Đan Hoàng Võ Đế

Chương 3722: Hệ thống mộng cảnh (2)




Tình cảnh thảm liệt kích thích nàng cơ hồ bất tỉnh đi.

- Đừng la nữa!!

Khương Nghị từ trên trời giáng xuống, rơi ầm ầm trước mặt của nàng.

Đưa tay giơ lên tinh văn, cùng cự quy giao hòa.

Mặc dù cự quy bị tàn phá, nhưng tinh văn lại không hề bị ảnh hưởng, vô cùng hoàn thiện.

Theo Khương Nghị ra tay, tinh văn bắt đầu giao hòa. Theo tinh văn dung hợp, cự quy dần dần nhạt đi, cho đến khi hoàn toàn biến mất.

- Ngươi... Ngươi có thể khống chế ta?

An An kinh hoảng nhìn nam tử trước mặt.

Cái này không hợp tình lý.

Khế ước tế linh là chuyện thần thánh, cũng là cường đại, chỉ cần ký kết khế ước, thì sẽ do Tinh Thần Thụ bảo vệ, ai cũng không thể chống lại.

Coi như đây là tinh thú lục giai, cũng không thể chống lại Tinh Thần Thụ được.

Khương Nghị không để ý đến An An, hắn cẩn thận cảm nhận được cảm giác kỳ diệu mà tinh văn giao hòa mang tới.

Hệ thống của thế giới này tựa như hoàn toàn dựa vào tinh văn.

Trước đó nhìn thấy tinh văn, tưởng rằng có liên quan cùng Linh văn trong tiềm thức của hắn, nhưng sau khi chứng trận chiến đấu này, hắn mới phát hiện rõ ràng rất khác biệt.

Sau khi hòn đảo va chạm thì cũng theo tinh văn bắt đầu giao hòa.

V yêu thú giao phong, cũng có thể theo tinh văn tiến hành dung hợp.

Là dung hợp theo nghĩa đen.

Xem như những tộc dân kia tử vong, đều là biến thành tinh quang, mà không phải máu thịt.

Là bởi vì nơi này là huyễn cảnh, mới trở nên huyền diệu như vậy sao? Hay là có chỉ hướng đặc thù?

- Uy!! Ta là thật!!

An An đột nhiên quát lên.

Bọn hắn tương thông ý thức, tự nhiên biết Khương Nghị đang suy nghĩ cái gì.

Lại còn đang hoài nghi hết thảy mọi thứ ở xung quanh.

- Không, là ngươi cho rằng ngươi là thật.

Khương Nghị thuận miệng nói, liếc mắt nhìn cơ thể An An.

Da thịt kiều nộn trắng nõn, gần như trong suốt, không phải sinh mạng thể bình thường.

Chết thì biến thành tinh quang, càng không phải hệ thống tuần hoàn bình thường.

Cái này rõ ràng chính là huyễn cảnh.

An An buồn bực hô:

- Ta chính là thực.

Khương Nghị lười nhác tranh luận:

- Tốt tốt tốt, là thực.

An An tức giận, đột nhiên nhào về phía trước, đánh một cái vào gáy Khương Nghị, lại tranh thủ thời gian nhảy ra:

- Đau không?

Khương Nghị tiếp tục dung hợp cự quy:

- Lúc ngươi muốn đánh ta, trong ý thức ta đã biết. Khi mà ngươi bỗng chốc đánh ta, ý thức tự nhiên truyền lại ra một cái cảm giác... Đau. Đây đều là Hoang Nguyên vẽ phác thảo ra huyễn cảnh dẫn dắt... Ừm... Ta giải thích với ngươi những thứ này làm gì.

Khương Nghị lắc đầu, tiếp tục cảm nhận được tinh văn dung hợp.

Đây là một loại cảm giác vô cùng kỳ diệu, kỳ diệu đến nổi để cho người ta... Si mê...

Hắn giống như không phải đang dung hợp một con tinh thú, mà là một ngôi sao.

Tựa như dung hợp những thiên thạch, tinh cầu Hỗn Độn kia.

Sau khi có liên tiếp hai tinh thú nhập thể, hắn có thể rõ ràng phát hiện mình mạnh hơn chút, thể hiện chủ yếu nhất chính là tinh văn trên người càng sáng hơn.

- An An!

Khang Ninh khống chế Côn Bằng bay đến nơi này, thả người nhảy xuống, khẩn trương nhìn tình huống của muội muội.

- Muội không sao mà.

An An tranh thủ thời gian chạy đến trước mặt ca ca, chỉ có ca ca mới có thể mang cho nàng cảm giác an toàn.

Khương Nghị nhìn bọn hắn, thoáng hoảng hốt.

Hai huynh muội này là căn cứ vào hình tượng của ai mà bày biện ra trong huyễn cảnh?

Chẳng lẽ là...

Tô Triệt và Thiên Hậu?

Lúc trước sau khi sống lại, hắn từng đau khổ tìm kiếm Thiên Hậu, cuối cùng chính là gặp nhau tại thánh địa.

Mặc dù Tô Triệt không cưỡi Côn Bằng, nhưng Kim Bằng thuộc về huyết mạch Côn Bằng.

Khang Ninh xem như thăng hoa biến đổi hình tượng sao?

Nữ hài nhi rất đẹp, đẹp đến hoàn mỹ, cực kỳ giống hình tượng Thiên Hậu trong lòng hắn.

Mà, đối đãi thẳng thắn, cùng tùy ý vuốt ve bên trong kén cây trước đó, hẳn là căn cứ vào một loại tiếc nuối cùng chờ mong sau khi hắn sống lại còn không có cùng Thiên Hậu vuốt ve an ủi.

Khương Nghị âm thầm lắc đầu, nơi này quả nhiên là huyễn cảnh, căn cứ vào ý thức cấp độ sâu của hắn cùng hoàn cảnh vũ trụ sau này xen lẫn dung hợp mà thành.

Tuy nhiên...

Khương Nghị vừa nhìn về phía nữ hài nhi.

Nếu là căn cứ vào Thiên Hậu hiện ra huyễn thân, nên mang theo trên người.

Mặc kệ là hiện thực, hay là mộng cảnh, nàng đều là người mà hắn yêu nhất kia.

- Ca ca...

An An bị hù dọa, tranh thủ thời gian trốn đến sau lưng Khang Ninh.

Con chim này lại muốn yêu nàng?

Còn muốn có được nàng?

Thật sự là đáng sợ!

Nhưng hắn chỉ là tinh thú!

Huống chi, con tinh thú này rõ ràng là xem nàng thành nữ tử khác!

Khang Ninh chắn ở trước muội muội, cảnh giác Khương Nghị:

- Xin hỏi, ngươi là tinh thú lục giai - Chu Tước sao?

Khương Nghị coi Khang Ninh thành Tô Triệt, thái độ trở nên ôn hòa:

- Xem như thế đi.

Khang Ninh im lặng, cái gì gọi là xem như, chính ngươi là cái gì mà ngươi không biết sao.

- Ta rất áy náy đối với mạo phạm ngày đó, lúc ấy xem ngươi trở thành Bất Tử Điểu, mới muốn mang về bộ lạc.

- Nếu như ta biết ngươi là Chu Tước, ta tuyệt đối sẽ không quấy rầy. Nhưng khế ước tế linh đã hoàn thành, thì không thể nghịch chuyển, nếu không ngươi và muội muội ta đều sẽ bị thương tổn.

- Ngươi có điều kiện gì, đều có thể nói ra, nhưng xin đừng nên tổn thương muội muội ta.

- Đây là số mệnh, không cần để ý.

Khương Nghị rất thản nhiên.

Thế giới thật sự, ít nhiều có chút phụ lòng Thiên Hậu.

Tại huyễn cảnh này, vừa mới bắt đầu đã bị Thiên Hậu khế ước.

Đây là trong tiềm thức, muốn có bồi thường đối với Thiên Hậu sao?

- Dễ nói chuyện như vậy?

Khang Ninh có chút không tin, đây chính là tinh thú lục giai sao, lại còn là hung thú đáng sợ kia sao.

An An muốn khóc, thông qua ý thức cùng hưởng, con tinh thú này xem nàng là nữ tử của hắn.

Cái gì Thiên Hậu.

Là Chu Tước cái nào sao?

Nhưng lúc đó là nàng kiên trì muốn khế ước, có thể trách ai đây?

Khang Ninh thấy thái độ Khương Nghị không sai, lại hỏi:

- Xin hỏi, ngài là bị hãm hại sao? Đừng hiểu lầm, ta không có ý chất vấn thực lực của ngài, chỉ là lúc ấy ngài giống như có chút cô đơn, có chút... Ừm... Hoảng hốt...