Đan Hoàng Võ Đế

Chương 3466: Vô Hạn Bạo Kích




Chỉ là phạm vi này...

Bọn hắn nhìn sang nơi này, nhìn sang nơi đó, không nhìn thấy bất cứ giới hạn nào cả.

Sơn hà hoàn toàn mới cách mặt đất hơn hai trăm dặm, tràn ngập bụi mù cùng mê vụ thao thao bất tuyệt.

Tần Diễm cùng bọn Thái Thản Cự Ưng toàn bộ đều bị 'khảm nạm' ở ngay bên trong!

Sơn hà diễn biến vô cùng tấn mãnh, hoàn toàn vượt quá tưởng tượng, bọn hắn đều giống như bị giam cầm trong lồng giam sơn hà, mai táng tại giữa dãy núi rừng rậm.

- Cáo từ!

Tần Diễm tuôn ý thức ra ba mươi vạn dặm sơn hà, mãnh liệt hạ xuống hơn hai trăm dặm, một lần nữa cùng mặt đất tinh cầu truyền thuyết tới một cái tiếp xúc thân mật.

Ầm ầm!!

Ba mươi vạn dặm sơn hà mãnh liệt lắc lư, vết nứt kinh khủng tung hoành lan tràn, từ địa tầng tới mặt đất, lại đến những ngọn núi cao lớn, dung nham cùng hà triều tràn ngập trong địa tầng lập tức cuồn cuộn, dọc theo vết nứt mãnh liệt bạo động. Phế tích phía dưới mặt đất bị vô tình nghiền ép trước đó đã bị lấp đầy, núi cao rừng rậm nơi khác thì vô tình bị hủy diệt.

Các cường giả từ trên trời đến dưới đất đều bị ép đến cùng một chỗ trong tiếng kêu đau đớn thảm thiết.

Một số chiến thuyền trực tiếp nổ nát vụn, số lượng lớn cường giả chết bất đắc kỳ tử ngay tại chỗ.

Từ phương xa ngóng nhìn sang, tràng diện kinh khủng kia giống như thiên thạch va chạm đến tinh cầu.

Đối với các cường giả bị đè ép va chạm mà nói, như là đang trải qua hai thế giới va chạm, nhận lấy đại tai thiên địa táng diệt tuyệt thế.

Bọn Thái Thản Cự Ưng bị mai táng bên trong ba mươi vạn dặm sơn hà thì càng tiếp nhận bạo kích cường liệt kinh khủng hơn, như là muốn thiên băng địa liệt, vạn vật trầm luân.

Thanh Đồng Chiến Khu kiêu ngạo cứng rắn, đều lọt vào trình độ chấn động khác biệt.

- Ha ha, thoải mái!! Ha ha ha!! Đám nhóc con, cáo từ!!

Tần Diễm mượn nhờ va chạm mãnh liệt, tránh thoát khỏi móng vuốt Thái Thản Cự Ưng, nhanh chóng dung nhập mảnh phá toái, hỗn loạn này, đánh vào trong thế giới sơn hà sụp đổ.

Thái Thản Cự Ưng mãnh liệt giãy dụa trong tầng đất, nham thạch vỡ nát, xua tan dung nham, hắn phóng lên tận trời, ánh mắt lăng liệt tuần sát phế tích, rung động lại tức giận.

Đây là thế công gì?

Trực tiếp diễn biến mấy chục vạn dặm sơn hà?

Đây là năng lượng bình thường có thể làm được sao?

Coi như là hắn biến thành sơn hà, nhưng chung quy cũng vẫn là vũ khí, không phải sơn hà thật sự!!

Chủ nhân kín đáo đưa vào trong trí nhớ của bọn hắn, kỹ càng giới thiệu tình huống phân thân Mẫu Đỉnh, tuyệt đối không có thế công như thế này!!

Bộ phân thân này mới lĩnh ngộ bí thuật sao?

Phân thân khác có không?

Thái Thản Cự Ưng kinh hồn qua đi, tức giận không kiềm chế được, vỗ cánh gáy to:

- Đừng giả bộ chết, đi ra! Đều đi ra cho ta! Tiếp tục lùng bắt Tần Diễm! Hắn trốn không xa!!

Rầm rầm rầm...

Lưu Quang Thiên Tinh Viên và cả đám liên tiếp bay lên không, chỉ là chấn động mãnh liệt để ý thức bọn hắn có chút hỗn loạn, đưa mắt nhìn ra xa càng giống như là tràng cảnh tai nạn thế giới tận thế, đất trời rối loạn, năng lượng mất khống chế, trong lúc nhất thời vậy mà lại không biết phải lùng bắt làm sao.

- Tìm kiếm! Trải rộng ra tìm kiếm! Hôm nay nếu để cho Tần Diễm chạy thoát, toàn bộ các ngươi về cấm khu tái tạo cho ta!

Thái Thản Cự Ưng hét lớn, hận không thể dọn dẹp sạch sẽ toàn bộ mấy chục vạn dặm sơn hà. Rõ ràng đều tóm vào trong tay, đưa đến hư không, lại bị Tần Diễm lấy phương thức này chạy thoát, hắn phải bàn giao cùng chủ nhân như thế nào, hắn nên đối với thống lĩnh quỷ bí khác như thế nào.

- Dò xét địa tầng, hắn hẳn là di chuyển từ địa tầng! Không cần e ngại, cứ việc tản ra. Tần Diễm không còn dám phục sát, không dám giao thủ cùng các ngươi, bây giờ hắn chỉ lo đào mệnh, to gan tìm kiếm.

- Một khi phát hiện, không cần giao thủ, cứ việc hét lên, nhắc nhở chúng ta!! Hư Vô Cự Kình, dò xét hư không, nghiêm phòng con heo mập kia nhúng tay! Tản ra, mắng cho ta, mắng vào chỗ chết! Hắn chịu không được kích thích, khẳng định sẽ đi ra!

Bọn Đà Thiên Quy hắn liên tiếp ổn định, triển khai lùng bắt từ những vị trí khác nhau.

- Tần Diễm!! Không phải ngươi tự xưng là cao ngạo sao? Vậy mà cũng có thời điểm chạy trốn, ngươi là nhi tử Tu La làm bậy!

- Tần Diễm, hèn nhát! Sẽ chỉ đào đất Thiết Háo Tử, chỉ bằng ngươi cũng xứng là Đại Địa Mẫu Đỉnh!

- Tần Diễm, đi ra đánh một trận, chúng ta quyết đấu công bằng cùng ngươi, thắng thả ngươi rời khỏi!

- Các ngươi đã từng chỉ dựa vào năm bộ phân thân, săn bắn hơn ba trăm Thanh Đồng Quỷ Tượng, bây giờ lại bị hai mươi kẻ bao vây chặn đánh, chỉ lo đào mệnh. Hôm nay ngươi không ra, ta nhất định nói với vũ trụ, Tần Diễm đã không phụ sự anh dũng năm đó.

Thanh Đồng Quỷ Tượng tùy ý la lên, kích thích Tần Diễm.

- Cẩu tạp toái! Tên của Tần Diễm ta há lại để cho các ngươi có thể nhục nhã!

Tần Diễm quả nhiên bị kích thích, cuồng nộ vỡ vụn địa tầng, phóng lên tận trời.

Nhưng...

Dày đặc chạc cây tiêu xạ bầu trời, như bầy rắn bay loạn, cưỡng bức cuốn lấy Tần Diễm.

- Đừng xúc động! Phía trước còn có Hoàng Kim Chiến tộc!

Vạn Đạo Thần Thụ chở Đông Hoàng Thiên Du từ hư không lao ra, cưỡng ép giữ chặt Tần Diễm.

- Thanh Đồng Quỷ Tượng có Chí Tôn, Hoàng Kim Chiến tộc có Chí Tôn!! Ngươi mấy trăm ngàn năm đều không thể bước lên vấn đề Chí Tôn, chính ngươi rõ ràng nhất sự chênh lệch giữa ngươi cùng Chí Tôn!! Đừng vùng vẫy, rời khỏi nơi này!!

Đông Hoàng Thiên Du nghiêm túc quát tháo, không gian phía sau cuồn cuộn, ngay sau đó nuốt sống Vạn Đạo Thần Thụ và bọn hắn, nhanh chóng rút lui.

- Không gian ba động!! Phía trước có không gian ba động!! Bên ngoài một ngàn một trăm dặm. Chạy khá nhanh.

Hư Không Cự Kình bén nhạy bắt được cơn ba động kia.

Hắn ngao du thâm không, tựa như là ngao du trong biển lớn.

Không gian phiêu miểu khó lường đối với hắn mà nói tựa như là đại dương bao la, bất kỳ ba động gì cũng đều có thể rõ ràng bắt lấy, cho dù là bên ngoài mấy ngàn dặm, thậm chí là ngoài vạn dặm.

- Không gian? Chu Cổ Lực cùng tên heo mập nhúng tay!

- Hoàng Kim Chiến tộc nói không sai, Tần Diễm quả nhiên liên thủ cùng Cửu Hung, trách không được có thể tránh thoát khỏi sự lùng bắt của chúng ta.