Đan Hoàng Võ Đế

Chương 3806: Một khắc kinh hồn (4)




Ô Mông đau đớn gào thét, điều động tất cả Hỗn Độn Tinh Thạch tinh cầu tản mát tràn ngập đất trời, lấy Hỗn Độn Tinh Thạch bổ sung vết nứt địa tầng, hội tụ sâu trong trong lòng đất. Những Hỗn Độn Tinh Thạch này là hộ giáp hắn đề luyện ra, là để trấn áp địa tâm tại thời khắc mấu chốt.

Đây là biện pháp nguyên thủy, nhưng cũng là biện pháp hữu hiệu nhất ngoài pháp tắc.

- Oanh... Oanh...

Tinh cầu phồng lên, vô tận tai nạn.

Chính bản thân Ô Mông cũng cảm thấy tuyệt vọng.

Pháp tắc vỡ nát, trong lúc vô hình tiếp xúc phong ấn cảm xúc.

Cả viên tinh cầu xuất hiện tình cảm.

Tuyệt vọng, đau đớn, tức giận, oán hận các loại cảm xúc tiếp tục sinh trưởng, nhưng tương tự, khơi dậy dã tính của Ô Mông.

Ô Mông gần như điên cuồng chỉnh đốn pháp tắc đang hỗn loạn, hội tụ Hỗn Độn tinh thạch, ý đồ áp chế địa tâm sụp đổ, giải cứu chính mình.

Rốt cuộc cũng...

Tại thời điểm Vô Thiên, Tu La, Hằng Vũ, tam đại Chúa Tể đều chạy ra một tỷ dặm bên ngoài, tinh cầu Ô Mông tiếp tục phồng lên sinh sinh đè lại tình thế bạo tạc.

Ô Mông không dám thư giãn, cực lực duy trì tỉnh táo, điều động pháp tắc rách nát áp chế địa tâm, khống chế Hỗn Độn Tinh Thạch phong cấm địa tầng.

Mặc dù hắn chế trụ sụp đổ, nhưng rất rõ ràng tình huống thương thế của mình.

Pháp tắc hỗn loạn, miễn cưỡng có thể duy trì tinh cầu vận chuyển, nhưng bên trong tinh cầu tàn phá, tiếp tục tàn phá pháp tắc.

Hiện tại đừng nói phải dùng pháp tắc phát khởi thế công, hơi chút không chú ý, sụp đổ đều có thể lần nữa xuất hiện.

Nhất là thời gian Trường Hà, thời gian bích thủy sinh ra ảnh hưởng thật đang kéo dài mở rộng, bất cứ lúc nào đều có nguy hiểm vạn cổ giai không.

Ba động hủy diệt đã từng kiêu ngạo nhất đang bị triệt triệt để để phong cấm, mang ý nghĩa hắn đánh mất năng lực phát khởi thế công.

Hắn hiện tại, không khác một viên phế tinh.

Vô Thiên và Hằng Vũ dừng ở bên ngoài một tỷ dặm, khẩn trương chú ý Chúa Tể Ô Mông. Nhìn tựa như ổn định, nhưng bọn hắn ai cũng không dám tùy tiện đi về phía trước, thật sợ xuất hiện lại ngoài ý muốn, dẫn phát sụp đổ.

Tu La thì kéo dài rút lui, chạy tới càng xa xôi hội hợp cùng Cửu Tướng.

Tẫn Hư, Man Hoang, nhìn về Tu La đang tới gần. Tuyệt cảnh rõ ràng hẳn phải chết, lại bị hắn giết ra khỏi trùng vây, còn suýt nữa dẫn phát Chúa Tể Ô Mông sụp đổ. Viên này siêu tân tinh lập loè mới có một trăm ngàn năm, quả nhiên là không đơn giản.

Ngẫm lại lúc mới bắt đầu nhất, trước có Chúa Tể vây công, sau có cấm khu nhìn chằm chằm, theo lý mà nói Tu La và Cửu Tướng không có phần thắng chút nào, nhưng oanh oanh liệt liệt đánh mấy tháng, hai hành tinh vậy mà đều sống tiếp được, ngược lại cấm khu rút lui một cái, phế đi một cái, mập mờ một cái, các Chúa Tể càng có một cái đang đổ sụp.

Ai có thể nghĩ tới?

Dù sao bọn hắn cũng nghĩ không ra.

Cũng không biết các Chúa Tể cao ngạo có sớm thôi diễn ra hay không.

Theo Tu La tới gần, Vạn Giới chủ động kéo dài khoảng cách.

- Tu La, ngươi đã làm gì?

- Nơi đó xảy ra chuyện gì?

Tu La vậy mà có thể phá vỡ ba vị Chúa Tể vây công, còn suýt chút nữa phản sát Ô Mông?

Coi như lại là tập kích, coi như bản thân Ô Mông bị trọng thương, cũng không trở thành để Ô Mông suýt nữa sụp đổ.

- Phản kích!

Vai Tu La khiêng Bất Diệt Ma Đao, trong tay cầm Thời Gian Thiên Đao, từ chiến trường hỗn loạn ngạo nghễ đi tới. Mặc dù bên trong tinh cầu ầm ầm loạn hưởng, số lượng lớn dung nham trùng thiên phun trào, đại dương mênh mông càng lật đổ, nhưng tai nạn bên trong không để cho hắn lộ ra chật vật, ngược lại tăng thêm mấy phần nhanh nhẹn dũng mãnh.

- Ngươi suýt chút nữa hủy Chúa Tể Ô Mông!

- Chiến tranh không phải là ngươi chết ta vong sao? Bọn hắn vây bắt ta, coi như bình thường, ta phản sát bọn hắn, liền không nên?

- Chúng ta chỉ trấn áp ngươi! Không nghĩ tới muốn hủy ngươi!

- Ta cũng chỉ đang phản kích, không nghĩ tới muốn hủy nó. Ngươi xem một chút nơi đó, Ô Mông không phải gắng gượng qua được rồi sao?

- Đều đã đánh tới hiện tại, nói cho ta biết, mục đích thực sự của các ngươi.

- Chiến tranh! Còn không lộ rõ ra sao?

- ý Đồ chiến tranh rất rõ ràng, nguyên nhân đâu? Các ngươi đều hẳn rõ ràng sứ mệnh của Chúa Tể, các ngươi càng nên bảo vệ sứ mệnh.

Tu La không để ý đến Vạn Giới trách cứ, tiếp tục chạy tới Cửu Tướng, đồng thời nhìn Khương Nghị đang di động.

Cửu Tướng điều trị pháp tắc trong tinh cầu, áp chế tai nạn trong tinh cầu, cảnh giác cấm khu cùng Chúa Tể xung quanh.

Hắn cùng Tu La cùng Khương Nghị, đều đã đạt thành nhận thức chung.

Săn giết Chúa Tể cùng cấm khu! Mà không phải trực tiếp lộ rõ vũ trụ ảo diệu với ai, thuyết phục bọn hắn chủ động tế hiến.

Dù sao những Chúa Tể cùng cấm khu kia và bọn hắn không thân quen, chưa hẳn thật chịu tin tưởng chuyện ma quỷ như thế này.

Nếu như biết mục đích thật sự của bọn hắn là muốn thôn phệ tinh cầu cùng bí lực, sau đó khống chế toàn bộ tinh cầu, nói không chừng một ít cấm khu cùng Chúa Tể sẽ chân chính liên hợp lại, cùng nhau đối kháng bọn hắn. Lại hoặc là lặng lẽ tiềm ẩn, bế mà không chiến, đến lúc đó vũ trụ mênh mông, ở đâu tìm kiếm?

Còn không bằng dẫn phát tai nạn chiến tranh, kích thích bọn hắn chủ động tụ tập, sau đó săn giết từng tên.

Mặc dù như thế này càng khó khăn càng nguy hiểm hơn, nhưng chỉ cần kiên trì qua giai đoạn ban sơ, phía sau sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.