Mặc dù không thể tiến về tinh cầu của mình, nhưng bọn hắn đều không có bất cứ thư giãn gì, mỗi ngày đều phóng tới từng khu vực trên đế tinh, tìm kiếm cơ duyên, tăng lên thực lực.
Bọn hắn đều là ổn định ở bí cảnh đầu tiên.
Nhưng làm Tinh Chủ tinh hệ Chu Tước, nhất định phải đạt tới cấp bậc Thần Tôn.
Nếu không đều không có mặt đợi.
Sau khi Khương Nghị hoàn thành sáng tạo tinh hệ Chu Tước, bắt đầu quét ngang hư vô, sáng tạo tinh không.
Hắn không có vội vã khai phách tinh hệ mới, mà là tiếp tục dung hợp Tiên Nguyên, tăng cường thực lực, tiếp tục đẩy mạnh năng lượng.
Cùng lúc đó, hắn sớm kêu Tu La, Cửu Tướng và các Chúa Tể đang ngủ say.
Đầu tiên chính là tỉnh lại Chúa Tể cùng cấm khu trong vũ trụ.
Theo thứ tự là Chúa Tể Cửu Tướng, Chúa tể Tu La, Chúa Tể Ô Mông, Chúa Tể Hằng Vũ, Chúa Tể Vạn Giới, Chúa Tể Vô Thiên, sáu vị Chúa Tể.
Cùng chủ nhân Hắc Ám cùng Hắc Ám Chi Tử, chủ nhân Cực Lạc, chủ nhân Thiên Hà, chủ nhân Cực Quang, chủ nhân Vạn Cổ, năm vị cấm khu.
Ngoài ra, không còn tỉnh lại! Triệt để xóa đi! Ý thức bọn hắn trở về, đều là thời khắc sắp hủy diệt.
Đồng thời Khương Nghị rót vào cho bọn hắn một sợi ý thức, không phải ảnh hưởng bọn hắn, mà là để bọn hắn biết liên hệ giữa vũ trụ cùng Tinh Thần giới, cùng tồn tại trong hư vô vô tận.
Vấn đề của bọn hắn, hoàn toàn có thể hiểu và tiếp nhận huyền bí chân chính trong vũ trụ.
- Thành công?
Đám người Tu La, Cửu Tướng đều là hình dáng mơ hồ, phiêu đãng bên trong thâm không, nhìn vừa tinh hệ mới sáng tạo đi ra, cùng thâm không hắc ám đang nhanh chóng khuếch tán xung quanh.
- Đúng vậy, chúng ta, đã thành công.
Khương Nghị thi lễ một cái thật sâu đối với Tu La và Cửu Tướng, cảm tạ những gì bọn hắn bỏ ra tại lúc hắn chinh chiến vũ trụ.
- Đây không phải ảo giác?
Tu La có chút hoảng hốt, dù sao cũng là muốn lật tung chủ nhân Vũ Trụ, thật có thể thành công sao?
- Nếu như không có thành công, chúng ta đều sẽ biến mất. Chủ nhân Vũ Trụ sẽ không hiện ra hình ảnh tốt đẹp cho chúng ta như thế, mà là vô tận tra tấn cùng khuất nhục.
Khương Nghị cũng có chút rung động, so với bọn người Đan Hoàng, chỉ có những Chúa Tể cùng chủ nhân cấm khu này mới có thể biết ngay lúc đó gian nan và không dễ dàng như thế nào.
- Ngươi đã thành công, chúc mừng ngươi.
Chủ nhân Hắc Ám đều rung động, bản thân trải qua mấy kỷ nguyên, hắn là biết rõ chủ nhân Vũ Trụ khủng bố như thế nào, cũng biết Khương Nghị buông tay đánh cược một lần gian nan như thế nào.
Xác xuất thành công, cơ hồ là bằng không.
Lúc ấy hắn nguyện ý giúp trợ, cũng không biết Khương Nghị có thể thắng, chỉ là biết bọn hắn thua không nổi.
Tuyệt đối không nghĩ tới, Khương Nghị lại thật thắng được thắng lợi trong trận đánh cược cơ hồ là bằng không này.
Cửu Tướng trở về chỗ sợi ý thức Khương Nghị cho hắn kia, sau khi biết Tiên Tôn tồn tại, càng là rung động, cái này hiển nhiên so với dự đoán của bọn hắn lúc ấy càng gian nan. Mà Khương Nghị, vẫn thành công.
Khương Nghị lắc đầu nói:
- Ta không dám giành công. Không có các ngươi, lấy ở đâu ra thành công.
Cửu Tướng nói:
- Là ngươi sáng tạo ra kỳ tích, cũng là ngươi cứu vớt vũ trụ. Ngươi gánh chịu nổi lời cảm tạ của chúng ta, cũng gánh chịu nổi cảm tạ của vũ trụ này.
- Vũ trụ thật hủy diệt rồi?
Chúa Tể Ô Mông nhìn hắc ám thâm không xung quanh, ý thức còn đắm chìm trong điên cuồng bộc phát lúc trước.
Vạn Giới, Vô Thiên, Hằng Vũ, càng là hoảng hốt.
Lúc đó nói đều là thật?
Ngoài vũ trụ, lại còn có càng nhiều vũ trụ?
Chủ nhân Vũ Trụ lại thật sự tồn tại?
- Vũ trụ là hủy diệt, cũng là tân sinh. Ta sẽ tái tạo tinh cầu của các ngươi, để cho các ngươi thật sự trở về, để cho tất cả con dân trên tinh cầu các ngươi, đều thật sự trở về.
Khương Nghị nghiêm túc nói:
- Một người, cũng sẽ không thiếu.
Ô Mông nhìn về hướng Khương Nghị, trầm mặc hồi lâu:
- Vì sự lỗ mãng của ta, xin lỗi ngươi.
- Ngươi là đang bảo vệ vũ trụ, ngươi không có sai.
- Lúc ấy ta lo lắng rất nhiều, không thể nào tiết lộ tin tức, chỉ có thể tuyên chiến với các ngươi.
- Chúng ta đều không có sai.
Khương Nghị ngược lại là rất thưởng thức Ô Mông.
Dù sao dự tính ban đầu cùng tất cả hành động của Ô Mông, đều là hắn đang thủ vững lấy sứ mệnh tồn tại.
Thiên Hà thì âm thầm hoảng hốt, mẫu thân nó … Không có sai? Đều không có sai, sao ngươi lại không đều phục sinh cho tất cả Chúa Tể cùng cấm khu.
Cái này không phải là mang thù?
May mắn lúc ấy thỏa hiệp.
May mắn lúc ấy phối hợp.
Nếu không, hắn thật sự đã hoàn toàn bị xóa đi.
- Đến đây, giới thiệu cho các ngươi một lão bằng hữu.
Khương Nghị dẫn xuất từng sợi mê quang từ trong khu vực ý thức tinh hải phong cấm, hóa thành hình dáng mơ hồ, lơ lửng tại trước mặt bọn người Tu La.
- Đây là ai?
Tu La và đám người hiếu kỳ, chẳng lẽ là đám chủ nhân Ách Nạn? Giống như không tới phiên giới thiệu đơn độc như thế này đi.
Chẳng lẽ là Vũ Trụ Thụ? Nếu như không phải Vũ Trụ Thụ, giống như rất khó để Khương Nghị đi đến một bước này, xác thực đáng để long trọng giới thiệu, hoặc là nhận thức lại đi.
Khương Nghị đưa tay nhẹ nhàng điểm cái hình dáng kia một cái, hình dáng giống như là từ trong lúc ngủ say vô tận tỉnh lại.
Hình dáng hoạt động thân thể, thể hiện ra tư thái nữ tử phiêu miểu.
Cứ việc mông lung mơ hồ, nhưng vẫn có thể cảm nhận được phần tuyệt đại phong hoa kia của nàng.
- Nơi này là...
Nữ tử ngắm nhìn xung quanh, ý thức mặc dù đã thức tỉnh, nhưng vẫn rất hoảng hốt.
- Không phụ kỳ vọng, đã thay thế Tiên Tôn! Tinh Thần giới, vũ trụ, hợp hai làm một, sau này sẽ là khởi đầu hoàn toàn mới. Sau này, sẽ không còn có kỷ nguyên hủy diệt.
Khương Nghị thi lễ đối với nàng một cái, biểu đạt tôn trọng cùng lòng biết ơn của mình.
- Thành công?
Nữ tử giật mình như mộng.
Nàng nhớ kỹ mình đã tế hiến chính mình, sau đó thì không còn ý thức, tựa như là ngủ say.
Đột nhiên tỉnh lại, chiến tranh đã kết thúc? Thời đại Tiên Tôn đã kết thúc?
Thậm chí nàng còn cảm giác có phải mình còn đang trong giấc mơ hay không.
- Vô Vọng?
Cửu Tướng đột nhiên kêu một tiếng.
- Vô Vọng!!
Ô Mông và cả đám kinh hô.
Đây là Chúa Tể Vô Vọng biến mất ngàn vạn năm?