Đan Hoàng Võ Đế

Chương 2102: Cuồng bạo đi săn (4)




Trong nháy mắt, huyết khí toàn thân Đọa Lạc Minh Hoàng sôi trào, Minh Hỏa hừng hực, như đang đốt cháy Cửu Thiên.

Thực lực tăng vọt, trong nháy mắt đạt đến cảnh giới Thánh Hoàng.

Đây là truyền thừa mạnh nhất của hắn, có thể đưa trái tim cường địch tái giá đến trong thân thể mình, sau đó thông qua thân thể của hắn phóng xuất ra uy lực đỉnh phong của quả tim này!

Nói cách khác, hắn có thể thông qua trái tim, có được thực lực kẻ địch trong thời gian ngắn ngủi!

Đọa Lạc Minh Hoàng cuồng bạo đánh giết, đè ép Vạn Đạo Giáo Tôn từ không trung rơi xuống.

Vạn Đạo Giáo Tôn suy yếu càng chật vật, trong lúc nhất thời lại không hề có lực hoàn thủ, mặc cho móng vuốt tiếp tục bạo kích, chiến khu cứng cỏi bị mở ra vết thương sâu gần hài cốt.

Thiên Hậu cao giọng thét lên ra lệnh:

- Chống đỡ pháp trận, hao hết toàn bộ năng lượng, tuyệt đối không thể để Vạn Đạo Giáo Tôn đào thoát.

- Thời khắc cuối cùng, toàn lực ứng phó!

Bọn người Khương Diễm cao giọng gào thét, thiêu đốt chính mình, tiêu hao năng lượng của tinh thạch bảo vật, nhất là khối bảo cốt Thánh Hoàng kia.

Pháp trận giam cầm tỏa ra cường quang mãnh liệt, bao phủ hơn một trăm dặm.

Đây là pháp trận mà hoàng đạo vì để giam cầm siêu cấp pháo đài di động Sí Thiên giới này mà xây dựng, bây giờ lại thành lồng giam Luyện Ngục vây giết các chủ nhân hoàng đạo.

- Bản giáo tôn tiếu ngạo Thương Huyền mười ngàn năm, há có thể chết ở trên tay các ngươi!

Vạn Đạo Giáo Tôn hét lớn, giờ khắc này rốt cuộc cũng đã vượt qua ‘kỳ suy yếu’, khôi phục lại, lôi triều cuồn cuộn cường thế dâng lên.

- Trái tim của ngươi, trả lại cho ngươi!

Khương Quỳ không có chấp nhất tiến công, mà lập tức móc ra trái tim Thánh Hoàng vừa mới dung hợp, sau đó tiến hành diễn biến càng khốc liệt hơn!

Là Sinh Mệnh Nguyên Lực của Thánh Hoàng, huyết khí trong quả tim này có thể so với đại dương mênh mông, giờ phút này lại được Khương Quỳ toàn lực diễn hóa mà biến thành một thanh huyết kiếm, sau đó... Bị Minh Hỏa của Khương Quỳ đốt lên...

Huyết kiếm thiêu đốt, huyết quang chiếu thấu Thương Thiên, phảng phất trái tim Thánh Hoàng nở rộ lần sau cùng, khí tức quá kinh khủng.

Sắc mặt Vạn Đạo Giáo Tôn dữ tợn đến vặn vẹo, nhìn lên huyết kiếm trên bầu trời tức giận gào thét.

Hắn chưa bao giờ từng nghĩ sẽ có một ngày lại phải dùng khí hải của mình đối kháng với huyết hải của mình, phải dùng Lôi Triều Thiên Phạt, đối kháng với máu Thánh Hoàng của chính mình.

Đây là khuất nhục, càng là bi thương!

Tựa như là mình nghênh chiến chính mình!

Keng!!

Trái tim nở rộ đến cực hạn, huyết kiếm như đang trảm trời diệt đất, huyết quang vô tận chiếu đầy khắp nơi, hỏa diễm thậm chí còn hình thành hư ảnh Vạn Đạo Giáo Tôn.

Vạn Đạo Giáo Tôn không có hai tay, không có trái tim, thời khắc này trong mắt rõ ràng đã đung đưa sự bi phẫn.

Huyết Kiếm Nhất kích, có thể so với tâm hải tự bạo, muốn ngăn cản, cần nghiền ép khí hải, cũng liền mang ý nghĩa hắn sẽ lại phải mở ra con mắt thứ ba, được không??

Một khi mở ra, hắn chắc chắn sẽ lại suy yếu lần nữa!

Nếu như không ra thì sao??

Hắn chắc chắn sẽ thua!

Làm sao bây giờ?

Vạn Đạo Giáo Tôn quét về xa xa Bá Thiên Yêu Hoàng, đáy mắt hiện lên sự hung ác.

Bây giờ chính là thời cơ tốt để mở ra Vạn Giới Môn!

Huyết kiếm sắp giết tới, Bá Thiên Yêu Hoàng không thể nào lại hoắc loạn không gian, nếu không chính là trợ giúp hắn lật tung huyết kiếm.

Lúc Vạn Đạo Giáo Tôn đang giãy dụa suy tư hơi, Thiên Hậu luôn tiếp cận chiến trường trng mọi thời khắc đã chú ý tới ánh mắt Vạn Đạo Giáo Tôn, lập tức dự phán đến khả năng phát sinh biến cố tiếp theo, nàng vừa nhấc đầu ngón tay, liền chỉ đến Kiều Vô Hối ở phía xa:

- Ngươi! Lên!

- Thiên Hậu...

Kiều Hinh đang ở trong pháp trận bỗng nhiên biến sắc.

Lên trên?

Đây là chịu chết!

Ầm ầm!

Kiều Vô Hối vẫn luôn đang vận sức chờ phát động, hắn không có bất cứ sự chần chờ gì, trước tiên liền mở ra cánh cửa Hồng Mông, hiện ra uy lực Thiên Hoàng.

Mặc dù nhận không gian áp chế, không cách nào phát huy ra thực lực vượt qua trăm dặm như bên ngoài, nhưng khoảng cách mấy ngàn mét ngắn ngủi vẫn có thể làm được.

Ầm ầm!!

Tại lúc Vạn Đạo Giáo Tôn mở ra Vạn Giới Môn, trong chốc lát, hoặc là thoáng trước mấy giây, Kiều Vô Hối đã cánh ầm vang mở ra cửa Hồng Mông ở phía sau hắn, Kiều Vô Hối cường thế giết ra.

Bất Diệt Thiên Hoàng tuôn ra liệt diễm, hoa lệ tôn quý, đỉnh đầu treo cao lấy chín chuôi sát kiếm, giống như chín viên liệt diễm hoành kích, phóng thích trong chớp mắt, hiện ra uy lực đỉnh phong của Thánh Vương, cuồng dã tiễu sát Vạn Đạo Giáo Tôn.

Toàn bộ tập kích đều là phát sinh ở trong nháy mắt.

Vạn Đạo Giáo Tôn giật mình trước nguy hiểm, dù sao cũng là tổ tông cấp bậc Thánh Hoàng, hắn dứt khoát tuyệt nhiên thả ra Vạn Giới Môn, muốn lật tung hết thảy mọi thứ ở xung quanh, ngăn cách tất cả uy hiếp.

Nhưng, bành bành bành...

Chín chuôi sát kiếm xuất kích trước một bước, toàn bộ đã đâm xuyên qua Vạn Đạo Giáo Tôn.

Không có tập kích những vị trí khác của chiến khu Giáo Tôn, mà nhằm vào vị trí đã bị Khương Quỳ móc sạch trái tim.

Ầm ầm!!

Chín chuôi sát kiếm tề tụ huyết động, toàn bộ dẫn bạo, uy thế trong chốc lát đã thẳng tới Thánh Hoàng cảnh, chiến khu Thánh Hoàng rách rưới của Vạn Đạo Giáo Tôn giống như muốn nổ tung từ giữa đó, Vạn Giới Môn vừa mới thả ra không đợi phát uy liền nhanh chóng ảm đạm.

Giờ khắc này, huyết kiếm Thánh Hoàng đã lao sát đến.

Phốc phốc, máu tươi dâng trào, huyết kiếm gào thét lên chém xuống đầu Vạn Đạo Giáo Tôn.

- Tốt!!

Bọn người Khương Diễm lên tiếng hét lớn, nhưng ý thức đều có chút hoảng hốt, màn săn giết trong chớp mắt này quá kích thích, kích thích đến mức phải cố gắng kiềm chế.

Toàn thân Kiều Hinh bị mồ hôi làm ướt nhẹp, ánh mắt lắc lư.

Đối với thắng lợi ngay giờ khắc này không có bất kỳ vui sướng gì, chỉ có may mắn.

Thanh âm kia của Thiên Hậu vẫn còn văng vẳng bên tai.

Đây không phải chịu chết thì là cái gì?

Nếu như Kiều Vô Hối hơi do dự mấy giây.

Nếu như cánh cửa Hồng Mông không chống đỡ đến sau lưng Vạn Đạo Giáo Tôn.

Nếu như cánh cửa Hồng Mông không phải phóng thích trước Vạn Giới Môn của Vạn Đạo Giáo Tôn.

Nếu như sát kiếm của Kiều Vô Hối không đâm vào trái tim trống rỗng của Vạn Đạo Giáo Tôn.

Nếu như lúc ấy Vạn Đạo Giáo Tôn không phải phóng thích Vạn Giới Môn, mà là kích phát con mắt thứ ba, dẫn bạo lôi triều, sôi trào toàn bộ chiến trường.

Nếu như... Nếu như...

Kiều Vô Hối xuất kích ngay giờ khắc này, không thể nghi ngờ chính là đánh cược 'ngươi sống ta chết, ngươi chết ta sống'!

Thiên Hậu vẫn tàn nhẫn như năm đó.

Cái này cùng tuổi tác không liên quan, mà là bản tính!

Rống!!

Cơ thể tàn phế của Vạn Đạo Giáo Tôn phát ra gào thét phiêu miểu, cường thế khởi động Vạn Giới Môn, muốn tránh thoát mảnh không gian bị giam cầm này, càng dùng hết khả năng la lên, mong mỏi hoàng đạo khác có thể đến tại thời khắc này.

Giờ khắc này, hắn luống cuống, thật sự luống cuống, hắn có dự cảm phải chết ở chỗ này.