Đan Hoàng Võ Đế

Chương 1853: Phong Tỏa Khung Trời




Kỷ Nguyên năm thứ mười, ngày mười tháng một, khi thế giới mới xuất hiện sau ba mươi chín ngày, núi Giới Nguyên đột nhiên bộc phát ra cường quang vô tận, ba mươi tám ngọn Tổ Nguyên sơn toàn bộ oanh minh, sôi trào lên màn sáng cuồn cuộn.

Sáu vết nứt ở khung trời trong thời gian ngắn đã nhanh chóng khép kín, triệt để ngăn cách liên hệ cùng Thần Vực Chi Hải.

Các cường giả ở bên ngoài đang chuẩn bị tiến đến liền kinh ngạc, cường giả bị vây ở bên trong thì luống cuống.

Thời điểm trước đó liên tiếp xuất hiện năm nơi sụp đổ, cũng đều suy đoán thế giới mới sẽ dần dần mở rộng phạm vi sụp đổ, cho đến khi đáy biển hoàn toàn quán thông, ai cũng không nghĩ tới bình chướng lại hoàn toàn khép kín.

Có bộ số phận thế lực kỳ thật đã cảnh giác qua, nhưng thật sự rời khỏi trước thời hạn lại không có nhiều, đều cảm giác còn có thể lại đợi nhiều thêm mấy ngày, dù là một hai ngày.

Ai cũng không nghĩ tới sẽ đột nhiên như vậy!!

Sau khi bình chướng khép kín, chủ nhân Giới Nguyên tự mình phát ra mệnh lệnh với ba mươi tám Tổ Nguyên sơn, săn giết toàn bộ kẻ xông vào, vận chuyển về núi Giới Nguyên tế hiến.

Núi Giới Nguyên sẽ xem số lượng Yêu Chủ săn giết kẻ xông vào, ban thưởng cho một bộ phận.

Thế giới mới lập tức lâm vào bạo động, Yêu Chủ nhao nhao rời khỏi Tổ Nguyên sơn của mình, dẫn đầu tộc đàn săn giết kẻ xông vào.

Các kẻ xông vào thì điên cuồng chạy trốn, nhưng toàn bộ thế giới đều đã bị phong bế, bọn hắn không có chỗ có thể trốn.

Số lượng lớn cường tộc liên hợp lại cứu vớt bản thân, nhưng đối mặt với thú triều khí thế hung hăng, liên hợp càng nhiều, mục tiêu càng lớn, càng là bị chiếu cố nhiều hơn. Còn có rất nhiều cường tộc điên cuồng va chạm bình chướng trên khung trời, muốn giết ra ngoài, nhưng bình chướng cứng cỏi, mặc cho bọn hắn điên cuồng như thế nào, đều không để mảy may lại chút vết tích.

- Thế giới mới triệt để phong bế!

- Hàng tỷ sinh linh bị nhốt, từ săn giết biến thành đồ sát!

- Đây là bẫy, đây là dụ sát.

- Thế giới mới cũng dám dụ bắt hàng tỷ sinh linh của Thần Vực Chi Hải, đây là đang tuyên chiến sao!

- Là ai đang khống chế thế giới mới? Chẳng lẽ nơi đó còn có chủ nhân thật sự sao?

- Trong thế giới mới có Thánh Vương? Hay là Thánh Hoàng!!

Tin tức nhanh chóng truyền khắp Thần Vực Chi Hải, dẫn phát khủng hoảng to lớn, cũng đều kích thích lửa giận vô tận.

Số lượng lớn các lão tổ trấn thủ tông môn tại các hòn đảo nhao nhao xuất quan, tiến về Thiên Kiếm Thần Tông, xin mời Thiên Kiếm Thần Tông dẫn dắt Thần Vực Chi Hải, phá vỡ bình chướng, nghĩ cách cứu viện hàng tỷ sinh linh bị nhốt.

Thiên Kiếm Thần Tông rất may mắn, bởi vì ba ngày trước bọn hắn đã vừa vặn rời khỏi đó nơi đó trước khi khung trời phong tỏa.

Bọn hắn không chỉ có không có bị vây khốn, còn mang ra số lượng lớn bảo tàng.

Nhưng nhìn khung trời phong tỏa, hàng tỷ sinh linh bị nhốt, trên danh nghĩa bọn hắn làm chủ nhân của Thần Vực Chi Hải, là thế lực cấp hoàng đạo, duy nhất nhất định phải triển khai nghĩ cách cứu viện.

Dù chỉ là làm dáng một chút!

Thiên Kiếm Thần Tông lập tức cao điệu tuyên cáo toàn bộ hòn đảo tông môn của Thần Vực Chi Hải, lập tức tập kết đến thần tông, cùng nhau lao tới thế giới mới, liên thủ phá vỡ bình chướng, cứu vớt người bị nhốt.

- Triệt để phong bế?

Thánh Tổ đầu tiên Dương Hồng Liệt xuất quan, sau khi biết được tin tức thì liên tục hít hơi thật sâu, mặt mo đầy nhăn nheo đều trắng bệch.

- Vừa mới nhận được tin tức, khung trời toàn diện phong ấn, tất cả người ở lại bên trong đều bị khốn trụ.

- Người của chúng ta đâu?

- Xác định, đều ở bên trong!

Vẻ mặt của Dương Đồng Quang nghiêm trọng, dùng sức nắm chặt nắm đấm mới có thể cam đoan không run rẩy.

Hai vị Thánh Tổ Dương gia, tinh nhuệ cao tầng của hai nhà Dương Lý, toàn bộ Niết Bàn cảnh của hòn đảo thứ tư, còn có Thánh Tổ Thánh Bằng đảo đều bị vây ở bên trong.

Nếu quả như thật sự không ra được, thực lực tổng hợp của Hải Thần đảo và Thánh Bằng đảo đều giảm mạnh hai phần ba.

Đầu Dương Hồng Liệt mê muội một trận, suýt chút nữa đã ngồi dưới đất.

Hải Thần đảo lắng đọng ngàn năm mới có được thực lực như bây giờ, rốt cuộc cũng làm xong chuẩn bị chinh chiến Thiên Khải chiến trường, kết quả còn chưa bắt đầu, liền kết thúc?

Cố gắng ngàn năm của các liệt tổ liệt tông, cứ uổng phí như vậy sao?

Hai vị Thánh Tổ Lý gia lưu thủ cũng gấp gáp vội vàng chạy tới nơi này.

Trước đó khi hai vị Thánh Tổ Dương gia chết thảm, bọn hắn chỉ là tức giận Dương gia vô năng, tại thời khắc mấu chốt chuẩn bị chinh chiến Thiên Khải chiến trường lại hao tổn Thánh Linh, bây giờ thì tốt rồi, Thánh Tổ cùng tộc trưởng của bọn hắn, còn có tinh nhuệ cao tầng đều đã bị vây cũng đứng trước nguy hiểm tử vong.

Thánh Tổ Lý gia nói:

- Thiên Kiếm Thần Tông vừa mới phát ra hiệu triệu, tập kết lực lượng toàn Thần Vực Chi Hải, liên thủ tiến công bình chướng thế giới mới.

Thánh Tổ thứ hai của Lý gia cũng nói:

- Kế hoạch sơ bộ là liên hợp tấn công mạnh một chỗ, có thể tạo áp lực cho thế giới mới, kiềm chế tinh lực Yêu tộc ở bên trong, tránh cho săn bắt quá độ, cũng tương đương với thổi lên kèn lệnh Chiến Tranh, nhắc nhở đám người bị nhốt ở bên trong tụ tập ở điểm tấn công, liên thủ tiếp từ tấn công mạnh nội bộ. Cứ như vậy, tương đương với trong ngoài liên hợp, hẳn là có hi vọng phá vỡ bình chướng.

Dương Hồng Liệt ngồi trên ghế mây bình phục tâm tình:

- Người của Thiên Kiếm Thần Tông đâu, cũng bị vây lại?

Thánh Tổ đầu tiên của Lý gia oán hận nói:

- Bọn hắn gặp vận may, ba ngày trước đã mang theo bảo vật rút khỏi, thời điểm xảy ra chuyện bọn hắn đều đã nhanh trở lại tông môn.

Thánh Tổ thứ hai của Lý gia sốt ruột nói:

- Cũng bởi vì người của Thiên Kiếm Thần Tông không có việc gì, ta mới lo lắng bọn hắn chỉ là làm bộ dáng, sẽ không toàn lực ứng phó. Cho nên chúng ta nhất định phải tự mình tham dự, tốt nhất là phái thêm một số người đi qua.

Dương Đồng Quang nói:

- Lúc chúng ta từ bên ngoài thổi lên kèn lệnh chiến tranh, mục đích không chỉ có để đám người bị nhốt sẽ đuổi tới, đám Yêu tộc thế giới mới cũng sẽ chạy tới, đến lúc đó sẽ diễn biến thành hỗn chiến tàn khốc.

- Nếu như chúng ta không thể đánh tan bình chướng trong thời gian ngắn nhất, đám người bị nhốt ở bên trong liền có thể bị đám Yêu thú vây bắt đánh giết, một mẻ hốt gọn.

Dương Hồng Liệt nhìn bọn hắn, lông mày dần dần nhăn lại:

- Các ngươi muốn nói cái gì?