Coi như có vấn đề gì, bọn hắn còn có thể lui về giữ Sí Thiên giới, bằng vào Hỗn Độn Cự Long ngạnh kháng thế công.
Chỉ cần chống đỡ được các hoàng đạo Thương Huyền vây công, chính là thời khắc bọn hắn phản kích!!
Bọn người Thiên Hậu càng kích động, tin tức đã truyền tới, Khương Nghị đã đạt được ba khối đế cốt, đơn giản là ông trời đang trợ giúp Vạn Thế Thần Triều.
Cứ như vậy, bọn hắn không đã có đủ thực lực, nghênh chiến hoàng đạo Thương Huyền, còn có thể có đầy đủ tín niệm, thủ vững đến cùng.
Nhưng... Khương Nghị nhìn bọn hắn kích động cười, bọn hắn nhìn Khương Nghị mong đợi cười.
Cười cười, thể hiện đều xuất hiện thay đổi vi diệu.
- Đế huyết, đã dùng chưa?
Khương Nghị nhìn toàn trường xung quanh, sao Khương Quỳ lại không có bế quan?
Sao Hướng Vãn Tình lại không có biến đổi linh văn?
Khí tức cũng không hề thay đổi.
Hai khối đế cốt, trọn vẹn hơn một trăm giọt đế huyết, chẳng lẽ còn không đủ phân sao?
Hay là không có cam lòng dùng, chờ hắn trở về phân phối?
- Chàng không cho chúng ta, chúng ta dùng như thế nào?
Thiên Hậu và đám người sau khi nhận được tin tức liền đang chờ Khương Nghị, cũng đều lên kế hoạch xong là ai sẽ dùng.
Khương Nghị hơi nhíu mày lại, ánh mắt của Thiên Hậu và đám người cũng biến thành quái dị.
Sau một lát, hai bên trăm miệng một lời:
- Khương Qua đâu??
Sắc mặt Khương Nghị kịch biến, thanh âm đột nhiên cao hơn:
- Khương Qua không có trở về??
Thiên Hậu cau mày:
- Chàng an bài hắn trở về khi nào?
Khương Nghị hít vào một ngụm khí lạnh:
- Đừng nói đùa, ta sẽ không dậy nổi!!
- Khương Qua không có trở về!
- Không thể nào, hắn rõ ràng đã trở về!
- Lúc nào??
- Sau ba ngày đào được đế cốt, Khương Qua đột phá đến Thánh Linh cảnh, cưỡi Long Lân Lôi Mã bí mật trở về. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hai mươi ngày trước hắn nên trở về rồi.
Sắc mặt Khương Nghị nghiêm túc càng khó coi hơn, hô hấp cũng bắt đầu gấp rút.
Thiên Hậu chậm rãi lắc đầu, vẻ mặt nghiêm trọng càng nghiêm túc:
- Không thấy.
Bọn người Hướng Vãn Tình bất chợt cảm thấy lạnh người.
Khương Qua mang theo đế cốt chạy?
Không thể nào!!
Nhìn Khương Qua không phải loại người như vậy!
Huống chi Khương Nghị đã cho hắn đế huyết, để hắn đột phá!
Chẳng lẽ là... Trong đầu của bọn họ đều loé lên suy nghĩ —— Khương Qua, bị chặn giết rồi?!
Khương Nghị hô hấp dồn dập, không thể nào tiếp thu được tin dữ đột nhiên xuất hiện.
Hắn tin tưởng phẩm hạnh của Khương Qua, cũng tin tưởng Khương Qua khẳng định sẽ dốc hết khả năng, cho dù là chết đều muốn hoàn thành nhiệm vụ.
Nhưng, Khương Qua lại không có trở về.
Bầu không khí dần trở nên an tĩnh, đám người đều bối rối.
Đế cốt kích thích, Sí Thiên giới di chuyển, ánh mắt toàn Thương Huyền đều tụ tập đến nơi này, mặc kệ là xuất phát từ tham lam, hay xuất phát từ cảm giác nguy cơ, tất cả hoàng tộc hoàng đạo đều sẽ điên cuồng tấn công.
Tương đương với năng lượng tầng cao nhất toàn Thương Huyền đều sẽ vượt lên tới nơi này.
Nếu có đế cốt áp trận, bọn hắn hẳn là có thể ngạnh kháng xuống, càng quan trọng hơn là bọn hắn sẽ có đầy đủ lòng tin để kiên trì.
Nhưng bây giờ, bọn hắn kháng thế nào đây??
Không có đế cốt, bọn hắn không cách nào tạo nên càng nhiều cường giả, không có đế cốt, bọn hắn lấy ở đâu ra lòng tin.
Khương Nghị cưỡng ép tỉnh táo lại, lấy ra khối đế cốt mình giữ lại kia:
- Mặc kệ là giao cho ai, nó tác dụng đại hóa. Còn có vị giáo chủ Vạn Đạo Thần Giáo kia, lập tức phá hủy, bảo đảm Địa Ma Thụ mau chóng tiến đến Thánh Vương, cùng tộc Luân Hồi Huyết Sư tái tạo một vị Thánh Linh. Thánh cốt cùng xương Bán Thánh, lấy ra toàn bộ, không tiếc cái giá mà sử dụng, phải nhất định thủ vững Luân Hồi bí cảnh một tháng trở lên!
Thiên Hậu nói:
- Chàng muốn làm gì?
Mặt Khương Nghị mũi tràn đầy sát ý:
- Đế cốt, nhất định phải cầm về; Khương Qua, sống phải thấy người chết phải thấy xác!
- Không nên vọng động!
Thiên Hậu gọi Khương Nghị lại:
- Nếu Khương Qua là Thánh Linh cảnh, còn mang theo đế cốt, có thể ngăn cản hắn mang đi rất có thể là hoàng đạo.
Hướng Vãn Tình cũng nói:
- Khương Qua trung dũng, vì để bảo trụ đế cốt, nhất định có thể làm đến liều mạng, dưới tình huống như vậy còn bị bắt, chỉ có thể là cường giả hoàng đạo, thậm chí có thể là Thánh Vương giáng lâm.
Mọi người nghiêm mặt, đồng ý với cái nhìn này.
Khương Qua là Thánh Linh, có Long Lân Lôi Mã làm bạn, còn có đế huyết phụ trợ, trừ Thánh Vương, không có người nào có thể tuỳ tiện chế phục hắn.
Nói cách khác, đế cốt đã rơi xuống trong tay hoàng đạo.
Bằng vào thực lực bọn hắn bây giờ, muốn đoạt lại đế cốt từ trong tay hoàng đạo, không khác nào đoạt thức ăn trước miệng cọp.
- Bất kể là ai làm, ta đều muốn tra rõ ràng. Nếu có thể, ta nhất định phải mang về.
Bất kể là ai làm, Khương Nghị đều muốn tra một chút, thử một lần.
Không thể để cho Khương Qua chết không rõ ràng, càng không thể để đế cốt quyết định vận mệnh bọn họ lưu lạc đến trên tay người khác.
Đám người trầm mặc, hoàng đạo hoàng tộc Thương Huyền đều bị kích thích, tiếp theo thế công khẳng định sẽ cực kỳ mãnh liệt cùng tàn khốc, nếu như không có đế cốt, xác thực gánh không được, nhưng đế cốt đã rơi xuống trong tay hoàng đạo, Khương Nghị lại không cam tâm thế nào cũng đều khó có khả năng thu hồi lại.
Dạ An Nhiên nói:
- Nếu thực sự không được, chúng ta bỏ qua Luân Hồi bí cảnh, đến Sí Thiên giới tránh né.
- Nhất định phải thủ vững Luân Hồi bí cảnh, không phải vạn bất đắc dĩ, thì không thể nào lui vào Sí Thiên giới!!
Khương Nghị quả quyết từ chối, nếu như gặp phải nguy cơ liền lui, đồng minh này có thể nói là không có chút đấu chí nào, nếu như bây giờ liền bại lộ tình huống phòng ngự của Sí Thiên giới, vô cùng có khả năng mang theo Thánh Hoàng ra tay.
Cho nên, bọn hắn phải chết thủ Luân Hồi bí cảnh, cho đến khi thực sự gánh không được.
Thiên Hậu nói:
- Chàng hãy chờ mấy ngày, Long Cốt Cự Ngạc đang đột phá, để nó bồi tiếp chàng đi.
- Không cần, thế công tiếp theo của hoàng đạo Thương Huyền khẳng định sẽ vô cùng mãnh liệt, thêm một Thánh Linh tọa trấn sẽ nhiều thêm một phần hi vọng.
- Vậy mang Kim Bằng của ta theo, tốc độ nó nhanh, có thể tiết kiệm thời gian.
- Các ngươi bảo trọng.
- Chàng cũng bảo trọng!!
- Chờ một chút... Mang ta theo!
Trong đội ngũ đột nhiên có một nam tử thẳng tắp đi ra, bộ dáng lại không khác Khương Nghị lắm.
- Lão tặc??
Khương Nghị khẽ nhíu mày.
- Hắc hắc, mang ta theo, ta bồi tiếp.