Đan Hoàng Võ Đế

Chương 1917: Tình thế nguy hiểm




Khương Qua cũng đã có chỗ chuẩn bị, nhưng cũng bị năng lượng nổ tung đánh bay ra ngoài, mất khống chế bay lên, máu vẩy đầy trời.

Sau khi tế đàn sụp đổ, một khối thần thạch sáng chói như mặt trời nhảy vọt lên, sôi trào ánh sáng giống như biển động, bao phủ dãy núi, càng mãnh liệt khung trời.

Kinh người hơn chính là, thần thạch lại bị một một bàn tay to lớn đẫm máu nắm thật chặt, một bàn tay to lớn cuồn cuộn huyết khí áp chế thần thạch, ngưng kết thành xiềng xích, trói buộc thần thạch.

Một bàn tay to lớn mang tới uy thế để biển người bay đi trong phạm vi mấy chục dặm đều cảm nhận được áp bách đến ngạc thở.

- Khụ khụ...

Khương Nghị ho ra đầy máu, xốc lên Thái Tổ sơn, giãy dụa leo ra, ngắm nhìn cường quan chói mắt giống như mặt trời ở không trung.

Một bàn tay to lớn đẫm máu chính nắm chặt thần thạch, lơ lửng ở không khung, một bàn tay to lớn cuồn cuộn huyết khí, cường quang càng nở rộ ra vạn trượng.

Đã mất đi hư không cách trở, không có tế đàn phong ấn, bất luận là bàn tay đẫm máu kia, hay là thần thạch, đều cho thấy uy thế thật sự.

Đó là một loại khí tức khủng bố để dân chúng hồi hộp, để vạn vật cúng bái.

Trong lúc hoảng hốt, bên trong huyết khí cuồn cuộn giống như xuất hiện một hư ảnh thần bí, hùng vĩ thẳng tắp, đỉnh thiên lập địa, uy thế cuồn cuộn để không gian vặn vẹo, chấn động càn khôn, ngay cả bình chướng của Thượng Thương cổ thành cũng đều xuất hiện vặn vẹo kịch liệt.

- Đại Đế??

Khương Nghị có chút hoảng hốt, tiếp đó là cuồng nhiệt đầy mặt.

Cái khí tức kia cực kỳ giống khí tức Đại Đế, đang tràn ngập bên trong huyết khí cuồn cuộn, truyền khắp Cửu Thiên Thập Địa.

Thân ảnh kia uy nghiêm tôn quý không gì sánh được, cứ như nếu vẫy tay một cái liền có thể cắt đứt vạn cổ, giữa tiếng gào thét, cứ như có thể làm cho Chư Thiên yên tĩnh.

- Đó là tay Đại Đế?

Khương Nghị kích động đến mức đều đang run rẩy!

Không lạ khi có thể có thể áp chế Thượng Thương cổ thành hơn hai ngàn dặm, trách không được từ khi Hồng Hoang lưu truyền đến nay, còn có thể áp chế cảnh giới Thánh Linh!

Thứ được phong ấn trong tế đàn lại là một bàn tay của Đại Đế!!

Đan Hoàng đều kinh hãi:

- Thượng Thương cổ thành hẳn là có hai ba tế đàn, chẳng lẽ mỗi cái đều là đế cốt đang khống chế??

- Chuyến này, tới quá đáng giá.

Khương Nghị không để ý toàn thân đau nhức, hắn vui mừng bay lên không, nhào về phía bàn tay Đại Đế kia.

Đế cốt!!

Đế cốt!!

Đế cốt được phong ấn vạn cổ!!

Trong phế tích nơi xa, Khương Qua vừa mới leo ra, đang muốn nhìn về phía không trung, sắc mặt lại kịch biến:

- Khương Nghị, coi chừng...

Ông!!

Một thân ảnh màu tím, xán lạn như cầu vồng trong nháy mắt xuất hiện sau lưng Khương Nghị, ngón tay thon dài trắng noãn khắc ở phía sau lưng Khương Nghị.

Khương Nghị giờ phút này cuồng nhiệt xao động, chỉ lo đế cốt ở trước mặt, thời điểm đang kinh ngạc thì cảm giác nguy hiểm đã chậm.

Răng rắc!!

Hài cốt phía sau lưng Khương Nghị vỡ vụn, một nguồn năng lượng kinh khủng chấn động lồng ngực, cơ hồ muốn trái tim nổ nát vụn, thân thể bỗng nhiên ưỡn về phía trước một cái, chỗ ngực đều toát ra chưởng ấn rõ ràng.

- Khương Nghị! Hân hạnh!

Một nữ tử mỹ lệ, tiện tay đánh bay Khương Nghị, tế lên một tòa cung điện màu xanh, ánh sáng chiếu xa vạn trượng, ù ù phóng đại, sôi trào khí lãng ngập trời, che qua bàn tay máu kia.

Nàng mặc áo tím, rực rỡ sáng ngời, dáng người cao gầy, tư thế hiên ngang, mái tóc đen nhánh rối tung, con ngươi lăng liệt như điện, cả người khí khái anh hùng hừng hực lại mạnh mẽ.

Khương Nghị giống như viên thiên thạch xẹt qua trời cao, đập vào trong hố sâu, miệng mũi chảy máu, toàn thân đau nhức kịch liệt, nếu như không phải có Bát Hoang Chiến Trụ giữ gìn thân thể, một kích bất ngờ này đủ để lấy mạng của hắn.

- Vây khốn hắn! Hắn chính là Khương Nghị!

Hơn ba mươi thân ảnh giống như lưỡi kiếm sắc bén bắn rọi trời cao, liên tiếp tản mát đến xung quanh Khương Nghị.

Bọn hắn khí thế hùng hồn, khí tức sát phạt đầy người, vây quanh Khương Nghị ngẩn đầu lên trời thét dài, tóc dài bay loạn, chiến bào phía sau lưng mãnh liệt lật múa, dâng lên ánh trăng màu xanh ngập trời, ánh trăng bành trướng giao hòa lẫn nhau, hình thành một mặt trăng tròn màu xanh, che mất bọn hắn, cũng khốn trụ Khương Nghị.

- Thanh Nguyệt phong ấn??

- Quân đoàn Thanh Nguyệt trấn thủ biên cảnh Nam Cương của Xích Thiên Thần Triều??

Biển người bạo động, thấy cảnh này đều quá sợ hãi.

- A a a...

Khương Nghị bị Thanh Nguyệt phong ấn, đau đớn kêu gào.

Năng lượng quỷ dị kịch liệt cuồn cuộn ở bên trong, giống như thuỷ triều bao phủ lấy hắn, huyết nhục bốc hơi, linh lực tan rã, giống như mình đang chậm rãi biến mất từ trên thế giới này.

- Buông hắn ra!

Khương Qua tế ra Phong Ma Chiến Kỳ, mãnh liệt lay động, dâng lên phù văn đầy trời, giống như mưa to gió lớn bao phủ tới, nhưng, vẫn đã chậm một bước.

Thanh Nguyệt tăng vọt ánh sáng lên mấy lần, bao phủ cả đất trời, sau đó bỗng nhiên biến mất, không còn bóng dáng.

Ong ong ong...

Phù văn gào thét trùng kích lên, cầm giữ vùng không gian kia, nhưng đã không có bóng dáng Thanh Nguyệt.

- Khương Nghị, chúng ta mang đi. Nhớ kỹ ta, quân đoàn Thanh Nguyệt, đệ nhất quân trưởng, Lăng La! Muốn người, ta chờ các ngươi tại đại doanh Thanh Nguyệt, Nam Cương Xích Thiên!

Nữ tử trên không trung lạnh lùng liếc mắt nhìn Khương Qua ở phía dưới, sau đó khống chế cung điện nhanh chóng ngưng tụ, khốn trụ tay Đại Đế ở bên trong.

Nhưng, nàng đang muốn mang theo cung điện rút lui, cung điện vừa mới ngưng tụ trong lúc bất chợt lại lắc lư mãnh liệt, thanh triều ù ù, nương theo huyết khí sôi trào, tấn mãnh phóng đại.

Răng rắc!!

Răng rắc...

Thanh đồng cung điện bò đầy vết nứt, dâng lên cường quang cùng huyết khí cuồn cuộn.

Sắc mặt Lăng La hơi biến đổi, lập tức định thần trấn áp.

Thanh đồng ù ù vang lớn, nhanh chóng ngưng tụ, nhưng... Một tiếng bạo hưởng, long trời lở đất, chấn động thiên địa, nhấc lên thủy triều không gian chân thực.

Thanh đồng cung điện lại bị vỡ nát.

Huyết khí mãnh liệt đổ xuống, nương theo ánh sáng bạo động, bao phủ đất trời, Lăng La bị chấn động đến sôi trào khí huyết, bay ngược hơn mười dặm.

Tay Đại Đế lại tái hiện trên bầu trời, cường quang sáng chói, bạo kích khung trời, tiếp tục giao hòa cùng pháp trận của Thượng Thương, mà bên trong huyết khí sôi trào mãnh liệt, mơ hồ nổi lên một thân ảnh khủng bố phách tuyệt thiên địa. Cứ như Cổ Chi Đại Đế, bễ nghễ dân chúng, vắt ngang vạn cổ.