Đan Hoàng Võ Đế

Chương 3659: Đánh Quỷ Bí Tơi Bời (1)




Đừng nhìn Thiên Nguyên bình thường không ra tay, nhưng thời gian tinh cầu truyền thừa vẫn còn tại đó, dây dưa những năng lượng pháp tắc không đại thành có này, vẫn có thể làm được.

Huống chi, hắn tức giận, uất ức, càng hơi xấu hổ, cho nên đánh nhau thật có chút điên cuồng.

- Thiên Nguyên, vừa rồi là mù con mắt? Không thấy được thực lực của ta?

Trưởng tử Quỷ Bí vung tay hét lớn, muốn phóng thích năng lượng Quỷ Bí, nhưng Tinh Hạch Chúng Diệu Thiên lại gào thét lao tới, giống như là cục gạch đập vào trên gáy của hắn.

Nhưng trọng lượng khối gạch này đều hơn tinh cầu Thiên đế cấp.

Trưởng tử Quỷ Bí ngửa mặt bay lên mấy chục lần, đập xuống đất.

- Thiên Nguyên, mang những đại thành kia rời khỏi! Càng xa càng tốt!

Tinh hạch Chúng Diệu Thiên gào thét dã man, không ngừng oanh kích Quỷ Bí trưởng tử.

Trưởng tử Quỷ Bí tức giận không kiềm chế được, lần lượt muốn phóng thích năng lượng Quỷ Bí, đều bị Chúng Diệu Thiên cưỡng ép chặn ngang. Nếu như Thiên Luân Nhãn vẫn còn, tuỳ tiện liền có thể đánh đi ra, nhưng Thiên Luân Nhãn đã bị hủy, năng lượng Quỷ Bí hắn phóng thích không chỉ cần phải có thời gian, mà uy lực cũng đều nhận phải ảnh hưởng.

Trận chiến đấu này rõ ràng đã kết thúc, bởi vì Khương Nghị khởi tử hoàn sinh, cùng Thiên Nguyên cưỡng ép nhúng tay, một lần nữa lâm vào hỗn chiến.

Ưu thế của đứa con Quỷ Bí thứ hai trước đó, cũng không còn sót lại chút gì ngay tại bây giờ.

Chiến đấu nhìn giằng co, khó phân thắng bại, nhưng tất cả tinh cầu Thiên Đế cũng nhìn ra được, hai người con Quỷ Bí đều gặp phải nguy cơ to lớn.

Nguy cơ đến từ ‘tinh cầu phụ thuộc Thương Thiên’ kia.

Ánh sáng viên tinh cầu kia càng ngày càng bành trướng, càng ngày càng hừng hực, mà hắc ám cùng huyết quang phía sau lại càng ngày càng kịch liệt, càng ngày càng sền sệt.

Hắn đang nhanh chóng khôi phục, cũng đang nhanh chóng trưởng thành, nhất là thế giới Địa Ngục phát triển diễn biến, để ngay cả tất cả tinh cầu bên trong Song Sinh tinh vực đều cảm nhận được hồi hộp.

Nếu như Quỷ Bí nhị tử không thể khóa chặt chiến cuộc trước khi viên tinh cầu kia chân chính thức tỉnh, một khi hắn thức tỉnh cũng sẽ triển khai phản kích, cuối cùng bên thắng chỉ sợ rất khó dự liệu.

- Hôm nay thật sự được mở to con mắt.

Đám người Tần Diễm một lần nữa nhìn hỗn chiến bộc phát, cũng không biết nên vui mừng, hay là nên rung động.

Tinh cầu vậy mà lại có thể khởi tử hoàn sinh?

Pháp tắc đều sụp đổ, lại còn có thể tái tạo?

Cho dù bọn hắn biết nhiều việc đời, kinh nghiệm từng trãi phong phú, nhưng cũng đều không có gặp qua chuyện như vậy, thậm chí đều không hiểu được.

Mặc dù bọn hắn chỉ là Chí Tôn, không phải tinh cầu, nhưng từ những biểu hiện tinh cầu Thiên Đế cấp kia đến xem, đó thật sự là kỳ tích.

- Thực sự giới thiệu hắn cho Tần Mệnh.

Trong tay Đồng Ngôn nâng một tòa Tinh Bia Ký Ức, ghi chép hỗn chiến trong vũ trụ.

- Ngoài ý muốn tiếp lấy ngoài ý muốn, ở giữa Thiên Đế lại còn có chiến đấu như vậy.

Hỗn Thế Chiến Vương ôm lấy cánh tay, tiếp tục ngóng nhìn chiến trường thâm không.

- Tìm bọn người Thiên Hậu trước, chớ bị kẻ địch ngộ thương.

Cửu Anh vỗ cánh, nhấc lên cuồng phong, rời khỏi Hỗn Độn hư không, tìm kiếm những cường giả trên tinh cầu Khương Nghị kia.

- Liên hệ cường giả Thiên Nguyên tinh cầu, để bọn hắn phối hợp chúng ta.

Triệu Tử Mạt nhắc nhở Chu Cổ Lực.

Thâm không ác chiến kịch liệt lại giằng co.

Ai cũng biết tình thế trước mặt, cho nên dốc hết toàn lực bộc phát.

Chín ngày sau...

Long Quỳ dần dần chế trụ công chúa Quỷ Bí, nhưng vẫn khó mà hình thành khống chế tuyệt đối.

Khương Nghị nơi đó còn không có hoàn toàn thức tỉnh, đang dùng hết khả năng cân bằng Sinh Tử Pháp Tắc, Âm Dương nhị đạo.

Trưởng tử Quỷ Bí ở trong tinh cầu đối kháng Tinh hạch Chúng Diệu Thiên, cũng chiếu cố Thanh Đồng Cự Thành ở phía ngoài, không ngừng tạo thành pháp trận đối kháng với sự trấn áp của Thiên Nguyên.

Mặc dù thoạt nhìn là vẫn đánh oanh oanh liệt liệt, khó bỏ khó phân, nhưng rất nhiều tinh cầu Thiên đế cấp từ từ phát hiện chuyện không hợp lý.

Trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường.

Càng ngày càng nhiều ánh mắt hướng tới chỗ Thiên Nguyên chiến đấu nơi đó.

Rõ ràng không phải chiến trường chủ yếu, lại như ảnh hưởng tới toàn bộ chiến trường.

Nhìn Thiên Nguyên như đánh rất hết sức, nhưng cũng rất chật vật. Nhiệm vụ của hắn là khống chế lại Thanh Đồng Cự Thành, sau đó đưa đến nơi rất xa tiến hành trấn áp, tránh cho bọn hắn xâm nhập tinh cầu phụ thuộc Thương Thiên.

Nhưng, dưới trọn vẹn chín tầng trời, khoảng cách hắn áp chế đại thành xa nhất lại chỉ hai mươi triệu dặm, bây giờ lại chật vật về tới khu vực ngàn vạn dặm.

Mặc dù thoạt nhìn là Thanh Đồng Cổ Quốc rất mạnh, tạo thành pháp trận không thể phá vỡ, nhưng...

Bọn hắn lần lượt toát ra cái suy nghĩ kỳ quái.

Đây rốt cuộc Thiên Nguyên cố ý không dùng hết toàn lực, để đường rút lui cho mình, hay là... Chiến thuật nào đó??

Lấy cục diện trước mắt, nếu như hắn thật mang Thanh Đồng Cổ Quốc rời khỏi chiến trường, tất nhiên trưởng tử Quỷ Bí tức giận, sau đó trực tiếp từ bỏ bọn chúng, lập tức tập trung toàn bộ tinh lực trấn áp Tinh hạch Chúng Diệu Thiên.

Tinh hạch Chúng Diệu Thiên mặc dù cứng rắn, nhưng trưởng tử Quỷ Bí thật muốn bộc phát toàn diện, vẫn có hi vọng giải quyết. Huống chi, nếu thật sự trưởng tử Quỷ Bí là không quan tâm sinh tử đối kháng cùng Tinh Hạch, đối với tinh cầu phụ thuộc Thương Thiên mà nói đó chính là tràng tai nạn.

Bây giờ thế nào, Thiên Nguyên cùng Thanh Đồng Cự Thành đánh khó bỏ khó phân, tấc vuông cùng khoảng cách giống như... Khống chế rất tốt...

Đến mức trưởng tử Quỷ Bí từ đầu đến cuối không chịu từ bỏ hắn Thanh Đồng Cổ Thành, không ngừng phân thần tạo thành pháp trận, mà không thể toàn lực ứng phó Chúng Diệu Thiên.

Là thế này phải không??

Bọn hắn suy nghĩ nhiều rồi chăng!!

Thiên Nguyên có trí tuệ như vậy sao? Không không không, là Thiên Nguyên tận tâm tận lực như thế này sao?

Không thể nào, khẳng định là Thiên Nguyên thật không được!!

Dù sao mấy triệu năm không có chiến đấu!

Dù sao cũng là bị uy hiếp!!

Nhưng, lúc này Thiên Nguyên thật đúng là tính toán như vậy.

Thanh Đồng Cự Thành đối với trưởng tử Quỷ Bí mà nói là quá quan trọng, chỉ cần có cơ hội khống chế, tuyệt đối phải một mực nắm chắc, không thể nào để cho tinh cầu như Thiên Nguyên này đưa đến nơi xa, luyện hóa khống chế.