Đan Hoàng Võ Đế

Chương 1963: Huyết Kiếm Kiếp Trước (4)




- Kiếm Linh cô nương, hân hạnh.

Khương Nghị lung lay ngón tay, tỉ mỉ quan sát lấy Độc Cô Kiếm Linh.

Cô nương này so với ca ca cùng lão phụ thân nàng đều nén lòng mà nhìn nhiều, ngũ quan rất đẹp, mỹ cảm rõ ràng, để cho người ta nhìn qua đều khó mà quên được.

Mặc dù nàng trông hơi gầy, nhưng cũng rất khỏe đẹp cân đối, dáng người thẳng tắp một mét tám mang đến cho người ta cảm giác tư thế hiên ngang, nhất là cặp đùi đôi thon dài kia, cho dù là được bao bọc bởi chiếc váy dài, nhưng cũng không che giấu được loại mỹ cảm đáng chú ý kia.

- Hắn là ai??

Độc Cô Kiếm Linh đứng ở nơi đó giống như lợi kiếm ra khỏi vỏ, thẳng dáng người hoàn mỹ triển hiện trước sau lồi lõm, cùng cặp đùi đẹp tròn trịa, vừa hợp nhau lại càng tăng thêm sức mạnh.

Khó trách sẽ có nhiều người đến cầu thân như vậy, không chỉ là coi trọng nguồn lực lượng Huyết Kiếm đường này, cũng bởi vì vẻ mỹ lệ lại kiệt ngạo báo phụ mẫu này.

- Hắn là...

Độc Cô Sát chần chờ không biết giới thiệu làm sao.

- Là ai? Có cái gì không thể nói sao? Ngươi, ai phái tới? Làm giao dịch gì cùng Huyết Kiếm đường chúng ta?

Ánh mắt Độc Cô Kiếm Linh lăng lệ, lóe ra ý lạnh bức người.

- Từ hôm nay trở đi, Huyết Kiếm đường làm việc cho ta, Kiếm Linh cô nương, ngươi nên phối hợp thật tốt với ta.

- Làm việc cho ngươi? Khẩu khí thật lớn!

Độc Cô Kiếm Linh kiêu ngạo quát tháo:

- Phụ thân, đánh hắn ra ngoài, Huyết Kiếm đường chúng ta truyền thừa ngàn năm, chưa bao giờ thỏa hiệp trước bất kỳ ai, chúng ta càng không cần biến thành chó săn của ai cả!

Độc Cô Sát ho nhẹ vài tiếng, nói:

- Chúng ta không phải thỏa hiệp với ai, mà là...

- Là cái gì? Phụ thân, ngài làm sao thế, sao lại ấp úng. Bị hắn khống chế rồi?

- Huyết Kiếm đường là hắn khai sáng.

- Cái gì?

- Hắn, là Khương Nghị, Huyết Kiếm đường, là năm đó bọn hắn sáng tạo cũng đặt ở lại hoàng thành.

Độc Cô Sát nhìn Khương Nghị một chút, không để lại dấu vết lắc đầu, ra hiệu Khương Nghị không nên nói chuyện tổ tiên bọn họ bội bạc nữa.

- Khương Nghị? Tên này nghe rất quen thuộc...

Độc Cô Kiếm Linh bỗng nhiên thay đổi sắc mặt, con ngươi cũng hơi phóng đại.

Khương Nghị?

Phần Thiên Thần Hoàng chuyển thế?

Cái người điên oanh động Thương Huyền kia?

Không phải hắn đang ở Sí Thiên giới sao, không phải hắn đang bị tất cả hoàng tộc hoàng đạo vây công sao?

Hắn, tại sao lại ở chỗ này!!

Huyết Kiếm đường lại là do bọn hắn bí mật khai sáng?

Nội ứng??

Trong đầu Độc Cô Kiếm Linh bất chợt hiện lên vô số suy nghĩ.

Lúc này, đệ tử phía ngoài bước nhanh tiến đến:

- Đường chủ, tin tức ngài muốn đã tra được. Đám nô Tiết gia lệ kia, dự tính buổi tối hôm nay có thể đến phần khu thứ tám, đến lúc đó sẽ có thịnh hội bán đấu giá.

Bóng đêm dần tối, cửa thành khu nội thành phía tây ầm ầm rộng mở, bọn công tử hoàn khố cùng từng đội xe kéo xa hoa đi vào nội thành, lao tới phần khu thứ tám.

Trong đám hoàn khố này phổ biến đều là ngang ngược càn rỡ, bất học vô thuật, có chút còn việc ác bất tận, nhưng bọn hắn đều gia thế hiển hách, thân phận tôn quý, các tổ tiên đời đời kiếp kiếp góp nhặt gia nghiệp, vững chắc địa vị, đầy đủ để chèo chống bọn hắn phóng túng trong cố đô vạn năm này.

Đội xe mạnh mẽ đâm tới, phóng tới trên trên đường phố rộng rãi náo nhiệt không chút kiêng kỵ.

Phần khu thứ tám tại Đông Nam bộ, nơi này có mười tám con phố giăng khắp nơi, tất cả đều là chỗ ăn chơi đặc thù.

Hội đấu giá, đấu thú trường, giác đấu trường, hoa lâu, chợ giao dịch nô lệ các loại, cái gì cần có đều có.

Chợ giao dịch Cuồng Sa nô lệ, là một trong tam đại chợ giao dịch của phần khu thứ tám, chuyên buôn bán nô lệ.

Bởi vì sự kiện Tiết gia ở Tây Cương, nơi này thành tiêu điểm đêm nay tại phần khu thứ tám.

Không chỉ có đám công tử bột khu nội thành chen chúc tới, mà thế lực phe phái các thành khu khác, cũng đều tụ tập tới nơi này.

Có nữ quyến Tiết gia đến, cũng có những cường giả Tiết gia kia.

- Đến rồi! Trên vải mành xe kéo thêu kim luân, chính là đội xe Kim Luân vương phủ.

Độc Cô Kiếm Linh bồi Khương Nghị đứng trong một con ngõ hẻm đối diện chợ giao dịch, cõng trọng kiếm, vẻ mặt khẩn trương.

Đây chính là đội xe vương phủ.

Đối với những người sinh ra và lớn lên ở hoàng thành mà nói, vương phủ không thể nghi ngờ chính là cấm kỵ không thể khiêu khích, mà đêm nay nàng lại phải đến cướp giết công tử vương phủ, muốn ổn định tinh thần thực sự rất khó khăn.

Trong một con ngõ hẻm khác gần đó, Độc Cô Sát mang theo tinh nhuệ tâm phúc bí mật ẩn núp, cũng đều vô cùng khẩn trương.

- Tên heo mập kia chính là Từ Thát Khấu?

Khương Nghị tựa ở phố nhỏ trên tường, nhìn đội xe Kim Luân vương phủ đang đi đến.

Sau khi bọn thị vệ dừng xong đội xe, hai nữ tử tuyệt lệ mặc hở hang, đỡ lấy một tên nam tử to béo đi tới.

Bất luận là Thương gia bên trong chợ giao dịch, hay là những người ở gần đó, đều nhao nhao hành lễ đối với nam tử.

Nam tử kiêu căng, cũng chưa từng nhìn đến những người kia, đưcọ thị nữ nâng đỡ, đi đến chợ giao dịch ồn ào náo nhiệt.

- Ngươi muốn làm thế nào?

Độc Cô Kiếm Linh cẩn thận từng li từng tí hỏi.

- Chờ đợi.

Khương Nghị nhìn đội xe cùng biển người lui tới, âm thầm rung động.

Đây chính là âm u dưới sự phồn hoa phong mạo của hoàng thành mặt, cũng là phú quý thúc đẩy tà ác sinh trưởng.

Nhưng bất kỳ một tòa hoàng đô phồn hoa nào cũng đều tránh không được vấn đề như vậy, bao gồm cả Vạn Thế Thần Triều đã từng của hắn.

Nếu như năm đó Vạn Thế Thần Triều kiên trì được, đừng nói hơn ngàn năm, chỉ cần ngắn ngủi mấy chục năm hay trên trăm năm, nơi chốn như thế này sẽ theo nhu cầu mà sinh ra.

- Ngươi hẳn là mang theo rất nhiều người, các ngươi làm thế nào trà trộn vào tới?

Độc Cô Kiếm Linh đứng khoảng cách gần đánh giá nhân vật truyền kỳ này, giống như không hề hung tàn tà ác như tưởng tượng vậy, nhìn còn có chút anh tuấn phóng khoáng.

Tuy nhiên nàng biết nam tử có thể dẫn bạo sóng gió ở Thương Huyền, tuyệt đối sẽ không giống nhìn đơn giản như bề ngoài.

- Tự ta đến.

- Những người khác đâu? Đều ở lại bên ngoài sao, chẳng lẽ các ngươi muốn cường công?

- Đến lúc đó nên làm cái gì liền cái đó.

- Huyết Kiếm đường đánh cược hết thảy điên cùng ngươi, ngươi hẳn là sẽ mang toàn bộ chúng ta đi cùng chứ.

- Các ngươi có thể tận trung, ta có thể sẽ hết sức.

- Đây chính là ngươi nói.