Đan Hoàng Võ Đế

Chương 3888: Thời khắc săn giết




Tinh Thần giới!

So với chân thân Khương Nghị cuồng dã tiến lên tại vũ trụ, thì hành động của Khương Nghị phân thân ở chỗ này lại tương đối gian nan.

Dù sao hắn ở chỗ này cơ hồ cũng không có chút căn cơ nào, mà thời gian ba năm thật sự quá mức ngắn ngủi.

Nhưng đối với phân thân mà nói, chân thân muốn quét ngang vũ trụ tựa hồ càng khó khăn, thậm chí hắn nơi này đều không có đưa lên được bao nhiêu hi vọng, cho nên cực kỳ quan trọng vẫn là Tinh Thần giới.

Cũng chính vì nguyên nhân như vậy, hắn mới hóa thân thành Chu Tước, không chút kiêng kỵ phát khởi hành động săn giết kinh khủng.

Khi Khương Nghị quét ngang đại lục Hỗn Nguyên, dung hợp tất cả Tinh Thần Thụ cùng đỉnh cấp bộ lạc Bát Tinh Bộ, cảnh giới đã cường thế bước lên bát giai Nguyên Thần, hắn không hề chậm trễ chút nào, lập tức lao tới hải vực Lạc Tinh.

Tại nơi Chúa Tể Vô Vọng gầy dựng lên, hải vực Lạc Tinh nghiễm nhiên biến thành Tu La Tràng.

Liên tiếp đến tinh thú lục giai cùng tinh thú thất giai không một kẻ may mắn thoát khỏi bị trấn áp, bị tích trữ đến cổ điện sâu trong đáy biển.

Nhưng tất cả tinh thú cùng Tinh khí đều có liên hệ cùng Tinh Thần Thụ bộ lạc sở thuộc, mà đi tinh thú cùng tinh cầu tại hải vực Lạc Tinh không thể nghi ngờ là các bộ lạc lão tổ, khi bọn hắn chết đi tự nhiên sẽ được đưa tới khẩn trương cùng tức giận cho các bộ lạc.

Nhưng đầu tiên bọn hắn nghĩ đến vẫn là xác thực bộ lạc Lạc Tinh xuất hiện Nguyên Thần bát giai, đưa tới hỗn chiến trước nay chưa từng có, tiến tới tạo thành sự kiện tử vong nghiêm trọng. Cho nên bọn hắn làm ra ứng đối, trừ triệu tập cường giả cấp sáu từ bộ lạc phụ thuộc còn lại ra, thì bảy đại chiến tộc cùng chín đại bí cảnh đều phái ra cường giả bát giai mới, đi đến hải vực Lạc Tinh.

Chỉ là lần này, tất cả cường giả đều lộ ra hơi cẩn thận.

Sau khi xâm nhập hải vực không lâu sau đó, mơ hồ cảm thấy là lạ, một bộ phận cũng không tiếp tục xâm nhập phía trước.

Nhưng Chúa Tể Vô Vọng đã giết đỏ cả mắt, không còn ở lại trong cổ điện chờ đợi, mà là chủ động xuất kích.

Chỉ cần phát hiện có cường giả xâm nhập hải vực, thì phải vượt qua hải triều cưỡng ép săn giết.

Vô Vọng đơn độc hành động, ba vị cường giả Thiên cấp thất giai khác thì liên thủ hành động.

- Đó là ai? Nàng đang săn giết Thái Thản?

Một đội ngũ Chiến tộc đã tới biên giới hải vực Lạc Tinh, từ xa đã thấy được chém giết thảm liệt ở ngoài ngàn dặm.

Cầm đầu là cường giả thất giai của Chiến tộc Hằng Vũ, khống chế Tinh khí thất giai —— Xích Viêm Thiên Lô!

Trước đó tới cố ý nở rộ cường quang, giống như là một vòng mặt trời xuyên qua biển mây vô tận, nhưng giờ khắc này, hắn cực lực chế trụ ánh sáng Xích Viêm Thiên Lô, nhìn tôn cự thú lật triều làm biển mấy ngàn thước nơi xa kia.

Hắn đương nhiên biết, đó là siêu cấp chiến binh của Chiến tộc Ô Mông, Thái Thản tinh thú, khống chế nó càng là cường giả cấp lão tổ, làm việc cuồng bạo, vũ dũng nhanh nhẹn dũng mãnh, còn từng cùng hắn ở tiền tuyến kề vai chiến đấu.

Nhưng bây giờ, tôn Thái Thản Cự Thú kiêu ngạo kia vậy mà đang vùng vẫy giãy chết kêu rên gào thét, bị một thân ảnh phiêu miểu vô tình trấn áp.

- Dương Quốc! Nàng là Nguyên Thần! Nàng chính là Nguyên Thần!

Một tiếng kêu rên tuyệt vọng nhấc lên sóng cả, truyền tới bờ biển.

Tôn cự thú Ô Mông kia chú ý tới hắn.

Ông...

Cái thân ảnh phiêu miểu kia bộc phát tinh quang vô tận, như ngàn vạn sợi xiềng xích từ trên trời giáng xuống, lít nha lít nhít quấn chặt lấy Thái Thản Cự Thú. Trong chớp mắt, cự thú như vạn nhạc gia thân (*), toàn thân răng rắc giòn vang, tinh văn vỡ nát, kêu thảm ép vào bên trong hải triều.

[* Vạn ngọn núi vào người]

Mà thân ảnh kia đứng đạp ở trên đầu Thái Thản, cách hải vực mênh mông ngàn dặm, nhìn tới nơi này.

- Nguyên Thần!!

Dương Quốc bỗng nhiên biến sắc, ba vị cường giả lục giai mang theo sau lưng càng là hít vào từng ngụm khí lạnh.

Nguyên Thần vừa xuất thế không phải rất suy yếu sao? Không phải là không có nhận biết không có ý thức sao?

Làm sao nàng lại phát khởi săn giết.

Chẳng lẽ Nguyên Thần đã thức tỉnh ý chí của mình?

- Rút lui!!

Dương Quốc khống chế Xích Viêm Thiên Lô rút lui, tinh văn mặt ngoài Thiên Lô như dung nham lao nhanh, bộc phát ra nhiệt độ kinh khủng, phần diệt tầng mây, giống như là mặt trời nóng bỏng.

Ba vị cường giả lục giai vội vàng leo lên trên Thiên Lô, theo sát rút lui.

Nhưng ngay lúc bọn hắn xoay người, trong chốc lát, tầng mây phía trước đột nhiên bốc hơi, tinh văn dày đặc đều vô tình bị vỡ nát, một ngọn liệt diễm kinh khủng so với bọn hắn càng hừng hực càng nóng hổi càng chói mắt trải rộng ra, một con Liệt Điểu giương cánh vài trăm mét vắt ngang tại trước mặt bọn hắn.

- Chu Tước? Lui ra...

Dương Quốc vừa muốn quát tháo, tinh văn toàn thân đều xuất hiện run rẩy giống như hồi hộp.

Đó đúng là Chu Tước, nhưng trên thân vậy mà chở theo một gốc Tinh Thần Thụ, lại cũng không phải khí tức lục giai, thậm chí đều không phải là khí tức thất giai, đó là...

- Ngọa tào...

Ba vị cường giả lục giai kinh hãi muốn tuyệt, một nguồn uy lực và năng lượng đập vào mặt thẩm thấu đến tận linh hồn, để bọn hắn cơ hồ muốn xụi lơ.

- Nguyên Thần??

Dương Quốc trực tiếp cứng lại ở đó, Xích Viêm Thiên Lô đều đang oanh minh, ánh sáng mặt ngoài nhanh chóng ảm đạm, giống như là muốn thần phục.