- Chúng ta là Hoàng Kim Chiến tộc Tinh vực Thần Thoại, hiện đã đến tinh vực Truyền Thuyết.
- Một tháng sau, vào vùng đất Kim Thái Thiên vẫn lạc, chém đầu tế điện.
Tin tức đột nhiên xuất hiện dần dần khuếch tán tại tinh vực Truyền Thuyết đang náo nhiệt.
Chợt nghe thì có chút không hiểu thấu.
Tin tức này đáng giá tuyên dương?
Là mời bọn hắn đi tham gia tang lễ Kim Thái Thiên? Xin nhờ, bọn hắn đều bề bộn nhiều việc được không.
Là muốn chém đầu ai? Nói đều không nói rõ ràng?
Trong vòng một tháng? Mặc dù người tiến vào rất nhiều, nhưng so với phạm vi tinh vực Truyền Thuyết, người ở vẫn thưa thớt, chút thời gian này, tin tức có thể khuếch tán bao xa? Lại có thể gây nên bao nhiêu người chú ý?
Sau khi Hoàng Kim Chiến Thuyền rải tin tức hai mươi ngày, đi đến khu mỏ quặng Viễn Cổ Kim Thái Thiên trước đó chiến tử.
- Bọn hắn muốn chặt đầu ai?
Triệu Tử Mạt cùng Chu Cổ Lực từ trong hư không đi ra, nhìn qua Hoàng Kim Chiến Thuyền phá toái không gian rời khỏi, vẻ mặt dần trở nên nghiêm trọng.
Tin tức này người khác nghe không hiểu, bọn hắn lại nghe được hãi hùng khiếp vía.
Trước tiên nghĩ tới chính là bọn hắn ở trên đường gặp ai, thuận tay liền bắt lại.
Long Quỳ tinh cầu trừ bọn hắn ra, mấy người khác như Matthews, Đỗ Dương, Niya đều đang mạo hiểm trong vũ trụ, phạm vi hoạt động hầu như đều bên trong phạm vi trăm ức dặm, cũng chính là bên trong phạm vi tin tức tinh vực Truyền Thuyết được truyền ra, nói không chừng nhận được tin tức đang đuổi tới nơi này, sau đó gặp phải Hoàng Kim Chiến tộc.
- Một tháng, đây là hoàn toàn không cho chúng ta thời gian chuẩn bị, cũng là tránh cho viện quân của chúng ta đuổi tới.
Triệu Tử Mạt cảm thấy khó giải quyết.
- Bọn hắn không sợ chúng ta nghe không được tin tức này?
Chu Cổ Lực nắm chặt dao phay, thể hiện ngốc nghếch từ từ trở nên hung ác.
- Kim Hàn Thiên hẳn là đoán được, chúng ta một mực đang truy tung bọn hắn, thậm chí phát hiện vị trí, chỉ là kiêng kị Thái Dương thụ, không dám hành động thiếu suy nghĩ. Đã hai mươi ngày, còn lại mười ngày, cũng mang ý nghĩa chúng ta nhất định phải lên đường ngay bây giờ.
Trong lòng Triệu Tử Mạt kỳ thật có chút hoài nghi, đây không phải là cố ý bố trí bẫy? Nếu không không đến mức suy đoán mập mờ, trực tiếp nói chém đầu của ai. Nhưng, dính đến huynh đệ, hắn thật không dám cược.
Chu Cổ Lực nói:
- Đạo ngấn khu vực này sụp đổ, tự nhiên khô kiệt, thực lực chúng ta ở nơi đó sẽ bị hạn chế.
Triệu Tử Mạt chậm rãi gật đầu:
- Mục đích thực sự của bọn hắn chính là dẫn chúng ta xuất hiện, nơi đó nhất định bày ra thiên la địa võng. Chỉ cần chúng ta xuất hiện, cho dù tới gần, đều có thể không thoát thân được.
- Nghĩ biện pháp... Nghĩ biện pháp...
Chu Cổ Lực nhắm mắt lại, giơ dao phay gõ trán.
- Không có gì để nghĩ, biện pháp thông thường không thể được. Nơi đó không chỉ là thiên la địa võng, còn có Đại Đế Hoàng Kim Chiến tộc mới tới, chỉ dựa vào bốn người chúng ta cái gì đều không làm được.
- Thế này có ý là...
- Tìm giúp đỡ! Đầu tiên tra rõ ràng bọn hắn phô trương thanh thế hay thật bắt được ai, sau đó lại quyết định.
- Không phải ta không có lòng tin, với thanh danh của chúng ta, ai chịu giúp? Rồi còn uy danh Hoàng Kim Chiến tộc, ai dám gây?
- Con trai Tu La, Tần Diễm!
- Bản thân hắn đã khó đảm bảo, còn dám xen vào chuyện này?
- Được hay không, thử một chút thì biết.
- Thanh Đồng Quỷ Tượng đang lùng bắt khắp nơi, hắn hẳn là giấu đến trong địa tầng. Bây giờ muốn tìm hắn, không khác mò kim đáy biển.
- Tìm hắn rất dễ. Tìm tới Sát Sứ Tinh Vực Tuần kia sẽ tìm được hắn.
- Tuần sát sứ? Có ý gì?
- Ngươi không cảm giác nữ tử kia rất quen thuộc?
- Ngươi gặp qua?
- Ta chưa thấy qua, ta nói là loại... À... Phong phạm...
- Phong phạm?
- Loại phong phạm thần côn kia. Ngươi suy nghĩ Đường Nhất Hại một chút, ngươi nhìn lại nàng. Quen thuộc không?
- Muốn cứng rắn nói như vậy...
- Thời điểm chúng ta vừa gặp được nàng, nàng còn không phải tuần sát sứ, là ở bên cạnh Tần Diễm, đột nhiên một ngày bắt đầu nàng chính là tuần sát sứ?
Bên ngoài mười mấy vạn dặm.
Hai mươi Thanh Đồng Quỷ Tượng đang lùng bắt Tần Diễm.
Mười hai pho tượng đồng thau tìm kiếm trên không trung, tìm kiếm mây mù, quan sát dãy núi.
Tám pho tượng đồng thau phóng tới sơn lâm, dò xét mặt đất, cảm giác địa tầng.
Trọn vẹn hai mươi pho tượng cách xa gần lẫn nhau trong khoảng trăm dặm, bảo đảm phạm vi tìm kiếm đủ rộng cũng có thể bảo đảm hoàn thành tập kết trong thời gian ngắn nhất khi bị tập kích.
Bên trong hai mươi pho tượng đồng thau, có năm tôn Đại Đế.
Áp trận Trung Bộ càng là một Chí Tôn Đế cấp.
Hơn tám mươi pho tượng đồng thau, hiện đã phân thành bốn chi đội ngũ, cơ hồ đều là phối hợp.
Một vị Chí Tôn cấp dẫn đội, bốn năm vị Đế cấp phụ trợ, hơn mười vị Thần cấp phối hợp.
Đội hình cực hạn để cho người ta run rẩy đủ để bảo đảm tuyệt đối trấn áp ngay thời điểm phát hiện tung tích Tần Diễm.
Chỉ là từ khi sự kiện tài nguyên khoáng sản kết thúc đến nay đã qua thời gian một năm. Trừ thời điểm ban đầu, Tần Diễm lợi dụng bọn hắn vẫn chưa hoàn toàn tập kết, tập kích săn giết hai chi đội ngũ, sau đó không còn xuất hiện.
Bọn hắn tận hết khả năng cẩn thận tìm kiếm, tận hết khả năng khuếch tán phạm vi, chỉ là đều không có bất kỳ phát hiện gì.
Phát ra lệnh treo giải thưởng đều không có đáp lại.
Là không người nào dám đắc tội Tần Diễm? Hay thật không có phát hiện?
Không chỉ có bọn hắn sốt ruột, chủ nhân trong hư không đều không ngừng truyền đến ba động tức giận.
- Lại gặp.
Đông Hoàng Thiên Du ngồi trên Vạn Đạo Thần Thụ, nhìn Thanh Đồng Mãnh Hổ phóng tới mà qua phía trước, lại nhìn Thanh Đồng Hồ Điệp gào thét mà qua trên bầu trời.