Khang Ninh tranh thủ thời gian bảo vệ An An, khẩn trương nhìn biển lửa lao nhanh mà đến.
- Chu Tước?
- Đó là Huyễn Tinh bộ lạc sao?
- Không phải đâu, Huyễn Tinh bộ lạc cách nơi này rất xa, hẳn là còn chưa tới.
- Huyễn Tinh bộ lạc cùng Liệt Tinh bộ lạc đều là tinh thú loại hỏa diễm, nơi đó rõ ràng là chỉ Côn Bằng.
- Chiến tộc tới? Không thể nào! Đây không phải là người Chiến tộc!
Các bộ lạc nhao nhao nhìn Chu Tước xa xa đột nhiên xuất hiện.
Mặc dù là lục giai tinh thú, nhưng bởi vì tính đặc thù, độ chú ý không thể kém bao nhiêu so với thất giai tinh thú.
Thực Tinh Tước mang theo Chu Tước các tinh thú đi đến trước mặt Khương Nghị, ở trên cao nhìn xuống quan sát hắn.
Trên lưng Thực Tinh Tước lại là một nữ tử lãnh diễm cao ngạo.
Trên lưng Chu Tước là nam tử anh tuấn tà ý.
Trên lưng Liệt Diễm Cự Sư cùng Mãnh Hổ, đều là hai nam tử điêu luyện khôi ngô.
- Đây là tinh thú của ai?
Nữ tử lãnh ngạo liếc mắt nhìn ra Chu Tước này không phải là của Huyễn Tinh bộ lạc, cũng không phải Chiến tộc khác.
Trên đời này vậy mà ra đời Chu Tước mới?
Bọn hắn vậy mà không có tin tức gì.
- Ta... Ta...
An An sợ hãi nhấc tay, mặc dù rất hưng phấn với cục diện quần hùng tụ hợp, nhưng đột nhiên đối mặt cường giả khủng bố như vậy, vẫn không bị khống chế sợ hãi.
- Thuộc bộ lạc nào?
Tà ý nam tử trên lưng Chu Tước đánh giá An An, trong đôi mắt dài nhỏ nổi lên từng điểm sáng rực.
-...
An An bị nam tử kia nhìn toàn thân không được tự nhiên.
- Ta hỏi ngươi, thuộc bộ lạc nào.
Tà ý nam tử thể hiện quái dị.
Có thể thuần phục Chu Tước, tất nhiên là ngoan nhân.
Điểm ấy hắn thấm sâu trong người, thấu hiểu rất rõ, lúc trước thật sự suýt chút nữa thì mất mạng, mà khế ước sau hơn hai trăm năm, hắn đều dùng hết khả năng tranh thủ quyền chủ động, để tránh bị phản phệ.
Nữ hài nhi này quả thật khác xa hai chứ ngoan nhân.
- Bộ lạc nhỏ.
- Bên trong bộ lạc nhỏ nuôi Chu Tước, các ngươi chán sống.
Nam tử đánh giá nữ hài nhi, càng xem càng vui vẻ.
Tinh Thần Thụ bộ lạc bọn hắn sắp nở hoa, đến thời điểm tinh du.
Mặc dù những nữ tử trong bộ lạc kia đều khát vọng cùng hắn tinh du, nhưng đến bây giờ còn không có tuyển định một người hài lòng.
Trước đó luôn muốn tinh du cùng lão tộc trưởng, nhưng lão tộc trưởng hiển nhiên không có ý kia.
Nữ hài nhi này không chỉ có dáng dấp không tệ, lại khế ước Chu Tước, thật sự là hoàn mỹ đến cực điểm.
Khương Nghị mở miệng:
- Tiểu tử, ta rất không thích ánh mắt của ngươi.
Tà ý nam tử có chút nhíu mày:
- Ngươi là chủ? Ha ha, chủ tớ nghịch vị.
- Nếu như chỉ đến chào hỏi, hoan nghênh. Nếu có khác ý đồ, cũng đừng trách ta không khách khí.
- Ha ha... Không khách khí? Làm sao không khách khí!
Tà ý nam tử cười lạnh.
Hắn khế ước Chu Tước hơn ba nghìn năm, đối với tất cả Chu Tước truyền thừa đều đã dung hội xuyên suốt, thậm chí mang theo Chu Tước đăng lâm qua chiến trường tiền tuyến, trải qua chém giết tàn khốc.
Giữa bọn hắn hoàn mỹ phối hợp có thể làm cho thất giai tinh thú đều kiêng kị.
Mà Chu Tước không biết nơi nào xuất hiện, tất nhiên là vừa mới xuất hiện, mà khế ước liên quan phát sinh nghịch loạn, mang ý nghĩa thực lực Chu Tước này không mạnh, chớ nói chi là thực lực chủ nhân.
Tổ hợp như vậy, hắn có nắm chắc ba chiêu trấn áp.
- Ha ha, rất phách lối.
Khương Nghị cười lạnh đáp lễ.
- Ở trước mặt ngươi, có tư cách!!
- Đã thật lâu không có tiểu khả ái nói chuyện với ta như vậy.
- Ngươi nói cái gì?
- Ta nói nếu ngươi như chán sống, ta có thể giúp một tay. Miễn phí.
Tà ý nam tử nhìn mắt Khương Nghị thật sâu, đột nhiên cười.
- Ngươi là đang gây hấn với ta??
Nam tử trên LƯNG Cự sư cùng mãnh hổ cũng đều đang cười.
Thiên hạ bộ lạc, phàm là nhận biết Chu Tước, đều biết Chu Tước cường đại cùng bối cảnh, gia hỏa này vậy mà khiêu khích như thế này?
Tuy nhiên, ha ha, không hổ là Chu Tước, trong lòng lộ ra phách lối.
Khương Nghị hừ lạnh:
- Ta không phải đang gây hấn với ngươi, chẳng lẽ đang chào hỏi cùng ngươi? Ngu xuẩn!!
- Ngươi chán sống!!
Tà ý nam tử giận tím mặt, toàn thân lan tràn tinh văn, Chu Tước dưới thân kịch liệt phát ra tiếng gáy to, bộc phát ra tinh uy kinh khủng.
- Rống...
Liệt Diễm Cự Sư cùng Liệt Diễm Mãnh Hổ đều mãnh liệt đong đưa, tinh văn toàn thân bành trướng phát sáng, phóng xuất ra uy lực sát phạt kinh khủng, không kém gì Chu Tước giữa trời.
- Đừng ngao ngao gọi loạn với ta! Ta khiêu khích ngươi, ngươi thế nào?
Toàn thân Khương Nghị bạo động liệt diễm, âm thanh chần động Thiên hải, e sợ cho có người nghe không được.
Phần tư thái này ngược lại khiến Thực Tinh Tước rất ngạc nhiên, đây là bản tính như vậy, không biết sống chết hay là có cái gì ỷ vào.
- Ngươi đây không phải khiêu khích, là muốn chết!!
- Ta tuyên chiến ngươi, nếu như ta thắng, ta dung hợp ngươi! Nếu như ta bại, ta quy thuận Liệt Tinh bộ lạc, thuộc về ngươi!!
- Một lời đã định?
- Ta dám nói liền dám đảm đương! Ngược lại là ngươi, thua được sao??
Khương Nghị làm càn hô to, mang theo tất cả bộ lạc chú ý.
- Chu Tước này thuộc bộ lạc nào, đủ nhanh nhẹn dũng mãnh, dám khiêu chiến Liệt Tinh bộ lạc như thế này.
- Quá độc ác, trực tiếp cược mệnh.
- Không hổ là Chu Tước, tính tình quá liệt.
- Chu Tước đối với Chu Tước, đáng giá xem xét.
Số lượng lớn bộ lạc đều lần lượt rời khỏi cột sáng, vây đến bọn hắn nơi này.
Nhàn rỗi không chuyện gì, nhìn một trận tranh tài, giải buồn.
- Ngươi trưng cầu ý kiến của ta chưa?
An An bị chọc giận đến chết, hỗn đản này lại không tuân theo ước định trước khi rời đi, còn muốn ném tới Liệt Tinh bộ lạc.
Khương Nghị trong ý thức đáp lễ:
- Tên hỗn đản kia coi trọng ngươi, có đánh hay không, hắn đều muốn định ngươi. Đừng ồn ào, ở bên cạnh nhìn kỹ cho ta.