Viên tinh cầu này bất kể từ quy mô hay năng lượng đều đã nhảy vào vấn đề Chúa Tể.
Chỉ là còn cần thời gian dài điều chỉnh cùng khôi phục.
Nhưng Khương Nghị biết mình không có thời gian kia.
- Ta, thành công!
Sau khi ý thức Khương Nghị thức tỉnh, tiếp quản quyền khống chế cả viên tinh cầu, Hỗn Độn sôi trào xung quanh, năng lượng như thủy triều, bắt lấy Đế Hoàng Kiếm, nuốt sống Dạ An Nhiên, Thiên Nguyên, Bạch Hổ các loại.
Cả viên tinh cầu nương tựa theo quán tính xông về phía trước một khoảng cách rồi từ từ đứng tại nơi đó.
- Thành công?
Bọn người Tần Diễm, Tần Hạo dừng ở trong Hỗn Độn mông lung, ngực giống như kéo ống bễ kịch liệt chập trùng. Biến đổi Thiên Đế đến nay, mấy trăm ngàn năm đều không có như thế mỏi mệt cùng điên cuồng qua, mặc dù chỉ là chạy về phía trước, nhưng tất cả vốn liếng đều muốn dùng hết.
Dạ An Nhiên, Thiên Nguyên mặc dù là cấp tinh cầu Thiên Đế, nhưng cũng hoàn toàn bao phủ bên trong Hỗn Độn Hải khổng lồ vô biên, bọn hắn xuyên thấu qua Hỗn Độn, quan sát tinh cầu, nhìn thấy chính là lục địa phá thành mảnh nhỏ, nhìn thấy chính là dung nham lao nhanh bốn chỗ, còn có đại dương mênh mông vô biên vô tận.
Toàn bộ thế giới hỗn loạn rối tinh rối mù.
Có thể rõ ràng nhìn thấy khí tức tuyệt vọng.
Tuy nhiên, cẩn thận cảm nhận, có thể rõ ràng phát giác tai nạn cả viên tinh cầu đang dần dần yếu bớt, có xu thế bình phục, mà không phải kéo dài tăng lên như trước đó.
Bọn hắn đều khẩn trương, đang mong đợi, lại đều có chút hoảng hốt.
Tiếp tục vọt lên mấy tháng, đều nhanh chết lặng.
Trong lúc bất chợt, kết thúc?
- Thành công! Các ngươi nghỉ ngơi, chuyện tiếp theo giao cho ta.
Một đạo thanh âm hùng hồn mà quanh quẩn xung quanh bọn họ.
Tần Hạo, Tần Diễm, Tần Niệm, Chiến Tổ, Bạch Hổ, đều nhẹ nhàng thở ra. Không có cảm giác vui sướng, có chỉ mỏi mệt quét sạch toàn thân.
- Có thể tính kết thúc.
Cả viên tinh cầu Thiên Nguyên kịch liệt cuồn cuộn, trạng thái tinh cầu bắt đầu bình thường trở lại. Hắn tiêu hao quá lớn, nên nghỉ ngơi một chút.
- Thiên Hà chi nguyên đang ở Tần Hạo nơi đó.
Dạ An Nhiên chỉ nói đơn giản câu liền không cần phải nhiều lời. Chuyện kế tiếp, không có liên quan gì với bọn họ, toàn bộ chiến trường, thậm chí chiến cuộc toàn bộ vũ trụ đều giao cho Khương Nghị.
Khương Nghị chính là chủ đạo tuyệt đối.
- Tại sao viên tinh cầu kia dừng lại?
- Không tốt!!
- Hắn thành công!!
Các Thiên Đế đang đuổi bắt lục tục dừng ở nửa đường.
Pháp tắc tinh cầu Thiên Đế bọn họ ba động kịch liệt, không cần suy đoán, pháp tắc đã cấp ra phán đoán mãnh liệt lại minh xác —— đó là một viên, tinh cầu Chúa Tể.
Các cường giả cấp Thiên Đế thậm chí cũng bắt đầu rút lui. Nhưng phàm là sinh linh cấp Thiên Đế, đều là phân thân cùng thân phận đặc thù do Chúa Tể tạo nên, quá quen thuộc đối với năng lượng Chúa Tể.
Lúc cả viên tinh cầu ngừng lại, bọn hắn đã nhận ra cỗ ba động vô hình bỗng nhiên bộc phát.
- Các vị, tới phiên ta??
Thanh âm trầm thấp quanh quẩn vũ trụ, sôi trào Hỗn Độn quét sạch hắc ám vô tận.
Khương Nghị không để ý trong tinh cầu còn đang tiến hành diễn biến dung hợp, thao túng cả viên tinh cầu bắt đầu rung động hoá hình.
Hỗn Độn bạo động, không gian điệp gia, một người khổng lồ toàn thân treo đầy dung nham, pháp tắc bắn ra cường quang ngàn vạn dặm, nguy nga thành hình.
Hào quang rừng rực, khí tức cường thịnh, rung động ức vạn dặm thâm không, đánh thẳng vào hơn hai mươi vị siêu cấp Thiên Đế.
- Rút lui!!
- Toàn thể phân tán, không cần tụ tập!
Các Thiên Đế kinh hồn gào thét.
Chúa Tể biến đổi dễ dàng sao như vậy?
Nói đột phá đã đột phá?
Đây chính là cái gọi mẹ con dung hợp?
Bọn hắn sợ nhìn thấy nhất là viên tinh cầu này đột phá, nhưng cũng không nghĩ tới nhanh như vậy đã đột phá.
Nhưng tinh cầu đã đột phá thì không còn là thứ mà bọn hắn có thể chống đỡ.
Cho dù bọn họ có hơn hai mươi tôn Thiên Đế, cũng khó có thể hủy diệt đối phương.
Trừ phi, bọn hắn có thể chân chân chính chính liên thủ.
Trừ phi, bọn hắn có thể không màng sống chết chặn đánh.
Nhưng, có khả năng sao?
Chúa Tể Vạn Giới quay về chiến trường liên thủ Chúa Tể Cửu Tướng, nghênh chiến Tẫn Hư cùng Man Hoang hai đại cấm khu.
Một màn kịch kịch tính này để Ô Mông, Vô Thiên cùng Hằng Vũ ba vị Chúa Tể nơi xa dang nhìn đều cảm nhận được hoang đường.
Tràng chiến dịch này rõ ràng chệch hướng đi so với dự tính ban đầu, cũng đã mất đi khống chế.
Cửu Tướng thật sự hợp tác cùng Vạn Giới?
Pháp tắc Vạn Giới còn có thể bình thường thôi diễn?
Chủ nhân Cực Lạc lại là nhân vật gì?
Con trai Hắc Ám có thể hay không một lần nữa giết trở lại?
Nơi đó có thể xuất hiện biến cố mới hay không?
Ô Mông, Vô Thiên, Hằng Vũ, ba vị Chúa Tể không hẹn mà cùng thôi diễn pháp tắc, ý đồ làm ra một quyết chính mới xác định.
Tiếp tục trấn áp nơi này hay là tách ra gấp rút tiếp viện Vạn Giới bên kia?
Dù sao đánh tới hiện tại, Cửu Tướng cùng Tu La đều nhận dạy dỗ, cấm khu ngược lại nội loạn, kỳ thật có thể tạm thời kết thúc.
Nhưng, thời điểm khi bọn hắn bắt đầu thôi diễn, lại đồng thời bắt được uy hiếp cường đại.
- Các ngươi là quên ta?
- Hay là không có ta để vào mắt?
Tu La giơ cao Thời Gian Thiên Đao, khí tức thời gian mênh mông như vạn long lên trời, trùng kích hắc ám thâm không, hừng hực ánh sáng thời gian, chiếu thấu vũ trụ vạn cổ, vặn vẹo đại đạo tinh không.