Đan Hoàng Võ Đế

Chương 3312: Đấu tặc




Lấy thân phận cùng địa vị của bọn hắn, đều không có gặp được đấu giá như thế này.

Quá khoa trương.

- Mười hai triệu lần một, mười hai triệu lần hai... mười hai triệu, lần ba!! Tổ Thần đầu tiên, thuộc về sương phòng số mười sáu.

Dirent cao giọng tuyên bố, giao phó Tổ Thần đầu tiên.

Trong hội đấu giá, các phương rung động, người này rốt cuộc là ai, vậy mà lại có thể bắt lấy ba vị Tổ Thần.

Bên ngoài hội đấu giá, bầu không khí sôi trào đến cực hạn, mười hai triệu!!

Trước đó mong muốn giá cả có khả năng xào đến giá trên trời là ngàn vạn, không nghĩ tới lại có thể cao hơn!!

Bọn hắn ngẫm lại mấy trăm mấy ngàn tinh thạch trong tay mình, nhìn lại quá trình nâng giá kinh thiên địa khiếp quỷ thần ở bên trong, cũng cảm giác mẫu thân nó… mình nghèo rớt mồng tơi.

Kim Như Ngọc vừa mới bị đánh ra, nhìn lại không trung Lưu Ly Bia, sắc mặt âm trầm đến dọa người.

- Chuẩn bị chặn đường!

Kim Như Ngọc giận dữ rời khỏi, nhất định phải bắt lấy đám hỗn đản này.

Ba vị Tổ Thần, nàng chắc chắn phải có được!

Bên trong hội đấu giá, trong sương phòng Dực Thần tộc, bọn Dực Lâu không cầm được hai mắt ấm áp, cơ hồ muốn khóc lên.

Ba vị Tổ Thần.

Toàn bộ đều được bắt lấy!!

Bọn hắn, bắt lấy toàn bộ!!

Người này đầy nghĩa khí thật!!

Ba vị Tổ Thần tới tay, rốt cuộc Dực Thần tộc bọn hắn cũng muốn quật khởi!!

- Không tiếc cái giá, mang về Thiên Mạch tinh.

Dực Lâu thật sâu hít một hơi, tăng vọt chiến ý.

- Trò hay... Muốn bắt đầu...

Nam tử lắc lắc cổ, đối với bọn hắn mà nói, cuộc bán đấu giá này không sai biệt lắm đã kết thúc, tiếp theo liền chờ Thiên Đế kia khai mạc vở kịch.

Trước khi hội đấu giá bắt đầu, bầu không khí bên trong Di Thất thâm uyên cũng đã bắt đầu trở nên khẩn trương lên.

Chín tầng mây mù, như là Cửu Trọng Thiên Mạc, tầng tầng ngăn cách lấy khí tức bên trong bảo đỉnh, cũng tầng tầng chống cự lại dò xét phía ngoài, càng tầng tầng trấn áp toàn bộ sinh linh phía dưới.

Đây cũng là nguyên nhân để người tị nạn tiến đến cảm thấy suy yếu, đau đớn, cùng phong cấm cảnh giới.

Mà đến nơi này, mỗi ngày huyết khí của bọn hắn đều đang bốc hơi, tựa như là mai táng tại nơi này, có thể rõ ràng cảm nhận được mình đang mục nát... Già nua... và chết đi...

Cho nên không phải vạn bất đắc dĩ, không có người nào nguyện ý ở thường ở chỗ này.

So với bí cảnh khác, 'cư dân' nơi này rõ ràng rất ít, nhưng cho dù như thế này, làm đại lục quan trọng của người tị nạn, số lượng cường giả tụ tập ở chỗ này cũng quanh năm giữ vững tại ba vạn người trở lên.

Thiên Bảo lão tặc đến nơi này.

Mặc dù nhận lấy áp chế mãnh liệt, cảnh giới chợt hạ xuống đến Thánh Linh; mặc dù nơi này âm u ẩm ướt, để cho người ta đau đớn ngạt thở; mặc dù huyết khí không ngừng liên tục bốc hơi, như là có thể cảm nhận được mình suy yếu.

Nhưng... Lão tặc vẫn nhiệt tình mười phần, tinh thần sáng láng!

Trước đó coi là ngày gặp nhau đó là gặp vận đen tám đời, không nghĩ tới lại là mộ tổ nhấc lên khói xanh.

Vậy mà lại có thể đụng tới Thiên Đế xuất hành?

Đây là kỳ ngộ mấy trăm ngàn năm cũng khó đụng phải.

Thiên Bảo lão tặc tán loạn khắp nơi, kiểm tra tình huống nơi này, tìm kiếm đầu nguồn pháp trận.

- Thiên Bảo? Hân hạnh.

Người canh giữ ngăn ở trước mặt Thiên Bảo lão tặc, trước đó nghĩ đến để pháp trận ép lão tặc này một thời gian, tiêu hao năng lượng, không nghĩ tới sau khi gia hỏa này đi đến lại không thành thật, giống con chuột chạy tán loạn khắp nơi.

- Ngươi là...

Thiên Bảo lão tặc đánh giá lão đầu nhi còng lưng trước mặt, cảnh giới gia hỏa này rất mơ hồ, ngay cả sinh mệnh đều rất suy yếu, thoạt nhìn như là người sắp chết.

- Cũng là người đáng thương vây ở chỗ này. Ngươi không biết ta, nhưng ta biết ngươi.

Người canh giữ khô cằn cười.

- Người nghe nói qua tên của ta thì có rất nhiều, nhưng gặp mặt qua ta, thật đúng là không nhiều. Mới đến, xin chiếu cố nhiều hơn.

Thiên Bảo lão tặc vươn tay.

- Ngươi là đến tránh Thiên Vu Đế tộc?

Người canh giữ vươn tay, đơn giản nắm một nắm.

- Ôi, tin tức truyền đi rất nhanh nhỉ. Nơi này ngăn được Thiên Vu Đế tộc sao?

- Tình huống bình thường mà nói, hẳn là có thể ngăn được. Tinh lực của Đế tộc chủ yếu đều tại vũ trụ, Thần Linh lưu thủ sẽ không tùy tiện xông vào bí cảnh nguy hiểm, tuy nhiên... Nếu như bọn hắn phát hiện ngươi đã đến nơi này, ngược lại là có khả năng đóng giữ ở bên ngoài, một mực chờ đến khi ngươi ra ngoài.

- Ha ha, chờ đi! Lão già ta ở chỗ này an gia.

Thiên Bảo lão tặc phóng khoáng phất tay, giữ rời khỏi sát bên cạnh người canh.

- Chậm đã!!

Người canh giữ trụ quải trượng, gọi Thiên Bảo lão tặc lại:

- Ta vừa mới nói, chỉ là tình huống bình thường, nếu như Thiên Vu Đế tộc khai thác thủ đoạn khác thì sao? Ta có thể cho ngươi một đề nghị.

- Không cần.

- Ngươi khả năng không tin tưởng ta...

- Ta ai cũng không tin.

- Nếu ta đã lưu thoán đến nơi đây, khẳng định cũng là đắc tội qua Đế tộc, ngươi có thể tin ta.

- Không tin, cáo từ.

- Nếu như Thiên Vu Đế tộc phái người đến rải tin tức, nói chỉ cần bắt được ngươi, chết hay sống không cần lo, tất có trọng thưởng. Ngươi ở chỗ này sợ rằng sẽ trải qua rất gian nan đây.

- Không quan trọng, một người quen thuộc.

Khi Thiên Bảo lão tặc đang nói chuyện, đã biến mất trong cánh rừng mờ tối.

Người canh giữ khẽ nhíu mày, vốn muốn mang hắn theo đến chỗ ở của mình, dùng pháp trận cầm cố lại, không nghĩ tới gia hỏa này vẫn rất tặc.

Thiên Bảo lão tặc phóng tới trong cánh rừng rậm rạp, tra xét rõ ràng núi đá các nơi, cảm nhận hình dạng mặt đất thay đổi, cùng năng lượng ẩn tàng trong địa tầng.

- Thiên Bảo...

Người canh giữ cười ha hả xuất hiện ở trước mặt Thiên bảo lão tặc, lão tiểu tử, nơi này cũng không phải để đi dạo nơi.

- Ngươi là ở trong này nghẹn điên rồi? Tránh ra, lão tổ ta không hứng thú nói chuyện phiếm cùng ngươi.

- Ngươi vừa mới đến, không hiểu quy củ. Nơi này là không cho phép tán loạn khắp nơi, nếu không...

- Nếu không thì thế nào? Còn muốn động thủ?