Đan Hoàng Võ Đế

Chương 3748: Cuồng Tưởng Cực Hạn




Mặc cho ai nghe được bản chất thế giới như vậy, đều sẽ sinh ra vô lực và đau thương cực lớn, thậm chí sụp đổ cả niềm tin, đối với mọi chuyện cần thiết đều mất đi động lực.

Dù sao đó cũng là năng lượng vượt qua hiểu, là có thể tùy ý thay đổi hết thảy vấn đề.

Nhưng hắn lại còn đang tự hỏi, còn đang thăm dò?

Không tệ!!

Rất không tệ!!

Chúa Tể Vô Vọng nhìn chăm chú Khương Nghị, nói ra suy đoán của mình.

- Ta từng có rất nhiều phỏng đoán, chịu đựng cân nhắc nhất, là Tiên Tôn cũng không hy vọng không gian vũ trụ cùng Tinh Thần giới phát triển quá độ.

- Ngươi phải biết, Tiên Tôn tạo ra Nguyên Giới thật là dùng để đấu, cho nên sẽ không tùy tiện làm, mà là sẽ diễn biến cực hạn.

- Không gian vũ trụ là hồ năng lượng của Tinh Thần giới, muốn bảo đảm tinh thú Tinh Thần giới đủ mạnh, vũ trụ năng lượng phải đủ nhiều, cho nên tất nhiên là Tiên Tôn sẽ dốc hết khả năng.

- Mà trong không gian vũ trụ lại đông đảo tinh cầu, năng lượng mênh mông, giống loài phức tạp, toàn thân là diễn biến cùng phát triển, đều là có thể suy nghĩ có thể diễn biến, khát vọng mạnh lên, nếu như không tiến hành khống chế thích đáng, hậu quả kia thật không tưởng nổi, thậm chí... Có khả năng có thể uy hiếp được Tiên Tôn, cho nên cần hủy diệt định kỳ.

- Đổi lại một cách hiểu khác, Tiên Tôn vì tạo nên vũ trụ cùng Tinh Thần giới, thả ra tất cả năng lượng của mình, thậm chí là giao hòa cùng một chỗ, cho nên cần định kỳ thu hồi!

Khương Nghị nhìn Chúa Tể Vô Vọng, rất rõ ràng cảm giác được do dự giữa lời nói của nàng, giống như không phải rất tự tin.

Dù sao, nói gần nói xa đều là suy đoán của nàng, mà là tưởng tượng trống rỗng không có lý luận căn cứ.

Chúa Tể Vô Vọng cũng không che giấu, nói xong lại nhân tiện nói:

- Đây là suy đoán của ta, cũng có thể nói là hi vọng, là suy nghĩ tươi đẹp của ta. Là nguyên nhân ta hi vọng vũ trụ định kỳ hủy diệt. Cũng chỉ có như thế này, chúng ta mới có thể buông tay đánh cược một lần. Thắng, cố nhiên cứu vãn vũ trụ. Thua, chí ít chúng ta cũng đã từng cố gắng qua.

Ba vị Thiên Đế đều nhìn Khương Nghị.

Đây là hi vọng của Chúa Tể, cũng là hi vọng của bọn hắn.

Nhưng cho dù như thế này, lúc đó bọn hắn vẫn không nghĩ ra biện pháp phá giải.

Dù sao bọn hắn cũng bị nhốt trong Tinh Thần giới.

Thế giới này, không tiếp nhận bọn hắn tồn tại, luôn muốn khế ước bọn hắn.

Thế giới vũ trụ, càng là không thể quay về, không thể truyền chân tướng thế giới cho những Chúa Tể kia.

Cuối cùng bọn hắn chỉ có thể phong ấn mình tại nơi này.

Nhưng bây giờ, Khương Nghị mang đến cho bọn hắn hi vọng, mang đến cho bọn hắn dũng khí buông tay đánh cược một lần.

Mặc kệ được hay không được, dù sao cũng tốt hơn chờ chết ở đây.

Chúa Tể Vô Vọng quan sát Khương Nghị, muốn nhìn một chút xem Khương Nghị là đối đãi kỳ vọng của mình như thế nào.

Khương Nghị không có chú ý tới ánh mắt cùng thái độ của Chúa Tể Vô Vọng, hắn nhíu mày suy tư hồi lâu, mới trầm ngâm nói:

- Nếu như Tiên Tôn là lo lắng vũ trụ phát triển quá độ, mà uy hiếp được hắn, đã nói lên pháp tắc trong vũ trụ xác thực còn có tiềm lực đột phá và thăng hoa. Kỳ thật các Chúa Tể có hi vọng từ bị quản chế tại pháp tắc, biến thành thao túng pháp tắc, ừm... Chúa Tể Cửu Tướng giống như đang cố gắng đến vấn đề này.

Nếu như Tiên Tôn còn phân tán năng lượng cho hai không gian song song, như vậy thời điểm hai không gian phát triển đến cực hạn, chính là thời điểm năng lượng của hắn phân tán nhất, cũng chính là... thời điểm suy yếu nhất?

- Không sai! Tốt!

Đáy mắt Chúa Tể Vô Vọng bùng lên tinh mang, khó nén kích động.

Hắn không có bị hù đến, lại còn đang suy nghĩ.

Hắn không gần như chỉ ở suy nghĩ, thậm chí còn đang suy tư diệt trừ Tiên Tôn.

Kẻ này, thật ngông cuồng!!

Kẻ này, quá mạnh!!

Kẻ này, có huyết tính!!

Kẻ này, càng có trí tuệ!!

Ba vị Thiên Đế trao đổi ánh mắt, cũng hơi ưỡn ngực lên. Hài tử này, biểu hiện so với bọn hắn năm đó mạnh đâu chỉ gấp trăm lần.

Không chỉ có suy nghĩ dũng cảm, còn nghĩ tới chuyện bản chất.

Người như vậy, mới có tư cách khiêu chiến Tiên Tôn.

Khương Nghị cũng không phải không sợ thật, mà là trong đầu đã chết lặng đối với hai chữ e ngại.

Dù sao tình huống của hắn cũng quá đặc thù, trong trăm năm ngắn ngủi, hắn từ đầu thai làm người, nghênh chiến thiên hạ, đến bảo vệ Thương Huyền, từ đăng lâm Thiên Khải, chặn đánh người giết trời, lại đến hóa thân tinh cầu, trực diện vũ trụ, ác chiến Thương Thiên, mỗi một bước chân của hắn đều là đang khiêu chiến những điều không thể, mỗi khi đến một cái vấn đề, đều sẽ nghênh chiến tầng cao hơn.

Từ một loại ý nghĩa nào đó mà nói, kỳ thật hắn đã thành thói quen.

Càng quan trọng hơn là, hắn không cho phép có người tổn thương người thân bằng hữu của hắn, hắn không thể chịu đựng tinh cầu của mình sụp đổ hủy diệt mà không có chút ý nghĩa nào như thế.

Khương Nghị tiếp tục nói:

- Hành tinh mẫu thân của ta là sinh ra ở trong phế tích trên một vòng kỷ nguyên, tương đương với tập kết cầu nguyện cùng oán niệm của tất cả tinh cầu, có tiềm lực diễn hóa vũ trụ cực hạn.

- Dựa theo phỏng đoán đầu tiên của chúng ta kéo dài tới, hành tinh mẫu thân có tiềm lực không chỉ là đột phá đến Chúa Tể, mà là tiếp tục lĩnh hội, tiếp tục trưởng thành, thăng hoa cực hạn.

- Lợi dụng cái hồ năng lượng tại không gian vũ trụ nơi đó, thực hiện khống chế pháp tắc toàn diện.

Chúa Tể Vô Vọng gật đầu nói:

- Chỉ cần cho hắn đầy đủ thời gian, hắn đúng là có hi vọng có thể đột phá. Chỉ cần có thể đột phá đến vấn đề kia, giống chúng ta mong muốn như thế, chân chính khống chế pháp tắc, làm đến tùy tiện chế định pháp tắc, nghịch chuyển pháp tắc, chẳng khác nào có thực lực khiêu chiến Tiên Tôn.

- Mà muốn đạt tới vấn đề kia, tất nhiên cần phải hấp thu toàn bộ năng lượng trong ao vũ trụ, tiến tới suy yếu thực lực Tiên Tôn.

- Đến lúc đó, chúng ta nơi này lại hấp thu năng lượng tất cả tinh thú, cũng chính là nắm năng lượng Tinh Thần giới trong tay, lại lần nữa suy yếu thực lực Tiên Tôn.

- Hai thế giới đồng thời phản kích, tất nhiên có thể trọng thương Tiên Tôn. Dù gì, chúng ta cũng có thể rời khỏi Tiên Tôn khống chế, một mình phát triển, một mình diễn biến, không còn đứng trước nguy hiểm tử vong cùng hủy diệt.