Đan Hoàng Võ Đế

Chương 3935: Mục Đích (2)




Kiên trì xông về phía trước, cầu nguyện kẻ địch sẽ không đuổi kịp bọn hắn?

Đương nhiên là không thể.

Nếu kẻ địch có thể thông qua săn giết đến đề thăng thực lực thì khẳng định làm không biết mệt, lúc nào cũng có thể bộc phát một vòng săn giết mới.

Hay lại là cầu nguyện Vạn Giới có thể kịp thời đến tiếp ứng bọn hắn?

Độ khó rất lớn.

Coi như tốc độ Vạn Giới lại nhanh hơn nữa, nhưng nếu muốn nơi đó chạy tới nơi này, cũng cần một tháng trở lên.

Cho nên...

Sau khi ba vị Nguyên Thần thương lượng ngắn ngủi thì đã làm ra một quyết định mạo hiểm, chia ra hành động!!

Nếu bình chướng gánh không được kẻ địch, bị tiếp cận chính là cái chết, còn không bằng phân tán ra, riêng mình hành động.

Ai bị để mắt tới, kẻ đó là người không may, nhưng sẽ tiêu hao thời gian của kẻ địch, tranh thủ cơ hội sống sót cho hai bên khác.

Chủ ý này rất dở, nhưng cũng là không có cách nào khác nữa cả.

Man Hoang lão tổ cùng Ách Nạn lão tổ mang theo bộ lạc cùng bộ lạc phụ thuộc của mình trở lại bí cảnh, sau khi nói tiếng trân trọng cùng Vô Thiên thì đã nhanh chóng rời khỏi.

Một bên xông vào trong biển mây mênh mông, mượn nhờ tầng mây như núi cùng tinh văn dày đặc, che giấu vết tích bí cảnh. Một bên thì điên cuồng rời khỏi đại lục, va vào trong hải dương, di chuyển từ đáy biển thâm thúy.

Vô Thiên lão tổ càng quả quyết, ngay cả bộ lạc phụ thuộc đều từ bỏ, trực tiếp để mình nhấc Tinh Thần Thụ lên, phía trên treo lấy cường giả toàn tộc, cũng là theo sát lấy vọt vào trong hải dương.

Bộ lạc phụ thuộc cùng những bộ lạc ở lại khác thì tụ tập trong lãnh địa bộ lạc Vô Thiên, tiếp tục thúc giục Tinh Thần Thụ, tạo nên tử thủ cực hạn, dùng cái này mê hoặc cùng hấp dẫn lực chú ý của kẻ địch.

Bọn hắn đều là lựa chọn phương hướng hoàn toàn khác biệt, thậm chí đều không phải là trực tiếp xông tới đại lục Cửu Thiên.

Dù sao tốc độ của bọn hắn cũng có hạn, còn không bằng chờ đợi lão tổ Vạn Giới đến di chuyển, cho nên tiền kỳ chính là lấy bảo mệnh làm chủ.

Tại thời điểm Chiến tộc cùng bí cảnh triển khai bỏ mạng tập kết, cũng là lúc Khương Nghị đang dung hợp Thần khí của hai vị Nguyên Thần Hằng Vũ cùng Thiên Hà.

Tính cả Vô Vọng, bây giờ Khương Nghị tương đương dung hợp sáu vị Nguyên Thần, năm gốc Tinh Thần Thụ Thần cấp.

Còn có gần trăm cường giả lục giai, thất giai và Tinh Thần Thụ.

Thực lực bây giờ của hắn, tương đương với tám lần Nguyên Thần.

Cũng liền mang ý nghĩa, hắn chân chính vô địch tại thế giới này.

Cho dù là gặp phải vây bắt, hắn đều có thể toàn thân trở ra, nếu như chiến thuật thoả đáng, thậm chí có thể bắt sống một hai kẻ.

Sau khi hoàn thành dung hợp, Khương Nghị nhanh chóng hành động, lao thẳng đến Chiến tộc Vô Thiên.

Ầm ầm...

Khương Nghị đánh xuyên bình chướng, tuỳ tiện giết vào trong bộ lạc.

- Xong...

Các tộc nhân bộ lạc đều như bay cả vong hồn, cứ việc chuẩn bị kỹ càng, nhưng khi nhìn thấy sát tinh kinh khủng này, vẫn cảm nhận được tuyệt vọng nồng đậm.

- Không có ở đây sao? Bọn hắn đi đâu!

Khương Nghị nhìn thấy không có bí cảnh ở đây thì đoán được khả năng đối phương đã dời đi, nhưng không nghĩ tới ngay cả bộ lạc phụ thuộc đều để lại.

Đây là sự thực sợ hãi.

- Giết chúng ta đi!

Tất cả lão tổ bộ lạc phụ thuộc nhanh chóng tỉnh táo lại, thản nhiên đối mặt với sự uy hiếp của kẻ địch.

Dù sao cũng đều là chết, đương nhiên muốn chết có cốt khí.

- Nói cho ta biết, bọn hắn đi đâu, ta không giết bất kỳ một tộc nhân nào ở nơi này, cũng không động đến Tinh Thần Thụ của các ngươi.

Nếu như không nói, ta giết sạch nơi này. Ta là Nguyên Thần, ta dùng Tinh Thần Thụ trên lưng ta xin thề.

Khương Nghị cố ý lộ ra khí tức hung ác, uy hiếp từng bộ lạc đang tụ tập cùng một chỗ.

Hắn không muốn lãng phí thời gian tìm kiếm, nhất định phải mau chóng xác định nơi các bộ lạc cùng bí cảnh tập kết.

Tộc trưởng các bộ lạc đều cao ngạo ngửa đầu, không nguyện ý bán đứng Chiến tộc cùng bí cảnh.

Nhưng...

Cũng không phải là tất cả bộ lạc cùng tộc nhân đều nguyện ý thay Chiến tộc và bí cảnh giữ vững bí mật.

Có kẻ thật sự sợ chết, có kẻ lại không muốn Tinh Thần Thụ của bộ lạc bị hủy, cũng có kẻ là oán hận Chiến tộc Vô Thiên đã vứt bỏ chính bọn hắn để đào mệnh.

Tóm lại, ở thời điểm ngàn người thấy chết không sờn, có người đột nhiên hô một cuống họng:

- Cửu Thiên đại lục!!

- Ai!!

Những bộ lạc cùng tộc nhân khác giận đến tím mặt, tức giận tìm kiếm mục tiêu.

Khương Nghị mãnh liệt vỗ cánh, nhấc lên liệt diễm, nhào về phía đầu nguồn âm thanh.

- Ngươi nói sẽ không giết chúng ta...

Nam tử hoảng sợ thét lên, ngăn ở phía trước thê tử.

Khương Nghị từ trên trời giáng xuống, móng vuốt giống như cự nhạc chụp hướng về phía nam tử, cuồng phong gào thét, sóng nhiệt cuồn cuộn, tộc nhân xung quanh đều vô tình bị lật tung.

Khương Nghị vỗ cánh bay lên trời, để lại đám người thấp thỏm lo âu, rời khỏi bình chướng của bộ lạc.

Toàn bộ bộ lạc đều cuồn cuộn trong liệt diễm kinh khủng, nhưng Tinh Thần Thụ lại chủ động dâng lên tinh quang, bảo vệ con dân của bọn chúng.

Mọi người kinh hồn yên ổn, nhưng lại có chút hoảng hốt.

Không có đồ sát?

Cường giả lục giai thất giai đều không có mang đi?

Là nằm mơ sao?

Bọn hắn lại đều còn sống?

- A...

Một thanh âm thê lương phá vỡ bầu không khí kiềm chế bình tĩnh, nữ tử được nam tử trước đó bảo vệ kia rơi nước mắt như mưa, sụp đổ quỳ trên mặt đất.

Tất cả mọi người còn sống, chỉ nam tử của nàng đã bị mang đi?

Đi...

Chỉ sợ cũng vĩnh viễn không về được!

Tộc nhân các bộ lạc đều nhìn về phía nữ tử, vẻ mặt phức tạp.

Có người lại cảm thấy may mắn, nam tử kêu gọi kịp lúc, cứu vớt tất cả mọi người, có người thì lại tức giận khi nam tử này phản bội, làm mất hết mặt mũi của bọn hắn.