Đan Hoàng Võ Đế

Chương 1977: Chấn Động Kịch Liệt




- Những thứ ngu xuẩn Vạn Đạo Thần Giáo kia rốt cuộc đang làm gì? Không phải nói là đang chặn đánh tại hư không sao? Chặn đánh cái rắm?

Người ở gần thành khu thất kinh, điên cuồng chạy trốn về phía khu nội thành, sợ Sí Thiên giới lại vọt mạnh đến hơn trăm dặm.

Khu vực nội thành đã sẵn sàng chiến đấu, tất cả cường giả và toàn chi đội đều lên pháp trận hàng đầu.

Cường giả hoàng thất còn muốn chất vấn rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng sau khi nhìn thấy vị Nhân Hoàng ngàn năm trước, Chu Diễm này đều nhao nhao hàng về đến phía sau.

Chu Diễm phong ấn mấy trăm năm, ngay lúc này còn không biết chuyện gì hiện đang phát sinh, nhưng sau khi nhìn thấy Chu Tước, một cái ý niệm hiện lên trong đầu trong đầu.

Phần Thiên Thần Hoàng, trùng sinh!

- Ngươi vẫn trở về.

Chu Diễm cách mười tám tầng bình chướng lạnh lùng ngắm nhìn thân ảnh bên trên chạc cây hỗn loạn.

- Ngươi có thể treo một hơi đến bây giờ, không phải chính là muốn nhìn ta một chút sao. Ta đã trở về, ngươi nên nhắm mắt rồi, về quan tài nằm đi.

Toàn thân Khương Nghị sôi trào yêu hỏa, ở phía trên ngưng tụ thành hình dáng Chu Tước, giương cánh gáy to, tôn quý phi phàm, càng tràn ngập hung uy uy hiếp vạn cầm.

- Làm càn!!

Quần hùng nội thành giận dữ hét lên, tức giận kích phát năng lượng chấn động pháp trận, pháp trận nở rộ, tiếng oanh minh giống như Cửu Thiên lạc lôi, chấn động càn khôn, oanh minh tám trăm dặm toàn thành.

- Ngọa tào, làm ta sợ muốn chết!

Long Cốt Cự Ngạc toàn thân khẽ run rẩy, tức giận về phía trước:

- Chỉ có các ngươi có giọng lớn?

Rống!!

Long khí cuồn cuộn, tiếng long ngâm mát lạnh, vang vọng khắp thành khu, phế tích.

Nhưng cái âm thanh của nó dưới tiếng oanh minh kinh thiên động địa tại nội thành kia lộ ra vô cùng non nớt.

Long Cốt Cự Ngạc ngượng ngùng, quay đầu giận dữ mắng mỏ:

- Hô đi! Còn có thể làm huynh đệ hay không, các ngươi thật khiến cho ta rất xấu hổ!

Rống!!

Địa Ma Thụ, Kim Hống, Luân Hồi Huyết Sư, Địa Long và đàn thú điên cuồng gào thét, sóng âm như thủy triều, cuồn cuộn khắp đất trời.

- Ngừng!!

Long Cốt Cự Ngạc ngao một tiếng, ngừng gào thét, giơ đầu rồng lên:

- Hoàn mỹ!

Chu Diễm đứng trong nội thành, khẽ nhíu mày, nhưng không để ý đến con cá sấu kia, lại giằng co với Khương Nghị:

- Niết Bàn cảnh đã dám đến Xích Thiên Thần Triều làm càn, lá gan so với năm đó còn lớn hơn rồi đấy!

- Ta chỉ là tới đón người của ta rời khỏi, sao lại là làm càn?

- Có người tiếp ngươi như thế này? Ngươi đụng hư cửa thành ta, bồi thường như thế nào?

- Còn nhớ rõ ta đã nói với ngươi những gì không? Xích Thiên hoàng thành bố cục quá cứng nhắc, không đủ đặc sắc, hôm nay ta giúp các ngươi đạp đổ miễn phí.

- Nói như vậy, có phải ta còn hẳn là nên cám ơn ngươi hay không? Vậy đến hoàng cung ngồi một chút đi, ta sẽ từ từ cám ơn ngươi thật tốt!

- Không cần, ta còn có rất nhiều chuyện phải làm, không giống ngươi nằm trong quan tài chờ chết.

Khương Nghị cười nhạt một tiếng, phất phất tay đối với Chu Diễm:

- Cáo từ!

- Chậm đã! Ngươi thật giống như quên một chuyện.

- Thiên Hậu sao? Muốn gặp nàng, tự mình đi ra tìm đi.

- Ngươi quên pháp trận của Xích Thiên Thần Triều, không chỉ là bảo vệ, còn có thể tấn công!

Chu Diễm đưa tay chỉ lên trời, các tộc lão sau lưng liên tiếp thét lên ra lệnh:

- Mở ra Tử Vong Chi Đồng!

Đỉnh núi nội thành đột nhiên bộc phát liệt diễm ngập trời, cuồn cuộn hùng hồn, chấn động đến cả tòa nội thành đều đang lay động.

Đó là sâu trong hoàng cung đang mở ra Huyền Hỏa Nguyên, tượng trưng cho Xích thần hỏa vĩnh hằng bất diệt của Thiên Thần Triều, như Thần Linh thức tỉnh nhấc lên liệt diễm ngập trời.

Cửu Thiên Huyền Hỏa, cùng phần thiên yêu hỏa ngang cấp Chí Tôn Thần viêm, được Xích Thiên Thần Triều bảo vệ vạn năm, dưỡng dục vạn năm, bên trong thậm chí còn có thần cốt đang yên lặng.

Ầm ầm!

Khung trời chấn động, sinh ra dị tượng lộn xộn, liệt diễm cuồn cuộn bao phủ thành khu trong ba trăm dặm, hình thành vòng xoáy khủng bố, càng ngày càng mãnh liệt, càng ngày càng kinh khủng, kịch liệt xoay tròn như muốn mở ra cánh cửa U Minh.

Âm trầm!

Giá lạnh!

Cô quạnh!

Xích Thiên hoàng thành hỗn loạn nhanh chóng bị bóng tối bao trùm, hàng tỷ con dân đều như đặt mình trong cái chết nơi hoang dã, linh hồn của bọn hắn muốn tan rã, thân thể muốn mục nát, cái chết đang vô hình quấn chặt lấy bọn hắn.

- Rút lui!

Khương Nghị phất tay, Địa Ma Thụ nhanh chóng quấn chặt lấy Long Cốt Cự Ngạc và tất cả Yêu thú, lao nhanh rút lui về Sí Thiên giới.

- Nhanh nhanh nhanh, đây là khí tức gì?

Long Cốt Cự Ngạc sợ hãi tuyệt vọng, cứ như đất trời đều hoàn toàn lâm vào hắc ám, thân thể mình đang nhanh chóng già yếu.

Cái chết, loại chuyện hư vô mờ mịt này giống như đang ở ngay bên cạnh, đang thôn phệ lấy nó, bao phủ lấy nó.

- Cửu Thiên Huyền Hỏa tượng trưng cho ba loại nguyên lực của thế giới, theo thứ tự là sinh mệnh, tử vong, còn có thôn phệ. Trên lý luận mà nói, Cửu Thiên Huyền Hỏa là có thể đạt tới Đế cảnh, nhưng cái thứ kia quá kinh khủng, có thể trực tiếp xuyên suốt U Minh, tiếp quản Luân Hồi đại đạo, cho nên... Từ xưa đến nay, Cửu Thiên Huyền Hỏa chỉ có một lần đến gần vô hạn Đế cảnh, lại bởi vì bị U Minh chống lại, tuyên cáo thất bại.

Đôi mắt Khương Nghị bắn ra thần quang, nhìn thấu hắc ám càng ngày càng đậm hơn, ngắm nhìn vòng xoáy hắc ám đang quay quanh trên đỉnh cự nhạc.

Nơi đó xác thực giống như là đang mở ra cánh cửa U Minh, xuyên suốt Địa Ngục vô tận.

Tử vong, bắt đầu lan tràn ở giữa đất trời.

Một khi hắc ám triệt để ngưng kết, trong phạm vi ngàn dặm, sống chét của toàn bộ sinh linh, đều để cho Cửu Thiên Huyền Hỏa khống chế.

- Chém!!

Chu Diễm giơ cao tay phải bỗng nhiên rơi xuống.

Vòng xoáy khủng bố kịch liệt chấn động, cứ như thời gian và không gian đang vặn vẹo, sinh tử nghịch chuyển, một thanh Thiên Đao tử vong đen kịt phóng lên tận trời.

Đen kịt như vết nứt hư không, âm trầm như Hắc Ám Pháp Tắc, Thiên Đao mở ra đất trời, chặt đứt sinh tử, như là Tử Thần giáng lâm, tùy ý đùa bỡn Sinh Tử Pháp Tắc.

Rầm rầm!

Xiềng xích của Sí Thiên giới đều bay lên không, cuốn lấy Địa Ma Thụ vẫn chưa hoàn toàn lui về tới, nhanh chóng quy về sâu trong Hỗn Độn.

Bóng dáng Khương Nghị cũng dần dần phiêu miểu ở trong Hỗn Độn, chỉ còn lại âm thanh lạnh lẽo quanh quẩn tại Xích Thiên Thần Triều:

- Hoang Nguyên vương phủ cùng Trạch Thiên Các, ta đều đón đi. Tiếp theo, chính là sự phản kích của ta, sắp bắt đầu! Chuyển cáo lão tặc Xích Thiên, rửa sạch sẽ cổ chờ xem.

Tử vong Thiên Đao mở ra hắc ám, chặt đứt sinh tử, bổ vào bên trên Hỗn Độn Thần Nhãn mà Sí Thiên giới đang biến mất.

Ầm ầm!!

Tiếng vang nổ ra trong nháy mắt phảng phất khung trời muốn sụp đổ, mặt đất muốn lún xuống.