Kiều Vô Hối, rút khô đế huyết, phong tỏa linh hồn, dùng mấy triệu chữ 'Tử' ngưng tụ chữ ‘trụ', xuyên qua trái tim Kiều Vô Hối.
Đau đớn cực độ.
Đông Hoàng Như Ảnh, lấy chữ 'Luyện' bao quanh linh hồn, dùng chữ 'Phong' cùng 'Cấm' diễn biến lồng giam, triệt để giam cầm từ linh hồn đến huyết nhục.
Cực độ suy yếu.
Đế Hoàng lão tổ vốn cho rằng chuyện cứ như vậy, chỉ cần kiên trì mười năm, chờ bọn người Lãnh Tuyền rời khỏi.
Nhưng, đột nhiên xuất hiện chấn động để Đế Hoàng lão tổ khẩn trương cao độ.
Lãnh Tuyền không để ý khuyên can rời khỏi, Đế Hoàng lão tổ bắt đầu điều động Thần Linh cùng Thánh Hoàng toàn tộc toàn diện thôi động bí cảnh pháp trận, trấn áp hai tôn Đại Đế phía dưới.
Để bảo đảm tuyệt đối không được xảy ra sai lầm, bọn hắn dùng chữ 'Giết' cùng 'Phá', cùng 'Chú' ba cỗ năng lượng tàn nhẫn, phá giải thịt xương Kiều Vô Hối, rút ra máu tươi của Đông Hoàng Như Ảnh, để bọn hắn ở vào trình độ sắp chết mà chưa chết.
Không phải hắn quá cẩn thận, quá độ coi chừng, mà là quá mạnh bị trấn áp cường giả.
Hai tôn Đại Đế.
Còn trấn áp ở phía dưới đế cung.
Nếu như tức giận phản kích, rất có thể để cả tòa đế cung đều bị lật tung.
- Đều xốc lại tinh thần cho ta! Không được lười biếng!
- Toàn lực ứng phó cho ta, bảo đảm hiệu quả trấn áp giữ vững trạng thái mạnh nhất!
Đế Hoàng lão tổ phát giác được trấn áp thoáng có chỗ yếu bớt, lập tức quát tháo ba vị Thần Tôn cùng bảy vị Thánh Hoàng xung quanh.
- Lão tổ, chiến đấu phía ngoài không phải kết thúc rồi à?
- Đúng vậy, chiến đấu đều kết thúc, người xâm nhập không biết sống chết khẳng định rút lui, Nữ Đế hẳn là chẳng mấy chốc sẽ trở về.
- Hai tên này đều bị trấn áp một năm, nửa sống nửa chết, coi như thức tỉnh cũng ảnh hưởng không lớn.
Ba vị Thần Tôn rất không hiểu sao Đế Tổ khẩn trương như vậy.
Ngài thế nhưng là Đế Tổ, nơi này càng là đế cung, đừng nói hai người rưỡi Đại Đế gần chết, xem như thức tỉnh, khôi phục, đều khó có khả năng tránh thoát.
- Ai dám lười biếng, sau đó trấn áp trăm năm-.
Đế Hoàng lão tổ trực tiếp dùng nghiêm trị đáp lễ bọn hắn chất vấn.
Bọn hắn không hiểu rõ tình huống, nhưng hắn từ Lãnh Tuyền nơi đó hiẻu được chuyện đã trải qua.
Thân phận hai người này quá đặc thù.
Một người là hài tử Thiên Đế.
Một người là nữ tử của Thiên Đế.
Không chỉ có thân phận đặc thù, huyết mạch thực lực khẳng định càng đặc thù.
Nếu như Khương Nghị gì đó chỉ là Thiên Đế cấp tinh cầu, còn chưa đủ, nhưng... Mẫu thân nó trực tiếp dung hợp tinh cầu giết tới.
Chẳng phải tăng lên tới cấp bậc như Thiên Nguyên Đại Thiên Đế sao?
Hắn không biết tình huống bên ngoài bây giờ như thế nào, càng không biết Thiên Nguyên cùng Thiên Đế kia có làm giao dịch gì không, hắn muốn làm chính là trước khi Lãnh Tuyền trở về, dốc hết có khả năng trấn áp hai tôn Đại Đế, tuyệt đối không thể xuất hiện bất kỳ ngoài ý muốn. Nếu không, truyền thừa mấy chục vạn năm của Đế Hoàng tộc sẽ lọt vào nguy cơ trước đó chưa từng có.
Ba vị Thần Tôn tranh thủ thời gian nghiêm túc lên, không còn dám nói loạn.
Bọn người Thánh Hoàng tiếp tục thôi động năng lượng, duy trì uy lực 'Tự Kinh'.
Kiều Vô Hối cùng Đông Hoàng Như Ảnh bị dìm ngập bên trong 'Tự Hải', nhìn Tự Hải hoa lệ chói lọi, lại vô tình tước đoạt lấy huyết nhục, tàn phá lấy linh hồn.
Bọn hắn giống như bị rút gân lột da, đốt cháy linh hồn, loại đau khổ này cho dù lấy ý chí của bọn hắn, đều cơ hồ sụp đổ.
Nhưng...
Thời điểm Thiên Nguyên cùng Khương Nghị chém giết, khiên động mênh mông tinh vực bạo động, nơi này nhận lấy chấn động.
Kiều Vô Hối, Đông Hoàng Như Ảnh đều cảm giác được.
Bọn hắn đau đớn than nhẹ, mệt mỏi nỉ non.
Chẳng lẽ...
Hắn tới rồi sao?
Hắn... Tới cứu chúng ta sao?
Đây là sự thực, hay là mộng cảnh?
Bọn hắn đau đớn hoảng hốt, nhưng không có dám nghĩ sâu.
Nếu như bị tra tấn mộng cảnh, nếu như bị cưỡng ép đưa tới mộng cảnh, bọn hắn rất có thể thật sâu rơi vào.
Mà một khi đi vào mộng tỉnh, bọn hắn nhất định sẽ triệt để sụp đổ.
Cũng sẽ bởi vậy mà... Phế bỏ...
Đế Hoàng lão tổ đứng phía trên bọn hắn, tự mình cảm giác tình huống năng lượng Tự Hải, cũng cẩn thận quan sát trạng thái ý thức của bọn hắn.
Một khi bọn hắn có dấu hiệu thức tỉnh, lập tức tăng cường trấn áp.
Thời gian trôi qua, nét mặt của hắn không có bất kỳ thư giãn gì, ngược lại càng ngày càng khẩn trương.
Lãnh Tuyền đâu?
Vẫn chưa trở lại?
Địa động bên ngoài đã kết thúc, tộc nhân cũng đã sớm báo cáo nói cường địch rút lui, tinh vực quy vị.
Lãnh Tuyền hẳn là trở lại Thiên Nguyên tinh.
Chẳng lẽ thương lượng gì với Thiên Nguyên?
Thương lượng cũng phải có thời gian.
Không sợ nơi này xảy ra chuyện ngoài ý muốn sao?
Đột nhiên...
- Rống!!
Gào thét chấn thiên động địa đột nhiên nổ vang, cách địa tầng thật dày, phong ấn thì phong ấn vẫn như cũ vang vọng bí cảnh.
Toàn thân Đế Hoàng lão tổ đều căng cứng, ba vị Thần Tôn cùng bảy vị Thánh Hoàng càng không tự chủ được rụt cổ một cái.
Sắc mặt bọn hắn hơi biến đổi, đồng loạt ngẩng đầu.
Xảy ra chuyện gì?
Đây là quái vật gì đang gầm thét, rõ ràng rất xa xôi, nhưng thật giống như trực tiếp nổ tung ở bên tai.
Sâu trong mênh mông Tự Hải, Kiều Vô Hối cùng Đông Hoàng Như Ảnh gian nan ngẩng đầu.
Gương mặt bạch cốt sâm sâm treo thịt nát, hốc mắt trống trải đã không có con mắt, chỉ có linh hồn mệt mỏi đang phát tán ra ba động yếu ớt, thúc giục ý thức đã hoảng hốt.
- Hống hống hống hống...
Gào thét như sấm, nổ tung thiên địa, như là toàn bộ Thiên Nguyên tinh vực đều đang lay động, mà càng ngày càng gần, giống như thanh triều biển động sôi trào, hướng về phương hướng Đế Thành tràn ngập đất trời nghiền ép xuống.
- Không tốt!! Trấn cho ta!!
- Đây là bí cảnh, là nơi kiên cố nhất Đế Thành.
- Nhanh nhanh nhanh...
Đế Hoàng lão tổ bỗng nhiên biến sắc, điên cuồng thúc giục, đế uy cuồn cuộn, tự phù giống như trận bão lao ra khỏi cơ thể, trùng kích tầng ngoài bên trong bí cảnh, tự mình đóng giữ bí cảnh.