- Mục tiêu của bọn hắn hẳn là chúng ta, tập kích bộ lạc làm gì?
Đồ sát sao?
Phát tiết sao?
- Bộ lạc nơi đó đang sẵn sàng trận địa, một khi lọt vào tập kích, Nguyên Thần tiền tuyến có thể gấp rút tiếp viện bất cứ lúc nào.
- Tập kích bộ lạc không có ý nghĩa gì cả. Chẳng lẽ là muốn cắt đứt liên hệ với tiền tuyến trước?
- Nhưng cứ như vậy, năm vị Nguyên Thần chúng ta có thể gắt gao cắn chặt hắn, truy sát đến bất kỳ nơi hẻo lánh nào trên thế giới.
Thiên Hà, Quỷ Bí, Vô Thiên, đều phản bác theo bản năng, nhưng tâm tình đột nhiên khẩn trương lên.
Tu La bỗng nhiên biến sắc:
- Không đúng! Mục tiêu của bọn hắn là Tinh Thần Thụ! Nếu như hủy Tinh Thần Thụ, không chỉ có thể đoạn tiền tuyến, còn có thể để hai tộc Hằng Vũ và Thiên Hà tập thể Ngủ say.
- Tập kích Tinh Thần Thụ??
Thiên Hà và đám người hít vào từng ngụm khí lạnh.
Đối với tất cả bộ lạc mà nói, Tinh Thần Thụ đều là đồ đằng, đều là năng lượng nguyên thủy, đều là căn bản sinh tồn, là tôn quý, chí cao vô thượng, cho nên không đến thời kì đặc thù, bất kỳ ai cũng sẽ không tập kích Tinh Thần Thụ.
Cũng chính vì vậy, trước đó căn bản bọn hắn cũng không có nghĩ tới vấn đề này.
- Hỗn đản!!
Hằng Vũ lão tổ phát ra gầm thét, mười hai cái cánh hoàng kim cuồng kích, điên giống như xông về bộ lạc.
- Thông báo tiền tuyến! thông báo tiền tuyến!! Tiền tuyến!! Lập tức thông báo tiền tuyến, tử thủ màn trời!!
Tiếng Hằng Vũ lão tổ gào thét hùng hậu vang vọng đất trời, như kinh lôi cuồn cuộn, liên miên bất tuyệt, ý đồ để cho trong bộ lạc cảnh giác.
- Hỗn đản, ngươi dám đụng Tinh Thần Thụ của ta, ta không để yên cho ngươi.
Chủ nhân Thiên Hà bừng tỉnh.
Nơi đó không chỉ có Chiến tộc Hằng Vũ, còn có bí cảnh Thiên Hà của hắn.
- Nhanh nhanh nhanh!
Ngay sau đó Tu La cùng các Nguyên Thần cũng lập tức đuổi theo, ý thức quét qua biển mây, bắt lấy vết tích mục tiêu, bọn hắn đều rất khẩn trương, lại đang cầu nguyện tên hỗn đản kia đừng làm như vậy.
Giờ phút này Khương Nghị đã kéo ra khoảng cách hơn mười vạn dặm, nhanh chóng tới gần bộ lạc Hằng Vũ.
Giờ khắc này, các tộc nhân bên trong bộ lạc Hằng Vũ đang tập trung xung quanh Tinh Thần Thụ, tụng vịnh cao vút, thúc giục Tinh Thần Thụ duy trì pháp trận.
Tộc nhân bộ lạc phụ thuộc cùng những bộ lạc đại lục khác, cũng đều vờn xung quanh Tinh Thần Thụ của riêng phần mình, phối hợp Chiến tộc duy trì màn bình chướng.
Lấy tộc trưởng cầm đầu, cường giả thất giai thì đứng ở trên tàng cây, thời khắc ngắm nhìn phương xa, chú ý chiến trường.
Lúc bắt đầu xác thực rất khẩn trương, nhưng đã đợi lại đợi, vậy mà lại nhìn thấy năm vị Nguyên Thần trở về.
Mặc dù khoảng cách rất xa, nhưng nhìn dáng vẻ rất nhẹ nhàng.
Chẳng lẽ giải quyết xong rồi?
Chắc chắn là như vậy!
Năm vị Nguyên Thần, coi như không có xử lý sạch hai tên điên kia, cũng hẳn là đã đuổi chạy.
Bọn hắn nhẹ nhàng thở ra, nhưng ai cũng không có an toàn buông lỏng, chỉ lệnh toàn tộc tiếp tục duy trì bình chướng, cũng chính là tiếp tục vịnh xướng, tiếp tục cảm ngộ tinh không.
Phía trên bộ lạc, bí cảnh Thiên Hà phiêu đãng.
Tộc trưởng bên trong hơi cao ngạo chút.
Khi nhìn thấy năm vị Nguyên Thần trở về, hắn đã trực tiếp tuyên bố thắng lợi.
Toàn bộ bí cảnh đều quanh quẩn tiếng hoan hô cao vút, cho đến khi Hằng Vũ lão tổ bắt đầu vô cùng lo lắng trở về, tận lực thả ra ánh sáng mới để cho Chiến tộc Hằng Vũ cùng bí cảnh Thiên Hà chú ý.
Nhưng, khoảng cách quá xa! Bọn hắn chỉ thấy được Hằng Vũ lão tổ đang phát sáng, ánh sáng rất loá mắt, nhưng không nghe được nơi đó đang muốn nói cái gì, càng thấy không rõ tình huống nơi đó.
Còn tưởng rằng hai tên điên kia lại đuổi theo tới, lại phải bộc phát chiến đấu.
- Đều giữ vững tinh thần! Tiếp tục duy trì bình chướng!
Tộc trưởng bộ lạc Hằng Vũ cao giọng hạ lệnh, mặc kệ nơi đó phát sinh cái gì, nơi này phải giữ vững cảnh giác, tóm lại là không sai.
- Giữ vững cảnh giác!
Tộc trưởng Thiên Hà tiện tay hạ lệnh, chỉ là không có cấp bách và nghiêm túc như Chiến tộc Hằng Vũ.
- Thông báo tiền tuyến, thông báo tiền tuyến cho ta!!
Hằng Vũ lão tổ vung đánh cánh lớn, nhấc lên phong bạo màu vàng, hắn giống như nổi điên mà gào thét, ý đồ muốn để cho bộ lạc chú ý.
Nhưng toàn bộ bộ lạc Hằng Vũ đều bị màn trời bao viên, bên trong tràn ngập tiếng vịnh xướng cao vút, mênh mông tinh năng, ai có thể nghe được tiếng la ở bên ngoài mấy chục vạn dặm.
Mặc dù tộc trưởng cảm thấy kỳ quái khi ánh sáng nơi xa càng ngày càng hừng hực, nhưng mấy vạn năm đều không có trải qua sự kiện như thế này, trong ý thức cao ngạo của hắn, việc hắn có khả năng làm cực hạn chính là tăng cường phòng ngự.
Trong bí cảnh Thiên Hà cũng quanh quẩn tiếng tụng vịnh cao vút, lại Thiên Hà lao nhanh, thanh âm ù ù vang động trời.
Tộc trưởng Thiên Hà càng là cũng không đủ coi trọng.
Dù sao năm vị Nguyên Thần liên thủ đánh ra, kẻ địch khẳng định sẽ bại lui.
Hằng Vũ lão tổ đột nhiên bay vụt lên cao, va vào trong tầng mây mênh mông.
Theo độ cao không ngừng tăng lên, sắc mặt lão tổ Hằng Vũ càng ngày càng trở nên khó coi, trái tim cũng bắt đầu cuồng loạn.
Ánh sáng màu hồng!!
Hắn mơ hồ thấy được ánh sáng màu hồng! Chẳng lẽ đoán đúng rồi?
Không không không!!
Hằng Vũ lão tổ như là một vòng mặt trời, đánh vỡ mười vạn mét biển mây, xuất hiện ở đỉnh bầu trời.
Thứ đập vào mi mắt đầu tiên không phải cảnh đẹp tinh không thần bí, mà là một mảnh liệt diễm lao nhanh nơi cuối tầm mắt.
Là bọn hắn!!
Đánh đến bên ngoài mấy vạn dặm, Tu La, Quỷ Bí lần lượt phá tan nặng nề tầng mây, ngóng nhìn phương xa.
Khi nhìn thấy mảng liệt diễm kia trong nháy mắt, toàn bộ đều thay đổi sắc mặt.
Đoán đúng rồi?
Bọn hắn thật sự là chạy đến bộ lạc Hằng Vũ!!
- Hỗn đản! Trở lại cho ta!!