Khương Nghị tin tưởng lời nói này không chỉ có thể kích thích Hắc Ám cấm khu hứng thú, càng có thể mang đến cảm giác tham dự.
Để cái cấm khu không biết cô độc cùng yên lặng mấy chục triệu năm này thời khắc chú ý đến hắn, nói không chừng... Sau này nhìn hắn lại thật sự có nhiệt tình, còn có thể vụng trộm đến đỡ một tay,... Thật có cái ngày chạy nạn đó, còn có thể đến bên trong Hắc Ám cấm khu tránh một chút.
Tinh Nguyên bất đắc dĩ, lúc này lại còn nghĩ đến tính toán Hắc Ám cấm khu.
- Còn đang di chuyển sao?
Khương Nghị hỏi thăm Tinh Nguyên từ bên trong, cũng tra xét rõ ràng hắc ám thâm không.
- Còn đang di chuyển!!
Tinh Nguyên cho ra phán đoán chính xác.
Khương Nghị khẩn trương, không dùng được sao? Nhưng hắn thật vất vả mới thôn phệ ba phân thân, tuyệt đối không thể ngồi chờ chết.
- Ta cũng không phải không có chút phần thắng nào, kỳ thật cho đến bây giờ, Chúa tể Tu La, Cực Lạc cấm khu cùng Quỷ Bí cấm khu, đều đã hoặc nhiều hoặc ít liên luỵ vào.
Ngươi hẳn là chú ý tới Chúa Tể thứ tám - Đại Thụ Vũ Trụ giáng lâm, ta mới từ nơi đó trở về, chính ở chỗ này liên hợp Long Quỳ Thiên Đế, cũng chính là con trai Cực Lạc, đồng thời trấn sát con trai Quỷ Bí. Ta còn phối hợp với con trai Tu La là Tần Diễm trong nội bộ Đại Thụ Vũ Trụ, vây bắt Thanh Đồng Quỷ Tượng của Quỷ Bí cấm khu.
- Ngừng rồi!
Tinh Nguyên cẩn thận dò xét nguồn năng lượng lỗ đen kia.
Hắc Ám cấm khu xác thực đã ngừng lại.
Vừa rồi chuẩn bị rời khỏi, tiếp tục đến trong lỗ đen trước mặt điều tra.
Nhưng, Tu La? Quỷ Bí? Cực lạc? Đều sinh ra dính líu cùng viên hành tinh mẫu thân này?
- Có ý tứ...
Hắc Ám cấm khu có phán đoán, nhưng còn cần đến trong lỗ đen điều tra, cũng muốn tìm hiểu tình huống Vũ Trụ Thụ.
- Coi chừng!! Lại di chuyển!!
Tinh Nguyên lập tức nhắc nhở Khương Nghị.
- Đến đây sao?
Khương Nghị sẵn sàng chiến đấu, đây là muốn thôn phệ mình? Hay là muốn mời mình đến nơi sâu nhất trong hắc ám ngồi một chút?
- Chờ một lát...
Tinh Nguyên tra xét rõ ràng.
- Đến đâu rồi!!
Khương Nghị khẩn trương tìm kiếm, hoàn toàn không lo được tiếp tục dung hợp tinh cầu thứ tám.
- Giống như... Rời khỏi...
- Cái gì??
- Nguồn năng lượng kia... Yếu đi...
Tinh Nguyên ngóng nhìn qua lỗ đen hắn giam cầm:
- Hắn giống như không để ý tới ngươi, mà đi thẳng đến cái lỗ đen kia.
Khương Nghị trầm mặc im lặng, không để ý tới ta?
Hoàn toàn không có hứng thú đối với ta sao? Nói cách khác, đối với chuyện hắn khiêu chiến Thương Thiên này, hoàn toàn không hứng thú?
Cái này...
Lúng túng.
Mình ngao ngao nửa ngày, vậy mà người ta đều không xem ra gì cả?
- Không hổ là cấm khu, thấy qua việc đời.
Tinh Hạch cũng không khỏi rung động.
Thời gian Hắc Ám cấm khu tồn tại không có tỷ năm, đều muốn mấy chục triệu năm, đừng nói Thiên Đế khiêu chiến Chúa Tể, xem như Chúa Tể hỗn chiến, cấm khu hỗn chiến, thậm chí là vũ trụ đại bạo loạn, cũng không biết người ta đã trải qua mấy lần. Chút chuyện của bọn hắn ở trong mắt người ta, chỉ sợ cũng như con nít ranh.
- Xác định rời khỏi?
Khương Nghị nhìn lỗ đen phương hướng.
- Hẳn là không sai, xác thực rời khỏi.
Tinh Nguyên thoáng thở phào.
- Khu vực Hắc Ám cấm khu ảnh hưởng ở đâu?
- Cái này không rõ. Tất cả Chúa Tể cùng cấm khu bình thường đều có khu vực ảnh hưởng của riêng phần mình, xem như là lãnh địa. Nhưng một ít Chúa Tể cùng cấm khu rất đặc thù, không chỉ có không có khu ảnh hưởng, thậm chí đều rất ít xuất hiện.
- Hắc Ám cấm khu chính là một trong số đó, nghe nói từ đầu đến cuối ở vào trạng thái ngủ say. Nguyên nhân thì mỗi người nói một kiểu.
- Có người nói là Hắc Ám cấm khu quá đặc thù, nếu như nó tùy ý thôn phệ, bành trướng vô hạn, khuếch trương vô hạn, uy hiếp được sự an toàn của toàn bộ vũ trụ, cho nên tất cả cấm khu liên hợp làm kinh sợ, không thể không lựa chọn ngủ say.
- Có người nói là thời gian Hắc Ám cấm khu tồn tại quá lâu, trải qua quá chuyện nhiều, đã sớm chán ngán, dứt khoát ngủ say giết thời gian. Kỳ thật ví dụ giống như vậy còn có rất nhiều. Thậm chí trước khi Tu La cùng Thương Thiên quật khởi, những cấm khu cùng Chúa Tể kia đều ngủ say mấy triệu năm.
- Cũng có lời giải thích là, Hắc Ám cấm khu phiêu ở biên giới vũ trụ, truy tìm lấy truyền thuyết càng xa xưa. Gọi là cái gì nhỉ... ừm... kỷ nguyên Tiên Cổ?
- Vũ trụ còn có biên giới?
- Hẳn là có, mặc dù rất khó hiểu, nhưng cũng có thể hiểu. Ví dụ như, tại thời điểm ngươi vẫn là sinh linh bình thường, cảm giác đại lục là vô hạn, cố gắng cả đời đều đi không đến cuối cùng. Nhưng chờ ngươi biến thành cường giả chân chính, mới có khái niệm đại lục, trăm vạn dặm mà thôi. Trước khi ngươi hóa thành tinh cầu, tiếp quản Vạn Đạo pháp tắc, ngươi cảm thấy thế giới của ngươi chính là toàn bộ, kết quả thì sao? Bên ngoài thế giới còn có Vũ Trụ Vô Hạn.
- Cho nên... Trong vũ trụ từ đầu đến cuối lưu truyền một thuyết pháp, chính là cuối cùng của vũ trụ, kỳ thật còn có khu vực càng mênh mông hơn càng thần bí hơn. Tình huống cụ thể ta cũng không biết.
Tinh Hạch lắc đầu, thời điểm lúc trước hắn vẫn là tinh cầu Thiên đế cấp, từng du lịch vũ trụ, sưu tập thiên thạch cùng tinh cầu nguyên tố để lớn mạnh mình, nhưng ròng rã mấy trăm vạn năm đều không có tìm tới điểm cuối cùng.
Tinh Nguyên nhìn phương hướng cấm khu Hắc Ám di chuyển, nói:
- Hắc Ám cấm khu hẳn là bị lỗ đen kia hấp dẫn. Nhưng cái lỗ đen này vẫn luôn tồn tại, vì sao trước đó không đến? Chẳng lẽ sau khi thôn phệ tinh cầu Chúng Diệu Thiên chúng ta, lần nữa sinh trưởng?
- Có lẽ vậy.
Khương Nghị có cảm giác không hiểu, chỉ sợ điều thật sự hấp dẫn cấm khu Hắc Ám không chỉ đơn giản là một cái lỗ đen như vậy.
Hắc Ám cấm khu khẳng định thôn phệ qua rất nhiều tinh cầu, dung hợp qua vô số lỗ đen, sớm đã đến cực hạn. Một cái lỗ đen cho dù mạnh hơn, tựa hồ cũng không đáng để hắn thức tỉnh từ biên giới vũ trụ, cũng tốn hao mấy trăm đến hơn ngàn năm chạy tới.
Mà, ngay cả chuyện hắn khiêu chiến Chúa Tể cấm khu có khả năng dẫn phát chiến tranh như thế này đều không có hứng thú, nguyên nhân hấp dẫn Hắc Ám cấm khu thật sự hẳn là cực kỳ đặc biệt.
- Không liên quan tới chúng ta.
Khương Nghị tiếp tục dung hợp tinh cầu phân thân thứ tám.
Cả viên tinh cầu tách rời, sụp đổ trong tiếng oanh minh kịch liệt...
Các sinh linh may mắn còn sống sót đều bị Khương Nghị chuyển dời đến trên đại lục thứ mười hai hắn trùng kiến.