Đan Hoàng Võ Đế

Chương 3997: Vẫn luôn ở đây (1)




Nhưng hắn quỷ thần xui khiến lại còn liền đi tới trước phủ đệ Đan Hoàng.

Theo ý nghĩ của hắn, hỏi một chút xem thế nào? Thử một chút thì như thế nào?

Bị từ chối cũng không sao, chí ít cũng không để lại tiếc nuối.

Bị người khác chế giễu thì sao, hắn phải dùng cái này xem như động lực cho chính mình.

- Nghĩ gì thế?

Đan Hoàng đưa chén trà tới trước mặt Cổ La, gọi hắn từ trong hoảng hốt trở về.

Cổ La liền vội vàng đứng lên, cung kính tiếp nhận trà, sau khi cẩn thận để xuống, lại hơi chần chờ, quyết định trực tiếp mở miệng, từ chối liền đi:

- Mười lăm Tinh Chủ tinh hệ Chu Tước, đều đã an bài thỏa đáng rồi sao?

- Trước đó còn thiếu hai cái, hôm nay phật môn đã đồng ý lời mời, như thế này thì còn thiếu một cái.

- Cái còn lại kia, ngài đã có sắp xếp chưa?

- Tạm thời còn không có định. Ta à, chỉ là phụ trách tập hợp, ai có kỳ vọng, thì đến chỗ ta đây báo cáo chuẩn bị một chút, ta thấy phù hợp thì sẽ chuyển cho Khương Nghị. Nếu như ta cảm thấy không thích hợp, thì sẽ đưa một chút đề nghị khác.

Đan Hoàng ra hiệu Cổ La uống trà.

Cổ La cầm lên nhấp một miếng, nước trà không nóng, nhưng vào cổ họng liền nổi lên cơn sóng nhiệt nóng hổi, kích thích hắn nhịn không được mà giật mình một cái.

Cái này không phải là trà a, quả thực là dược tương.

Tuy nhiên hắn không lo được những cái này, hắn hít sâu một hơi, dũng cảm hỏi ra miệng:

- Ngài cảm thấy ta có thể thử một chút không?

- Thử một chút cái gì?

Đan Hoàng nhấp ngụm chén trà của mình, không có ngẩng đầu.

- Tinh Chủ tinh hệ Chu Tước.

Cổ La đầy mắt chờ mong, trong lòng thì lấp kín khẩn trương, thậm chí hai chân đã kéo căng, làm xong chuẩn bị chạy trối chết.

- Ngươi biết tầm quan trọng của tinh hệ Chu Tước không?

Đan Hoàng không có chế giễu hay từ chối như Cổ La tưởng tượng, ngược lại để chén trà xuống, chăm chú nhìn hắn.

- Ta biết.

- Nói nghe một chút?

Trong lòng Cổ La chợt nổi lên sự cảm động, cũng là nhận lấy cổ vũ, vội vàng nói:

- Tinh hệ Chu Tước là trong đế quốc, đại biểu cho mặt mũi đế quốc Tinh Hà, cũng là đại biểu cho thực lực mạnh nhất. Cứ như vậy mười lăm viên tinh cầu phụ thuộc liền lộ ra nhất là quan trọng.

- Bọn chúng không chỉ là bức tường nội thành đế tinh, cũng là chiến binh trấn thủ đế quốc, phải làm đến có thể công có thể thủ. Mỗi hành tinh không chỉ phỉa đầy đủ cường hãn, còn kiên định ủng hộ đế tinh hơn.

- Phần cường hãn hòa trung thành này, không chỉ có muốn thể Tinh Chủ bây giờ, càng phải thể tinh cầu bây giờ phát triển chỉnh thể cùng không khí dân chúng.

Còn có... ừm... Nếu như có thể phát triển ra đặc sắc của riêng mình, vậy thì càng tốt hơn.

Đan Hoàng từ chối cho ý kiến, lại hỏi:

- Ngươi cảm thấy ngươi phù với hợp điều kiện sao?

Cổ La nói:

- Ta và Khương Nghị đương nhiên không có giao tình như bọn người Chu Thanh Thọ, nhưng ta cũng được coi như là bằng hữu của hắn. Huống chi, ta là người của Thiên Sư tông, Thiên Sư tông lại đang là đế tinh, độ trung thành của ta không cần hoài nghi.

- Về phần trên thực lực, ta xác thực rất yếu, thậm chí trong Thượng Thương cổ thành bây giờ, tùy tiện đi ra một người đều có thể tiện tay mạt sát ta.

- Nhưng... sau khi sáng tạo đế quốc, cái giá rẻ nhất chính là thời gian. Bọn hắn đương nhiên rất mạnh, nhưng dưới hệ thống tu luyện hoàn toàn mới, tồn tại sơ giai như ta, ngược lại càng dễ thích ứng.

- Chỉ cần cho ta thời gian, kỳ thật ta có thể đuổi kịp bọn hắn. Ngài khẳng định sẽ hỏi ta có thể khống chế tinh cầu hay không. Đáp án của ta là, bây giờ đương nhiên là không thể, nhưng tương lai, lực khống chế của ta đối với tinh cầu, chưa chắc sẽ kém so với Tinh Chủ khác.

Đan Hoàng vẫn rất bình tĩnh, nhưng nhìn nét mặt của hắn rất nghiêm túc:

- Tiếp tục.

Cổ La càng nhận được cổ vũ, nhanh chóng nói ra bản quy hoạch mình đã nghĩ kỹ:

- Ta sẽ lấy thân phận sinh linh bình thường, dung nhập vào trong quá trình tinh cầu phát triển. Chứng kiến cùng hiểu rõ các mặt phát triển của tinh cầu, thí luyện, ma luyện, trưởng thành tại các vùng rừng rậm, núi sông, đại dương mênh mông tinh cầu, cũng trong quá trình trưởng thành, kết giao bằng hữu của ta, tìm kiếm thế lực cường hãn, cũng sáng tạo Thần tộc mạnh nhất. Tựa như... Khương Nghị!!

Có thể ngài sẽ cười ta, nhưng ta thật muốn đuổi theo tìm dấu chân Khương Nghị, bắt chước Khương Nghị đã từng trưởng thành, từ tầng dưới chót bò lên, không sợ hãi đi đến đỉnh phong!

- Sau khi tinh cầu thật sự phát triển, cũng chính là sau khi đã trải qua thời đại Hồng Hoang, ta cũng trưởng thành kém không nhiều. Sau đó lấy thân phận chủ nhân Thần tộc, tiếp quản tinh cầu, chỉ dẫn tinh cầu, phát triển tinh cầu.

Sau khi nói xong, Cổ La tranh thủ thời gian bổ sung thêm một câu:

- Đây chỉ là ý nghĩ sơ kỳ của ta. Ta vừa mới trùng sinh, rất nhiều chuyện còn không phải rất rõ ràng, cho ta thời gian hiểu hơn, ta hẳn là có thể nghĩ ra càng nhiều biện pháp.

Đan Hoàng yên lặng nhìn Cổ La, chưa có cự tuyệt, cũng không có đồng ý.

Cổ La nghênh đón ánh mắt Đan Hoàng, giờ khắc này tâm tình ngược lại là rất bình tĩnh.

Hắn dũng cảm đến đây, hắn cũng nói ra ý nghĩ mình.

Mặc kệ kết quả như thế nào, chí ít hắn không hối tiếc.

- Tha thứ ta nói thẳng, quy hoạch như thế này của ngươi với việc không có quy hoạch không khác nhau lắm. Ngươi không có bất cứ ưu thế gì, bất luận là thiên phú hay là tâm tính. Ngươi phóng tới trên bất luận cứu một viên tinh cầu nguyên thủy của bất cứ tinh hệ nào, đều giống như một giọt nước bỏ vào trong đại dương. Có ý gì? Chính là thả hay không thả, đều như thế!

- Đối với bất cứ tinh hệ hay bất cứ tinh cầu nào, ngươi vào ở như thế này, cái gọi là dung nhập, kỳ thật không có chút ý nghĩa nào. Dưới hoàn cảnh lớn, tinh cầu diễn biến, vạn linh quật khởi, hình thành uy lực đại tranh, rất nhiều cường giả sẽ nhanh chóng quật khởi. Ngươi, có thể khống chế một vực hay không đều là không biết. Ngươi, thậm chí có khả năng bị những sinh linh khác mạnh hơn đánh bại.

Đan Hoàng đáp lại không chút khách khí, để tâm cảnh bình tĩnh trong Cổ La nổi lên một trận sóng.