Tứ đại Tinh Thiên thẳng tắp khôi ngô, anh tư bừng bừng phấn chấn, bất kể là thân thể hay khuôn mặt đều hoàn mỹ vô khuyết như hoàng kim đúc thành, giống như là tác phẩm nghệ thuật tôn quý, nhưng, đối mặt với ánh mắt Kim Hàn Thiên cùng Kim Thanh Thiên hỏi thăm, bọn hắn đều không có bất kỳ bày tỏ gì, đôi mắt giống như kim dương ngóng nhìn phương xa, thân thể thẳng tắp như núi.
Kim Hàn Thiên kỳ quái, mặc dù Thập Nhị Tinh Thiên đến từ mười hai Chiến tộc, riêng phần mình đại biểu lợi ích tộc đàn riêng phần mình, nhưng bình thường vẫn còn có chút giao tình, không đến mức lạnh lùng như vậy.
Đột nhiên...
Kim Thanh Thiên sắc mặt hơi biến đổi.
Đã hiểu!!
Kim Dịch không muốn tù binh sống, muốn chết!!
Kim Dịch muốn mạng Triệu Tử Mạt cùng Chu Cổ Lực.
Kim Dịch muốn Triệu Tử Mạt cùng Chu Cổ Lực trực tiếp chết ở chỗ này, không cho Long Quỳ Thiên Đế tiến hành thương lượng cơ hội ở phía sau.
Vì để tránh cho thù hận hai bên thăng cấp, mình và Kim Hàn Thiên làm hạch tâm sự kiện lần này, cũng phải chết.
Nói cách khác, Kim Dịch phải dùng mạng của bọn hắn, trao đổi mạng của bọn người Triệu Tử Mạt, cũng muốn dùng nhân vật chủ yếu hai bên chết, tránh cho mâu thuẫn với Long Quỳ Thiên Đế, nhất là Cực Lạc cấm khu phía sau.
Như thế này không chỉ có báo thù, lắng lại tức giận bên trong Tinh vực Thần Thoại, cũng tránh khỏi sự kiện lại lần nữa thăng cấp.
Đây cũng là Kim Dịch làm ra quyết định sau khi tới đây tìm hiểu tình huống kỹ càng, mà không phải Thiên Đế bọn hắn sai sử. Nhưng, Thập Nhị Tinh Thiên thuộc về tam đại Huyền Thiên thống lĩnh. Mà Kim Dịch có thể làm ra quyết định như vậy, khẳng định đạt được bốn vị Tinh Thiên này ngầm thừa nhận.
Hắn cùng Kim Hàn Thiên phải chết?
Bọn hắn điên cuồng đuổi theo hơn một trăm năm, rốt cuộc cũng muốn vây khốn mục tiêu, kết quả đạt được tử vong thẩm phán?
Bọn hắn là một trong Thập Nhị Tinh Thiên, là chưởng khống giả trên mặt nổi Tinh vực Thần Thoại, bọn hắn trổ hết tài năng từ trong bộ lạc riêng mình, từ thiên kiêu đến thống lĩnh, từ Thần Linh đến Đại Đế, đều là từng bước một đi ra.
- Ngươi thế nào?
Kim Hàn Thiên nhìn Kim Thanh Thiên bên cạnh đang nhẹ nhàng run rẩy.
Kim Thanh Thiên chậm rãi ngẩng đầu, nhìn bóng lưng Kim Dịch già nua, răng môi run rẩy, muốn tranh luận, cuối cùng vẫn quỳ một chân trên đất:
- Hoàng Kim Chiến tộc, chỉ có thống lĩnh chiến tử, không có hèn nhát bị xử tử, ta, Kim Thanh Thiên, tạ ơn Đại Huyền Thiên thành toàn.
Thân thể Kim Hàn Thiên kịch chấn, lập tức đã hiểu ý tứ Kim Dịch, hắn giận dữ muốn bác bỏ, cả sự kiện trách nhiệm căn bản không ở bọn hắn, là một lần ngoài ý muốn từ đầu đến đuôi, nhưng... Hơn một trăm năm bao vây chặn đánh, để Hoàng Kim Chiến tộc mất hết mặt mũi, lại tăng thêm Kim Thái Thiên đã chết.
- Ta, Kim Hàn Thiên, tuân mệnh!
Kim Hàn Thiên có chút động thân, ngẩng đầu ngóng nhìn phương xa.
Tư thái hoàn toàn khác biệt Kim Thanh Thiên.
Hắn vô tội có trách, không nên chí tử, là Đại Huyền Thiên ra lệnh, ta nhận mệnh.
Hắn không quỳ xuống, không khẩn cầu, hắn muốn phó chiến mà chết, tranh danh cho mình bộ lạc.
Kim Dịch khẽ nhíu mày, quay đầu nhìn về phía Kim Hàn Thiên. Nhưng đang muốn mở miệng, phía dưới đột nhiên nổi lên tiếng oanh minh kịch liệt, bụi mù ngập trời, đá vụn dày đặc tràn ngập, giống như núi lửa phun trào bay thẳng đến chiến thuyền ở giữa.
- Đến rồi!
Sắc mặt Kim Hàn Thiên cùng Kim Thanh Thiên đột nhiên biến đổi, trước tiên bay thẳng lên trời, nắm chặt chiến binh giết ra ngoài.
…
- Ha ha... Ha ha ha...
Tần Diễm lật tung địa tầng, đánh rách tả tơi phế tích, cười to phóng lên tận trời, trong tay nâng một khối ánh sáng cự thạch năm màu.
- Quả nhiên ở đây!
- Để cho ta qua lại tìm thật lâu!
Mặt mũi Tần Diễm tràn đầy cuồng nhiệt, kích động hô to.
Đây là Thiên Mệnh Ngũ Hành Thạch!
Không giống với Ngũ Hành nguyên thạch, mà là Hỗn Độn Thổ lắng đọng thai nghén mà thành.
Năng lượng Hỗn Độn bên trong Hỗn Độn Thổ tích lũy tháng ngày lắng đọng, bên trong thời gian vô tận ngưng kết ra Ngũ Hành tinh thể.
Ngũ Hành tinh thể sinh ra vô cùng khó khăn, không chỉ cần phải Hỗn Độn Thổ kéo dài lắng đọng, còn cần trọng lực cực kỳ mênh mông áp chế, thậm chí còn cần cơ duyên nhất định thôi hóa.
Hỗn Độn Thổ đã rất hiếm thấy, Ngũ Hành Tinh Thạch do Hỗn Độn Thổ lắng đọng càng hiếm thấy gấp trăm lần nghìn lần.
Nhưng, một khi Ngũ Hành Tinh Thạch kết tinh thành hình liền bắt đầu chủ động hấp thu năng lượng Hỗn Độn Thổ, sinh trưởng giống như có sinh mệnh, xưng là Thiên Mệnh Ngũ Hành Thạch.
Trong quá trình Thiên Mệnh Ngũ Hành Thạch sinh trưởng, bởi vì nguyên nhân năng lượng lắng đọng sẽ xuất hiện vết tích vòng tuổi cùng loại với cây cối, nhưng niên luân Thiên Mệnh Ngũ Hành Thạch là ‘vòng vạn năm', thậm chí vài vạn năm một vòng.
- Nhìn xem, nhìn ta tìm được cái gì, Thiên Mệnh Ngũ Hành Thạch!!
Tần Diễm kéo lên Thiên Mệnh Ngũ Hành Thạch giống như núi đá, kích động cuồng nhiệt hướng lên bầu trời hoàng kim chiến trường hô to.
Thiên Mệnh Ngũ Hành Thạch tỏa ra hào quang năm màu mênh mông, nhưng không giống với Ngũ Hành Nguyên Thạch, nó nở rộ ánh sáng tầng tầng lớp lớp, một vòng so với một vòng càng nồng đậm bành trướng, khuếch tán giống như giang hà thủy triều đang lao nhanh.
Đương nhiên, đây không phải hắn vừa mới móc ra, mà là bảo bối Triệu Tử Mạt cùng Chu Cổ Lực trong hai năm này phát hiện, vì làm hỗ trợ cho hắn, cũng là vì mời hắn ra tay, nhịn đau cho hắn.
- Tần Diễm?
Kim Hàn Thiên cùng Kim Thanh Thiên cường thế ngăn chặn chiến ý vừa bộc phát, thu liễm lấy kim quang sáng chói, nhíu mày nhìn Tần Diễm ngoài ý muốn xuất hiện ở nơi này.
- Tần Diễm? Con trai Tu La?
Kim Dịch đã hất lên quải trượng hoàng kim từ từ rơi xuống, các hoàng kim Đại Đế sau lưng vận sức chờ phát động, cũng đều nhịn xuống xúc động.
- Tần Diễm, ngươi không biết chúng ta đang bao vây nơi này?
Kim Hàn Thiên nắm chặt hoàng kim trọng kiếm, chỉ Tần Diễm phía xa. Tộc nhân của hắn đều đến, không sợ áp bách Tần Diễm khí thế.
- Biết chứ, cho nên phải cám ơn các ngươi.
Tần Diễm thô cuồng cười to, giơ cao lên Thiên Mệnh Ngũ Hành Thạch, hướng về chỗ cao khoe khoang.
- Có ý gì?
- Thanh Đồng Quỷ Tượng trước đó ở chỗ này đào ra Thạch Tủy cùng Đại Địa Mẫu Kim, ta đã suy đoán phía dưới khẳng định còn có bảo bối tốt hơn. Chỉ là lo lắng Thanh Đồng Quỷ Tượng sẽ đến nơi này tìm kiếm, một mực không có cơ hội trở lại.