầu nhìn về phía Thiên Kiếm Thần Tông nơi đó.
Cái này một động tác đơn giản, lập tức đưa tới vô số người chú ý.
Người của Thiên Kiếm Thần Tông hơi ngạc nhiên, xem bộ dáng cố ý hướng đến chúng ta?
Phó Tiêu Dao đi về phía trước mấy bước, hướng phía nơi đó khẽ vuốt cằm.
Hải Thần đảo nơi đó thì nhíu mày, đám gia hỏa kia chẳng lẽ muốn tìm Thiên Kiếm Thần Tông nương tựa?
Thời điểm bầu không khí đang vi diệu, mặt biển xung quanh bến tàu đột nhiên nhanh chóng biến mất, chợt hạ xuống vài trăm mét, gây nên trận trận rối loạn.
Xa xa, mặt biển xuất hiện vòng xoáy to lớn, nước biển bốn phương tám hướng đều hội tụ đến nơi đó.
- Mau nhìn nơi đó!
Biển người trên bến tàu nhao nhao bước về phía trước.
Vòng xoáy kịch liệt nhấc lên, một Nữ Yêu toàn thân quấn quanh lấy huyết văn chậm rãi trồi lên.
Thân trên làm người, thân dưới là cá, nhưng lại có ba đầu sáu tay.
Hình dáng của nàng mơ hồ, hải triều xung quanh lại theo va chạm mãnh liệt tiếp tục bành trướng, từ mấy trăm mét cho đến hơn ngàn mét.
Giống như là cự yêu Thượng Cổ yên lặng dưới đáy biển sâu xa đang thức tỉnh.
Tầng mây trên bầu trời rơi xuống, hóa thành thủy triều dung nhập vào trong đó, đại dương mênh mông cuồn cuộn sóng lớn, tiến lên hội tụ tới chỗ nàng.
- Hải Linh? Lại là Hải Linh!!
Đám người trên bến tàu bạo động, trước đó gặp được Hải Linh cự quy, bây giờ lại tới một Nữ Yêu?
Những Tinh Linh Hải Dương phát triều làm biển này, vậy mà lại liên tiếp xuất hiện.
Chẳng lẽ, đó chính là lão đại trong năm huynh đệ?
- Đi thôi, trò hay bắt đầu rồi!
Khương Nghị dẫn xuất Hải Linh cự quy từ trong Thông Thiên Tháp, từ vách núi rơi xuống hải triều.
Ầm ầm trầm đục, cự quy dung nhập hải dương, lập tức phát ra tiếng gào thét hùng hậu, không ngừng liên tục hấp thu Thủy nguyên lực mênh mông, hình thể tiếp tục tăng vọt, từ vài mét đến mấy chục mét đến mấy trăm mét.
Nếu như không phải huyết văn kiềm chế, nó còn có thể tiếp tục sinh trưởng tốt.
Khương Nghị bay lên không, rơi xuống trên lưng cự quy, khống chế Nữ Yêu Hải Linh nghênh hướng xa xa.
Đó cũng là Linh Thể mà hắn chọn trong Thông Thiên Tháp làm giao dịch.
Mặc dù bọn chúng đều bị phong ấn trong thời gian vô tận, khí tức rất yếu, nhưng kiến tạo khí thế lại tương đối hữu hiệu.
Hàn Ngạo hóa thân thành Hắc Lân Dực Long, giương cánh mấy chục mét, nhấc lên cương khí màu đen; Chu Thanh Thọ nở rộ tinh quang sáng chói, xen lẫn Tinh Thần đại đạo, thẳng đến sóng lớn phương xa; Khương Qua cưỡi Long Lân Lôi Mã, liệt diễm sôi trào trong lôi triều, đạp không phóng tới.
Bốn huynh đệ đồng thời hành động, rõ ràng cho thấy đó chính là đại ca của bọn họ!
- Hải Linh!
Bọn người Dương Thiên Khuyết, Dương Thiên Hữu của Hải Thần đảo, bọn người Phó Hành Không, Phó Nghiêu của Thiên Kiếm Thần Tông đều lộ ra sự kinh sợ.
Vận khí đám huynh đệ này tốt thật, là Long Lân Lôi Mã, lại còn là Hải Linh, thật sự là để cho người ta hâm mộ.
Trách không được bọn hắn có thể tiến tới cùng nhau, còn có thể kết bái huynh đệ.
- Nhất định phải đạt được bọn hắn!
Dương Thiên Khuyết, Phó Hành Không đồng thời làm ra quyết định.
Bọn người Khương Nghị đến phía trước nghênh đón, làm đủ thanh thế cho Dương Biện.
Dương Biện đứng trên tay Nữ Yêu đang nâng, mang theo mặt nạ màu đỏ ngòm, che khuất cả khuôn mặt.
Một đôi mắt thâm thúy lạnh lùng, xuyên qua mặt nạ, ngắm nhìn sóng lớn nhấc lên bầu trời xa xa.
Khương Nghị nói:
- Phụ thân ngươi, đệ đệ ngươi, cô cô ngươi, còn có nhân vật chủ yếu của Lý gia, Ngụy gia, đều tới. Ngươi, đã chuẩn bị xong chưa?