Đan Hoàng Võ Đế

Chương 3933: Chung Cực Tác Chiến (2)




Bọn hắn nên làm cái gì?

- Trở về!! Chúng ta muốn nói chuyện với ngươi!!

Tu La đột nhiên bay lên không, trong tay cầm thiên đao, gào thét với biển mây.

- Chúng ta dùng Tinh Thần Thụ xin thề, cũng không phải dẫn dụ ngươi trở về vây bắt, chúng ta chỉ là muốn cùng ngươi nói chuyện.

Cửu Tướng và đám người khẽ nhíu mày, nhưng không có ngăn cản.

Chí ít, bọn hắn muốn nhìn xem rốt cuộc hai Nguyên Thần kia là cái gì, lại có yêu cầu gì.

Thật chẳng lẽ đều muốn giết Nguyên Thần toàn bộ thế giới này sao?

Nguyên Thần đều đã chết, hắn độc bá thiên hạ?

Tiền tuyến thì sao!!

Tu La tiếp tục gào thét:

- Ngươi khiêu chiến không chỉ là chúng ta, mà là quy tắc của thế giới này. Ngươi giết tới bây giờ, đã là phá hư quy củ, nếu như lại tiếp tục, rất có thể sẽ đứng trước thiên phạt!

Tất cả Nguyên Thần duy trì cảnh giới, khẩn trương nhìn biển mây cùng sơn lâm xung quanh.

Nhưng, bọn hắn đã đợi lại đợi, từ đầu đến cuối vẫn không có nhìn thấy mục tiêu xuất hiện.

Cái này cũng liền mang ý nghĩa căn bản hai Nguyên Thần kia không muốn nói, chính là muốn săn giết bọn hắn, cho đến giết hết đến kẻ cuối cùng.

Sắc mặt chủ nhân Vạn Cổ trở nên âm trầm xuống, từ lúc nào mà Nguyên Thần cao ngạo như bọn hắn lại chật vật qua như vậy, đều đã liên thủ lại, mà vẫn còn không hề có lực hoàn thủ, chẳng lẽ phải chờ chết sao?

- Không tốt!!

Chúa Tể Vô Thiên đột nhiên kêu lên đầy sợ hãi.

- Thế nào?

Tất cả Nguyên Thần như lâm vào đại địch, khẩn trương ngắm nhìn xung quanh.

- Ta vừa mới kịp phản ứng, chỉ có mỗi tên Chu Tước kia!

Chúa Tể Vô Thiên cẩn thận hồi tưởng lại trận tập kích vừa mới phát sinh.

- Có ý gì?

Tất cả Nguyên Thần bỗng nhiên biến sắc.

- Không sai, chỉ có Chu Tước, không thấy được Nguyên Thần thao túng lôi triều và biển động!

- Đáng chết, rút lui!!

Tất cả Nguyên Thần như muốn bay cả vong hồn lên, chỉ có Chu Tước, chẳng phải là ngoài ý muốn khác cái kia rất có thể bôn tập những bộ lạc khác.

Rốt cuộc bọn hắn cũng không lo được nơi này, nhanh chóng thông qua tế đàn trở lại tiền tuyến, lại thông qua tiền tuyến đi đến bộ lạc của riêng mình.

- Cảnh giới, toàn tộc cảnh giới.

Đám người Vô Thiên một lần nữa trở lại xung quanh Tinh Thần Thụ, tụng vịnh cao vút lấy tế ngữ cổ lão, thôi động Tinh Thần Thụ một lần nữa hình thành màn bình chướng.

Mặc dù bình chướng vừa mới tuỳ tiện bị đánh nát, nhưng ở thời khắc nguy cơ này, bọn hắn chỉ có thể lựa chọn tiếp tục tin tưởng bình chướng, đồng thời cầu nguyện Nguyên Thần kinh khủng kia sẽ không tới nữa.

Tất cả Nguyên Thần Chiến tộc khác cũng đều là tim nhảy tới trên cổ rồi.

Vô Thiên nơi đó tuỳ tiện liền bị kích phá, vậy mà đều không có kiên trì được đến năm phút đồng hồ, bọn hắn nơi này thì thế nào đây? Lại có thể kiên trì được bao lâu!!

Bọn hắn càng khẩn trương hơn chính là, bộ lạc Vô Thiên để Hằng Vũ và Thiên Hà ở đó, tương đương với việc chuẩn bị con mồi cho kẻ địch, nhưng bọn hắn nơi này lại không có dư thừa, đến lúc đó kẻ địch lại sẽ chọn ai, ai sẽ có khả năng chết thảm đây.

Loại cảm giác này quá tệ.

Rất nhiều Nguyên Thần cũng bắt đầu tức giận gào thét, làm xong chuẩn bị liều chết.

Nhưng...

Một ngày... Hai ngày... Ba ngày...

Bộ lạc Vô Thiên lại vô cùng an tĩnh, không tiếp tục gặp phải tập kích, những bộ lạc khác ở nơi đó cũng rất an toàn, không có phát hiện bóng dáng kẻ địch.

Bọn hắn cũng không dám chủ quan, tinh thần đều căng thẳng, sẵn sàng trận địa đón quân địch.

Nhưng kéo dài sau mười ngày, Cửu Tướng lại là người đầu tiên nhịn không được, thông qua tiền tuyến tiến hành giao lưu cùng các tộc, phái tộc trưởng các tộc tập kết, thương thảo cách đối phó.

Kẻ địch cường hãn, bọn hắn cũng không dám tuỳ tiện rời khỏi bộ lạc, vậy thì hãy để các tộc trưởng thảo luận.

Tộc trưởng của các tộc đều là người được bọn hắn chọn lựa và bồi dưỡng, đại biểu cho ý chí của bọn hắn, cũng đều có đầy đủ trí tuệ.

Cứ như vậy, Cửu Tướng, Vô Thiên, Vạn Giới, Tu La, tứ đại bộ lạc, cùng Lỗ Đen, Cực Quang, Vạn Cổ, Man Hoang, Quỷ Bí, Ách Nạn và Cực Lạc, bảy đại cấm khu này, tổng cộng mười một vị tộc trưởng, tề tụ về tiền tuyến.

Bọn hắn biểu đạt ý nguyện lão tổ của mình đầu tiên, đó chính là mở rộng suy nghĩ, không cần câu nệ những quy củ trước nay, không cần để ý mặt mũi các tộc, tóm lại chính là phải bảo đảm các tộc an toàn với mức độ lớn nhất, cũng tìm tới biện pháp săn giết mục tiêu.

Chỉ là thảo luận vừa mới bắt đầu đã lâm vào thế bí.

Không phải bọn hắn không đủ trí tuệ, nhưng thật sự là nghĩ không ra biện pháp hợp lý khả thi.

Thực lực kẻ địch quá mạnh.

Mạnh đến mức để bọn hắn khó có thể hiểu được, càng quan trọng hơn là, bọn hắn không biết tiếp theo kẻ địch sẽ lại thực sự cường hãn tới trình độ nào.

Gấp bảy? Gấp tám lần?

Vấn đề hoàn toàn mới?

Nếu thật sự là vấn đề hoàn toàn mới, mạnh hơn Nguyên Thần, cho dù là tất cả Nguyên Thần tụ họp lại, đều chưa hẳn có thể đè ép được bọn hắn.

Thật giống như cường giả thất giai đấu với Nguyên Thần, mười vị Thiên cấp đều chơi không lại một Nguyên Thần.

- Thời gian cấp bách, đều buông ra tiếp tục suy nghĩ đi.

- Nếu quả như kẻ địch thật giống các lão tổ suy đoán, có thể thông qua dung hợp Tinh khí tinh thú đến đề thăng thực lực, như vậy thực lực bọn hắn sau đó khẳng định sẽ còn mạnh hơn, mà sau khi hoàn thành dung hợp, cũng sẽ lập tức phát động thế công.

- Chiến tranh lúc nào cũng có thể bộc phát, một khi bộc phát, nhất định lại là một cuộc chiến diệt tuyệt.

Tộc trưởng Tu La đánh vỡ trầm mặc, thúc giục các phương tiếp tục mở động đầu óc.

Tộc trưởng Vạn Cổ trầm giọng nói:

- Ai không muốn mau chóng nghĩ ra biện pháp, nhưng mẫu thân nó…. vấn đề là không nghĩ ra được!