Đan Hoàng Võ Đế

Chương 965: Còn chờ cái gì




Vẻ mặt Hoàng Phủ Nguyệt Thiền, Mục Vân Phi đều nghiêm trọng, quả quyết xuất kích.

Một người phát động trăm kiếm, kiếm khí cuồn cuộn như kinh lôi bắn rọi trời cao, dưới sự khống chế của Hoàng Phủ Nguyệt Thiền vây bắt Kiều Linh Vận.

Một người huy động trường thương, mãnh liệt hội tụ tinh nguyên giữa đất trời, trường thương rung động, mũi nhọn tăng vọt ánh sáng, uy lực giống như tịch diệt, nổ bắn ra bầu trời, đánh về phía Kiều Linh Vận.

Kiều Linh Vận hoàn toàn không rảnh để ý tới, nàng lần nữa kích phát Chu Tước Bác Thiên Thuật.

Cảm giác này để nàng cuồng nhiệt, để nàng hưng phấn, để toàn thân nàng tuôn ra một loại bá khí cùng sát phạt không có ngôn ngữ nào có thể diễn đạt ra được.

- Ngươi không thể nào là đối thủ của ta.

Chung Ly Dịch bỗng nhiên dừng lại, hai tay ôm trời, lại lần nữa khống chế mảnh bầu trời này, từng luồng từng luồng triều dâng nhấc lên không gian thành những gợn sóng trùng điệp, quét sạch Kiều Linh Vận.

Kiều Linh Vận mạnh mẽ, huy động sáu cánh, trong phút chốc xoay chuyển, tránh khỏi đòn tấn đến từ Hoàng Phủ Nguyệt Thiền cùng Mục Vân Phi ở phía sau.

Kết quả...

Dưới sự tức giận, Chung Ly Dịch đã toàn lực ứng phó, toàn bộ đánh vào kiếm triều cùng thương mang, dẫn phát oanh động kịch liệt.

Sau khi Kiều Linh Vận tránh né được, lại lần nữa vỗ mạnh hai cánh, bay lên trời cao, toàn thân lấp lóe quang vũ, giống như áo giáp sắt thép bảo vệ toàn thân, lao đến năng lượng vừa mới bắn nổ phía trước.

Thương thương thương.

Kiếm khí cuồn cuộn, không gian bạo động, mang đến cho Kiều Linh Vận thương tổn cực lớn, xé rách cả da thịt, chấn động huyết khí.

Nhưng, Kiều Linh Vận vẫn thẳng tiến không lùi, hai cánh như đao, bổ về phía Chung Ly Dịch.

Phốc phốc!

Chung Ly Dịch né tránh không kịp, bị hung hăng đánh vào trên bờ vai, máu đỏ văng khắp nơi, lộ ra cả xương cốt.

- A!

Toàn trường xôn xao, khó có thể tin được.

- Đáng chết.

Sắc mặt Hoàng Phủ Nguyệt Thiền hơi biến đổi, quả quyết khống chế lại trăm thanh kiếm đang hỗn loạn giữa không trung, theo sát khởi xướng trùng kích mới.

Kiều Linh Vận phóng đi ở trên không, điên cuồng thể hiện ra cường thế để tránh né, gắt gao đè ép Chung Ly Dịch, tấn công mạnh vào hắn.

- A! Cút ngay cho ta!

Chung Ly Dịch gào thét, tức giận không kiềm chế được, không gian xung quanh kịch liệt lay động.

Trong chớp mắt, trước người đã tụ tập được một vòng xoáy năng lượng, bên trong hình thành một cái lỗ đen to lớn, đánh mạnh qua phía Kiều Linh Vận.

Cùng lúc đó, trăm thanh kiếm lại lần nữa giết tới, bọn chúng sắp xếp vượt quá giới hạn, toàn bộ đánh về phía Kiều Linh Vận.

Giờ khắc này, Kiều Linh Vận tránh cũng không thể tránh, trước sau gặp phải giáp công, tất nhiên sẽ phải nhận lấy trọng thương.

Nhưng, nàng đã nhận lấy Bất Diệt Thiên Hoàng huyết cùng Chu Tước tinh huyết liên hợp tẩy lễ, huyết mạch kích phát vô cùng triệt để, tốc độ của Thiên Kiêu mà nàng vẫn lấy làm kiêu ngạo đã đạt tới một trình độ hoàn toàn mới.

Trong chớp mắt, nàng biến mất như thuấn di(*).

(*) Đột ngột biến mất rồi xuất hiện khi không có dấu hiệu nào.

Ầm ầm!

Chung Ly Dịch điên cuồng phản kích, lại lần nữa đụng vào đòn tấn công của Hoàng Phủ Nguyệt Thiền.

Trực tiếp nhấc lên năng lượng kinh người giữa không trung.

Kiều Linh Vận bay lên, lại lần nữa lao xuống, không đợi năng lượng tản ra, nàng hung tàn lao đến Chung Ly Dịch.

Nàng không muốn đánh lâu dài, hạ quyết tâm tốc chiến tốc thắng, cho nên cũng điên cuồng phóng thích, hoàn toàn không để ý tiêu hao.

- Không thể nào, không thể nào.

Chung Ly Dịch chật vật phóng ra ngoài, hai mắt sung huyết, tức giận không kiềm chế được.

Vốn là người mạnh nhất, kết quả lại chật vật thành như thế này.

Hắn khó mà tiếp nhận, cảm giác tức giận đến nỗi giống như thân thể muốn nổ tung.

Nhưng, không đợi hắn ổn định, Kiều Linh Vận lại lần nữa xuất hiện trong tầm mắt.

- Thiên Hoàng Bách Liệt Trảo!

Kiều Linh Vận gào lớn ở trong lòng, huyết khí cuồn cuộn, truyền thừa được tái hiện.

Bởi vì đã tiếp nhận càng nhiều máu của Thiên Hoàng, lại càng tiếp cận huyết mạch, cho nên giờ phút này thả ra uy lực Thiên Hoàng Bách Liệt Trảo so với Chu Tước Bác Thiên Thuật mà nàng thi cũng không triển kém bao nhiêu.

Ầm ầm!

Kim quang ngập trời, cuồn cuộn tuôn ra, đầy trời đều là móng vuốt, tràng diện vô cùng rung động, để lôi tràng từng trận kinh hô.

Móng vuốt cứng cỏi, kim quang rạng rỡ, giống như vũ khí thực thụ.

Nhưng, trước một khắc oanh kích Chung Ly Dịch, móng vuốt đầy trời bỗng nhiên hội tụ, hóa thành một cái vuốt thép khổng lồ ba mươi mét. Phía sau kéo lấy cường quang sáng chói, cường quang vặn vẹo, mơ hồ bày biện ra hư ảnh Thiên Hoàng.

Giờ khắc này, toàn trường đều oanh động, vô số người bỗng nhiên biến sắc, đều rõ ràng thấy được bóng dáng một con Phượng Hoàng, nhưng lại cảm thấy như là ảo giác.

Thiên Hoàng đánh giết, quang ảnh vặn vẹo, duy chỉ có móng vuốt kia, uy thế tuyệt luân.

Giống như Thiên Hoàng thật sự đang diệt sát dân chúng.

Sắc mặt Chung Ly Dịch kịch biến, trong thời khắc hỗn loạn, kinh hồn, hắn quả quyết há miệng phun máu, lấy huyết khí phối hợp Thương Vân Văn.

Huyết Tế Thương Thiên!

Ầm ầm, bầu trời oanh minh kịch liệt, một cái thủ ấn khổng lồ trống rỗng xuất hiện, phảng phất cướp đoạt linh khí hư không hơn ngàn mét trong chớp mắt.

Tràng diện rung động, không gian vặn vẹo cuồn cuộn như vải vóc, cường thế hội tụ tại một chỗ, ngạnh kháng móng vuốt Thiên Hoàng ầm vang giáng lâm.

Đây là võ pháp mạnh nhất của hắn, đây là thánh pháp bảo vệ Chung Ly gia tộc. Có thể giữa mấy hơi ngắn ngủi thi triển ra, cơ hồ vượt qua cực hạn thi triển bình thường của hắn.

Ầm ầm!!

Hai nguồn năng lượng cực hạn bạo động giữa trời, phạm vi không gian ngàn mét đều giống như muốn sụp đổ.

Toàn trường chấn kinh, mấy chục vạn người đứng dậy, khó có thể tin nỗi.

Mặc dù đã chuẩn bị sẵn sàng sẽ được thưởng thức chém giết đặc sắc, nhưng bọn họ thật không nghĩ tới Kiều Linh Vận lại có thể hiện ra thực lực cường đại để cho bọn hắn kinh hãi như vậy, càng không có nghĩ tới bọn hắn không có bất kỳ tiếp xúc thăm dò gì, cứ như vậy mà trực tiếp đẩy cuộc chiến lên tới đỉnh phong.

- Mục Vân Phi, ngươi còn đang chờ cái gì!