- Đây chính là thạch quan số hai trăm bảy mươi tám các ngươi muốn.
Khương Nghị lấy thạch quan nặng nề từ trong thanh đồng tiểu tháp ra, phóng tới trước mặt bọn hắn.
Trong đôi mắt xinh đẹp của Phượng Linh Hi lóe ra tia tinh quang:
- Đồ bên trong...
- Phượng cô nương yên tâm, ngươi có thể kiểm tra nắp quan tài, ta không có chạm qua.
Khương Nghị nói xong liền rời khỏi đình viện.
Phượng Bảo Nam và Phượng Linh Hi một mực đưa mắt nhìn Khương Nghị rời khỏi mới mang thạch quan đi đến phía sau u cốc, sau khi xác định bốn bề vắng lặng liền giúp đỡ liền muốn đẩy nắp quan tài ra.
- Chờ một chút! Ta cứ chậm rãi!
Phượng Bảo Nam bỗng nhiên hô ngừng, do dự nói:
- Tỷ tỷ, tỷ nói bên trong thật sự có đồ chúng ta muốn sao?
- Nếu như tin tức lưu truyền kia là thật thì không sai được.
Phượng Linh Hi cũng có chút khẩn trương, dù sao cũng là đắc tội Ly Hỏa thánh địa, trộm đồ từ bên trong ra.
- Chỉ mong là thật!
Phượng Bảo Nam liền hít sâu mấy cái, nhẹ gật đầu với Phượng Linh Hi, hai người cùng dùng sức đẩy nắp quan tài nặng nề ra.
Một cái khe vừa rộng mở, tiếng phượng gáy trong nháy mắt vang vọng u cốc, nương theo huyết khí nồng đậm, phóng lên tận trời, hóa thành hình dáng Phượng Hoàng, giương cánh cao tường.
Phượng Linh Hi và Phượng Bảo Nam vội vàng hoàn toàn đẩy nắp quan tài ra.
Huyết khí cuồn cuộn trong thạch quan, tràn ngập uy thế cường thịnh làm cho người ta hồi hộp, giống như là có một con Phượng Hoàng đang ngủ say.
Cẩn thận quan sát, bên trong huyết khí có năm viên toái cốt tại chập trùng lên xuống, quấy nhiễu huyết khí dao động kịch liệt.
- Là phượng cốt! Là năm phượng cốt dính máu rơi xuống từ trong Thiên Khải bí cảnh kia!
Phượng Bảo Nam kích động suýt chút nữa thì hét lớn lên.
- Ly Hỏa thánh địa thật là đã đem ẩn dấu bọn nó rồi!
Cho dù Phượng Linh Hi đã chuẩn bị kỹ càng nhưng vẫn là khiếp sợ.
- Tỷ tỷ, nhanh thu lại! Bọn chúng là của tỷ!
Phượng Bảo Nam tranh thủ thời gian thúc giục tỷ tỷ, cũng cảnh giác nhìn xung quanh, tuyệt đối đừng để bị người khác phát hiện.
Phượng Linh Hi cũng không từ chối, liên tiếp cầm lấy phượng cốt bên trong, dẫn dắt huyết khí, thu vào trong nhẫn không gian.
- Phượng gia chúng ta, rốt cuộc cũng muốn tái hiện được vinh dự tiên tổ!
Phượng Bảo Nam kích động đến đỏ mặt.
Phượng gia bọn hắn kỳ thật đến từ đại lục rất xa xôi, có lịch sử càng lâu đời.
Phượng gia bọn hắn không chỉ có linh văn, còn có huyết mạch phi phàm. Linh văn của bọn hắn là Phượng Vũ, là cùng loại với linh thụ kỳ dị Phượng Hoàng Vũ Dực, cùng loại với Thú linh văn, tương lai có thể hóa thành Phượng Hoàng Thụ.
Căn cứ phẩm cấp khác biệt, màu sắc linh văn Phượng Vũ có khác biệt.
Dưới tứ phẩm đều là màu u lam. Ngũ phẩm thì là màu xanh biếc. Lục phẩm linh văn thì là màu tím nhạt, nhưng linh văn trong lục phẩm sẽ còn xuất hiện dị loại, đó chính là màu đỏ tím vô hạn tới gần Thánh phẩm Phượng Vũ linh văn.
Bằng vào Phượng Vũ linh văn cùng loại với năng lực kỳ lạ của Thú linh văn, có được Phượng Vũ linh văn màu đỏ tím, có thể tiếp cận uy lực Thánh linh văn, nhưng muốn chân chính trở thành Thánh linh văn, chỉ dựa vào bản thân thức tỉnh hoàn toàn là không thể.
Trừ phi, có thể được phượng cốt phượng huyết chân chính tẩy lễ, cũng chính là dung hợp phượng huyết phượng cốt. Như thế này sẽ kích phát lực lượng huyết mạch, thực hiện thuế biến thăng hoa linh văn không thể tưởng tượng nổi!
Chính là bằng vào năng lực phi phàm như thế này, Phượng gia đã từng cường thịnh qua, phong quang qua tại đại lục trước đó.
Bởi vì dù sao linh văn màu đỏ tím cũng là lục phẩm, không giống Thánh phẩm khó sinh ra như vậy, cơ hồ mỗi đời đều có thể xuất hiện ba người năm người, sau đó chỉ cần tìm tới Phượng Hoàng huyết cốt, liền có thể hoàn thành thăng hoa.
Năng lực kỳ dị như vậy thực sự nghịch thiên, cho nên bọn hắn bị các phương vây bắt, thảm tao diệt tộc, chỉ có số rất ít thành công đào thoát, tị nạn đến Thương Huyền.
Đến nay đã hơn bảy trăm năm!
Bọn hắn từ Thiên Khải bí cảnh tìm kiếm các tảng đá nhuốm máu chính là vì tìm kiếm phượng huyết, nhưng đến nay vẫn không thể tích lũy được bao nhiêu, cũng không thể đạt được phượng cốt, liên tiếp sinh ra linh văn màu đỏ tím, đều không thể đạt được thuế biến.
Cho đến khi bọn hắn nhận được tin tức, Ly Hỏa thánh địa từng tại Thiên Khải bí cảnh đạt được năm viên mang máu phượng cốt.
Nhưng, Ly Hỏa thánh địa là chủ nhân Hoang Mãng nguyên, há có thể tuỳ tiện đem đồ cho bọn hắn, bọn hắn cũng không nguyện ý quá phận đi thỉnh cầu, để tránh bại lộ thân phận.
- Tỷ tỷ, ngày mai chúng ta liền rời khỏi nơi này, trở về gia tộc lại thức tỉnh.
Phượng Bảo Nam không kịp chờ đợi muốn nhìn thấy tỷ tỷ thức tỉnh huyết mạch, thăng hoa linh văn.
Nhưng chuyện trọng đại cần về đến gia tộc bí mật tiến hành.
- Ừm! Cũng chờ đã nhiều năm như vậy, không quan tâm lại chờ thêm mấy ngày nay.
Phượng Linh Hi cưỡng chế xúc động, lại không thể che hết phần chờ mong kia, thăng hoa linh văn, biến hóa nghịch thiên trong truyền thuyết.
Sau hai giờ, Khương Nghị mang theo đồ ăn đi tới trong viện.
Phượng Bảo Nam tắm rửa qua, đứng ở nơi đó lại có loại mỹ nhân đang đi tắm, mấu chốt còn nửa nghi ngờ, lồng ngực trắng bóng để cho người ta miên man bất định.
Khương Nghị nhìn thấy mà lắc đầu, đây là nam tử sao?
- Khương Nghị, chuyện thạch quan, hi vọng ngươi có thể giữ bí mật.
Phượng Linh Hi đổi sang y phục màu đỏ, dáng người cao gầy linh lung chập trùng, tự nhiên mà thành, tỉ lệ hoàn mỹ đến mức để nữ tử đều sẽ tự ti mặc cảm.
- Các ngươi yên tâm đi, ta sẽ không lấy tính mệnh toàn tộc Phượng gia các ngươi đùa giỡn. Đúng rồi, nếu như thạch quan không quan trọng, ném ở Vô Hồi thánh địa, miễn cho liên lụy đến Phượng gia, các ngươi đem đồ bên trong mang đi là được.
- Ta thay mặt Phượng gia cảm tạ ngươi, Phượng gia cũng sẽ nhớ kỹ ngươi.
- Khách khí khách khí. Thật đáng tiếc đóng giữ các ngươi lâu như vậy, trong nhà các ngươi sẽ không lo lắng chứ?
- Chúng ta thường xa nhà đi ra ngoài lịch luyện, cần một hai tháng, khả năng sẽ còn càng lâu hơn.
- Vậy là tốt rồi.
Khương Nghị nhìn thắt lưng gấm quấn quanh trên trán Phượng Bảo Nam, hỏi:
- Linh văn Phượng gia các ngươi, là Phượng Vũ?
- Đúng vậy, thế nào?
Phượng Bảo Nam đột nhiên cảnh giác.