Chẳng lẽ Tu La đi biên giới vũ trụ chính là tìm kiếm cùng tỉnh lại Hắc Ám cấm khu?
Nếu thật sự là như thế này, vũ trụ sẽ không thể tránh né nghênh đón kiếp nạn, ai cũng không thể nào may mắn thoát khỏi.
Nhưng, Hằng Vũ Chúa Tể vẫn không dám tin tưởng hết thảy mọi chuyện. Ý thức của hắn lần nữa quét sạch Vu Cổ tinh cầu, thông qua pháp tắc nơi này dò xét viên phụ thuộc tinh cầu kia.
Không hề nghi ngờ, hắn lại thấy được chiến tranh hỗn loạn mênh mông, thấy được tai nạn vô biên vô tận, thấy được thân ảnh Tu La cùng Thương Thiên.
- Cách cục vũ trụ ổn định đại biểu cho chúng sinh an bình.
- Các ngươi, không nên đánh phá nó.
Hồi lâu... Hồi lâu...
Hằng Vũ tự phù nhanh chóng thu liễm, từ Hỗn Độn hư không trở lại bia đá.
Vu Cổ Thiên Đế thức tỉnh, trọng chưởng Vạn Đạo pháp tắc tinh cầu. Phân thân tiếp tục cúi đầu trước tấm bia đá, lắng nghe dạy bảo.
Trong tấm bia đá truyền ra nỉ non trầm thấp:
- Vũ trụ muốn loạn, trở về đi, những người khác, cũng đều trở về đi.
Vu Cổ Thiên Đế âm thầm hồi hộp, toàn bộ tinh cầu phụ thuộc đều trở về?
Đây là tập kết chưa bao giờ làm qua từ khi hắn quy thuận Hằng Vũ Chúa Tể đến nay.
Vũ trụ muốn loạn rồi? Quả nhiên, đây không chỉ là đối kháng ở giữa mấy Chúa Tể, mà là hỗn chiến quét sạch vũ trụ.
Vu Cổ Thiên Đế ngắm nhìn Khương Nghị xa xa thật sâu, ầm ầm quay người, hướng phía tinh vực Truyền Thuyết phát ra tiếng gào thét hùng hậu, thét lên ra lệnh con dân bên trong toàn diện rút lui.
Sau khi Vu Cổ cường giả bên trong Tinh vực Truyền Thuyết đạt được chỉ lệnh, đều không hiểu thấu, nhưng vẫn tuân theo chỉ lệnh nhanh chóng tập kết, thành đàn rời khỏi tinh vực Truyền Thuyết, trở về Vu Cổ Thiên Đế bên ngoài mấy ngàn vạn dặm.
Vu Cổ Thiên Đế cảnh giác Khương Nghị cùng Long Quỳ, chậm rãi tới gần tinh vực Truyền Thuyết, tiếp dẫn con dân của hắn.
- Vu Cổ muốn rời khỏi!
Tất cả Thiên Đế đều rất bất ngờ.
Trước đó còn khí thế hùng hổ, càng hô lớn hơn muốn nghênh chiến Thương Thiên tinh cầu, trong nháy mắt rời khỏi?
Đã xảy ra chuyện gì sao?
Chẳng lẽ, Vu Cổ là cùng Hằng Vũ Chúa Tể lấy được liên hệ?
Đây không thể nghi ngờ là ấn chứng tất cả bọn hắn thôi diễn —— Thương Thiên Tu La liên minh, vũ trụ sẽ đại loạn.
Nhưng, Vu Cổ đi, bọn hắn làm sao bây giờ?
Không có Vu Cổ Thiên Đế đè lấy, bọn hắn giống như cũng không dám cùng gia hỏa này khai chiến, nhất là sau khi tinh vực Truyền Thuyết biến mất, bọn hắn rút lui, viên tinh cầu phụ thuộc này thật có khả năng khóa chặt một viên nào đó, ăn cướp! Thậm chí là... Hủy diệt!
Trước đó chưa từng nghĩ đến Thiên Đế tinh cầu có thể sẽ bị hủy diệt, nhưng bây giờ đã chân thực phát sinh qua!
Thiên Tiên tinh vực nhìn Vu Cổ Thiên Đế 'Khẩn trương', âm thầm cảnh giác.
Chẳng lẽ tất cả phỏng đoán đều là thật?
Mình có cần phải liên hệ Ô Mông Chúa Tể hay không?
Khương Nghị đưa mắt nhìn cự quy nặng nề chở đi chuông tang biến mất bên trong thâm không mênh mông, từ đầu đến cuối đều không có quay đầu liếc hắn một cái, thậm chí đều không có lưu lại câu cảnh cáo cái gì.
Hiệu quả tốt như vậy sao?
Thái độ đột nhiên chuyển biến như thế này, tất nhiên là bắt được liên lạc cùng Chúa Tể.
Chúa Tể nếu mệnh lệnh hắn nhanh chóng rời khỏi, ngay cả tinh vực Truyền Thuyết đều mặc kệ, tất nhiên là tin.
Nói cách khác, Hằng Vũ Chúa Tể muốn chuẩn bị giáo huấn Thương Thiên? Có thể thông báo Chúa Tể khác hay không?
Ha ha, ha ha, ha ha ha...
Khương Nghị thật muốn cười, bản ý chỉ là gây chút bêu danh cho Thương Thiên, chế tạo chút phiền phức, không nghĩ tới lại còn có hiệu quả.
- Bọn họ có phải thôi diễn ra cái gì rồi hay không?
Dạ An Nhiên nói thầm, mặc dù tinh cầu làm việc không nhận cảm xúc ảnh hưởng, nhưng pháp tắc thôi diễn dưới một ít tình huống, sợ rằng sẽ hình thành lừa dối. Ví dụ như, Khương Nghị muốn báo thù Thương Thiên, thế tất nhấc lên chiến tranh vụ trũ, liên luỵ Chúa tể Tu La, kết quả bọn hắn thôi diễn ra chiến tranh vụ trũ, thấy được bóng dáng Thương Thiên cùng Tu La liền tự nhiên mà bị ngôn ngữ Khương Nghị ảnh hưởng, Khương Nghị thật hợp lý thành Thương Thiên, cùng Thương Thiên và Tu La liên minh.
Là thế này phải không?
Nếu thật sự như thế này, vậy nhưng thực sự là…
Dạ An Nhiên cũng không biết nên có cảm giác gì, tóm lại chính là muốn cười.
Khương Nghị nhìn Thiên Đế xung quanh, lần nữa mở miệng doạ dẫm:
- Dựa theo quy luật dĩ vãng, tinh vực Truyền Thuyết đã sớm biến mất, nhưng bây giờ thế nào? Còn ở đây!! Mà trong một một thời gian rất dài, cũng sẽ ở đây.
- Vì sao?
- Đương nhiên là bởi vì chúng ta!
- Tinh vực Truyền Thuyết xuất hiện cũng bởi vì chúng ta, bây giờ tiếp tục tồn tại, cũng bởi vì chúng ta.
- Nếu như không phải chúng ta, các ngươi bây giờ đến nơi này, ngay cả cơ hội nhìn một chút đều không có, sao có thể an bài con dân mình đi đến thăm dò?
- Ta vẫn là câu nói kia, tinh vực Truyền Thuyết bây giờ là dược viên của chúng ta, các ngươi muốn đi vào, không phải không thể được, nhưng phải giao tiền.
- Tiến vào dược viên nhà ta, ăn của ta, bắt ta, còn không muốn đưa tiền? Trên đời nào có chuyện tốt kia! Các ngươi muốn mặt không?
- Đương nhiên, các ngươi có thể không cần mặt, không giao tiền, nhưng phải làm cho tốt chuẩn bị bị chúng ta đi săn, càng phải làm tốt chuẩn bị tương lai bị chúng ta vây bắt. Đến lúc đó, không chỉ đòi tiền đơn giản như vậy, chúng ta muốn mạng!! Muốn cả viên tinh cầu các ngươi, mệnh vạn ức sinh linh, muốn tất cả tài nguyên tự nhiên cả viên tinh cầu các ngươi.
Khương Nghị phách lối khiêu khích, kích thích tất cả Thiên Đế không thể không thận trọng cân nhắc.
Vu Cổ Thiên Đế đã rời khỏi, nếu như Quỷ Bí chủ nhân lại không tới, vào cái ngày tinh vực Truyền Thuyết biến mất, bọn hắn đều sẽ đứng trước uy hiếp sinh tử tồn vong.
Đây là nguy hiểm chưa từng có, bây giờ lại chân thực ảnh hưởng đến bọn hắn.
Khương Nghị cố ý tập trung vào tinh cầu Thần Bí.
Ý tứ rất rõ ràng, ngươi là lão bằng hữu của Tinh vực Thần Thoại, có thù với chúng ta, vì để tránh cho sau này phát sinh phiền phức, có khả năng trực tiếp bắt ngươi khai đao.