Đan Hoàng Võ Đế

Chương 3809: Cấm Khu Tập Kết (1)




- Hành động gì, làm sao phối hợp.

- Ta là sinh ra từ trên phế tích vòng kỷ nguyên Tiên Cổ trước, tinh cầu của ta tồn tại khả năng vô hạn. Cho nên, ta muốn tận hết khả năng dung hợp thật nhiều tinh cầu, dung hợp tất cả cấm khu, để cho ta có thể hoàn thành đột phá cực hạn.

- Lúc bắt đầu ta không rõ sự đột phá này là cái gì, nhưng sau khi giao lưu cùng Cửu Tướng, ta mới hiểu được một phương hướng.

- Ta muốn đột phá đến cấp Vũ Trụ, mạnh hơn gông cùm xiềng xích pháp tắc, có thể chân chính sáng tạo pháp tắc, thay đổi pháp tắc, toàn bộ vũ trụ đều đặt vào khống chế.

- Nuốt hết toàn bộ?.

Rốt cuộc Con trai Hắc Ám cũng đã hiểu tại sao Tu La và Cửu Tướng muốn nhấc lên chiến tranh rồi.

Bọn hắn muốn thông qua chiến tranh, săn giết tất cả cấm khu cùng Chúa Tể.

Sau đó...

Dung hợp vũ trụ tinh cầu cùng cấm khu, hóa thân thành vũ trụ.

- Không thể nói toàn bộ, nhưng đương nhiên là càng nhiều càng tốt. Mặc dù không công bằng với rất nhiều tinh cầu, nhưng nếu như không ngăn cản kỷ nguyên Tiên Cổ, toàn bộ vũ trụ đều sẽ biến mất, bọn hắn vẫn sẽ đi đến hướng hủy diệt. Nếu như ta thành công, ta sẽ có thể có được thực lực tạo nên pháp tắc, thay đổi hết thảy năng lượng, sau đó... Trọng chỉnh vũ trụ, để tất cả khôi phục lại bộ dáng của ban đầu, để tinh cầu cùng chúng sinh bị hủy diệt, đều lại xuất hiện.

Lúc nói chuyện, Khương Nghị chậm rãi lắc đầu.

Hắn không biết cái gọi là sáng tạo pháp tắc rốt cuộc có thể đạt tới trình độ gì.

Hắn càng không biết khả năng trọng chỉnh vũ trụ lớn đến bao nhiêu.

Nhưng hắn biết, hắn không ngăn cản kỷ nguyên Tiên Cổ, hết thảy tất cả đều sẽ hủy diệt.

Hắn chỉ có thể buông tay đánh cược một lần, truy tìm một cái tương lai hư vô mờ mịt, hoặc là huyễn tưởng tươi đẹp.

- Các ngươi có thể tìm kiếm cấm khu Hắc Ám, sau đó lại săn giết từng cái, bất giác tùy tiện đột kích như bây giờ, quá nguy hiểm sao? Sứ mệnh các ngươi gánh vác là chặn đánh kỷ nguyên Tiên Cổ, là cứu vãn toàn bộ vũ trụ.

- Chúng ta cũng muốn bày mưu rồi hành động, cũng muốn tích súc năng lượng, nhưng thời gian của chúng ta không nhiều lắm. Dựa theo thuyết pháp của Vũ Trụ Thụ, lúc nào Hoang Nguyên cũng có thể thức tỉnh, thời gian của chúng ta không đủ ba trăm năm, mà thời gian là càng ngắn càng tốt.

- Ba trăm năm? Ngắn như vậy sao?

Đối với Con trai Hắc Ám quen thuộc thời gian vô tận mà nói, ba trăm năm thật sự là quá ngắn, ngắn đến gần như cấp bách.

- Đến bây giờ chỉ còn hai trăm bảy mươi năm. Cho nên chúng ta phải dùng phương thức cực đoan, dẫn phát chiến tranh hỗn loạn, tận hết khả năng săn giết càng nhiều Chúa tể cùng cấm khu.

- Ta hiểu được.

- Ta có một đề nghị, ngươi tiếp tục di chuyển trong vũ trụ, không cần cùng ta giao lưu quá nhiều.

- Mặc dù ta đột phá, nhưng Tu La và Cửu Tướng khẳng định đã bị thương nặng, xem như phối hợp với ngươi, bây giờ cũng rất khó lại đi săn giết ai.

Ngươi không ngại rút lui trước, đi liên hệ cấm khu Hắc Ám, cố gắng thay chúng ta tranh thủ. Chủ nhân Quỷ Bí giao cho ngươi.

Con trai Hắc Ám từ trong lỗ đen phóng xuất ra Quỷ Bí mệt mỏi, ném vào tinh cầu bạo động của Khương Nghị:

- Đúng rồi, có thể tranh thủ với chủ nhân Cực Lạc, hắn đã giúp đại ân.

Con trai Hắc Ám sượt qua người Khương Nghị, tiếp tục thâm nhập vũ trụ mênh mông.

Khương Nghị thì sôi trào thủy triều Hỗn Độn, ầm ầm bước lên, chạy tới chiến trường.

Mấy tháng sau...

Ô Mông gian nan đè bạo động lại, để cả viên tinh cầu chuẩn bị sụp đổ từ bờ biên giới được kéo lại, nhưng chính như hắn dự đoán, tinh cầu đã vô cùng yếu ớt, chịu không được chiến tranh tàn phá, càng khó có thể bộc phát ra ba động hủy diệt cường hãn hơn.

Vô Thiên, Hằng Vũ, cùng Vạn Giới đều vờn ở xung quanh hắn, hình thành trạng thái bảo hộ.

Tẫn Hư, Man Hoang, Cực Lạc ba cấm khu tập hợp một chỗ, duy trì cảnh giác giữa nhau, nhưng cũng giằng co với bên ngoài.

Khương Nghị đi tới bên cạnh Cửu Tướng cùng Tu La, đạo thanh tân khổ.

- Nếu như mục đích của ngươi là muốn báo thù, bây giờ ngươi đã hoàn thành. Không cần thiết đều kéo toàn bộ vũ trụ lên chiến xa của ngươi.

Chúa Tể Hằng Vũ cách không phát tới thanh âm, đầu mâu trực chỉ Khương Nghị.

- Trước đó ta là muốn báo thù, bây giờ muốn trọng chỉnh cách cục vũ trụ.

- Chỉ bằng ngươi? Lại chỉ bằng ba người các ngươi! Vũ trụ dùng mấy ngàn vạn năm diễn biến định ra cách cục, định ra quy củ, không phải là các ngươi muốn phá thì có thể phá!.

- Không thử một chút làm sao biết được.

- Thực lực của ngươi, chống đỡ không dậy nổi dã tâm của ngươi. Ngươi lựa chọn chiến tranh vụ trũ, sẽ chỉ làm ngươi đi đến bờ hủy diệt, làm cho tinh cầu cả vũ trụ đều gặp kiếp nạn.

- Nếu ngươi là tinh cầu thì hẳn phải biết chiến tranh xâm hại đối với sinh linh bên trong tinh cầu.

- Chỉ với cuộc tỷ thí bây giờ này đã khiến cho mấy tỷ sinh linh bị hủy diệt. Lại thêm mấy trận, chính là mười ngàn tỷ, mấy triệu tỷ! Chúng ta là chủ nhân tinh cầu, chính là người phụ trách cho các sinh linh! Chúng ta là Chúa Tể vũ trụ, chính là người phụ trách cho cách cục vũ trụ.

Chúa Tể Ô Mông cuồng dã gào thét, phát tiết thể hiện sự tức giận mình.

Khương Nghị nhìn bọn hắn.

Không thể không nói, lý niệm bảo vệ của các Chúa Tể rất đáng được khẳng định, nhất là tôn trọng đối với sinh linh bên trong tinh cầu.

Nhưng bây giờ Khương Nghị không thể không làm kẻ ác.

Chỉ chờ mong cuối cùng sau khi thành công, tái tạo vũ trụ, để bọn Ô Mông tiếp tục tồn tại.