Danh Môn

Chương 463: “ Bút đồng án” (4)c




Nhưng khi Lý Hàm vừa mới đi ra tới đại môn thì ông ta đã ngẩn người ra vì ngỡ ngàng khi thấy Ngự Sử Trung Thừa Đỗ Mai đang đứng chắp tay chờ đón ở cách đó không xa. Trên khuôn mặt của Đỗ Mai lộ ra một nụ cười quái dị. Tự nhiên trong lòng Lý Hàm cảm thấy có điều gì đó bất an. Ông ta cho xe ngựa dừng lại và xuống xe, chắp tay đến chào hỏi Đỗ Mai: “ Đỗ Trung Thừa sao lại đứng ở cửa phủ ta thế này mà sao lại không vào trong. Không biết Trung Thừa có việc gì chỉ giáo chăng”

Đỗ Mai cười nhạt, từ trong tay áo, ông ta rút ta một tờ thủ dụ, lời lẽ nghiêm túc: “ Ta tới đây để truyền thủ dụ của hoàng thượng, cho phép Công Bộ Thượng Thư Lý Hàm nghỉ ba ngày”

Nghe xong những lời này, Lý Hàm bất ngờ đến ngây dại, ngày hôm nay chính là ngày đầu tiên ông ta được đảm nhiệm chân thư kí hội đồng tướng quốc. Vậy mà hoàng thượng lại ra thủ dụ cho ông ta nghỉ phép ba ngày. Không biết hoàng thượng có ý gì đây: “ Đỗ Trung Thừa, xin hỏi ngài, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì vậy” . Lúc này Lý Hàm rất sửng sốt, trong lòng nóng như lửa muốn biết nguyên nhân của chuyện này.

Đỗ Mai cũng không hề có chút gì là hoang mang lúng túng cả, ông ta đưa tờ thur dụ cho Lý Hàm nói: “ Xin Lý tướng quốc cứ nhận thủ dụ trước đi đã”

Lý Hàm nhận tờ thủ dụ từ trong tay của Đỗ Mai. Ông ta xem qua một chút, đúng là thủ dụ do chính tay hoàng thượng viết rồi, bên dưới còn có con ấn riêng của hoàng thượng. Theo đúng nguyên tắc mà nói thì tờ thủ dụ này của Trương Hoán viết cho ông ta nếu như không có đóng dấu xác nhận của Trung Sách Môn Hạ thì Lý Hàm hoàn toàn có thể không cần phải chấp hành, mà tiếp tục thượng triều bình thường, và cùng với Nguyên Tải đảm nhiệm chức vụ thư kí hội đồng. Nhưng ông ta thừa hiểu rằng, hoàng thượng đã phải đích thân ra đạo thủ dụ này thì tất phải có đại sự gì đã xảy ra. Lý Hàm tuyết đối không dám khinh thường. Ông ta quay sang Đỗ Mai cúi mình thật sâu hành lễ, khẩn khoản nói: “ Xin Đỗ Trung Thừa hãy nói cho ta biết rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra vậy”

Đỗ Mai ngó xung quanh thấy không có người nào cả, liền tiến lại gần Lý Hàm, nhỏ giọng nói cho ông ta: “ Có người tố kỳ thi khảo hạch quan chức lần này đã có sự gian lận và làm rối kỉ cương của kỳ thi một cách nghiêm trọng. Và lệnh lang Lý Tuyên cũng có liên quan đến vụ việc này”

“ Tuyên nhi!” Lý Hàm ngây ngẩn cả người: “ Làm sao có thể xảy ra chuyện này chứ”

“ Là có người đã khai báo như vậy. Hoàng thượng cũng chưa vội vàng kết luận gì cả, cho nên xin Lý tướng quốc nên tự mình hỏi lại lệnh lang, nếu chuyện đó là sự thật thì mong tướng quốc cũng nên vì đại nghĩa diệt thân”



Lý Hàm nghe Đỗ Mai nói vậy thì do dự một chút, nhưng rồi ông ta cũng buộc lòng phải gật đầu nói: ‘ Xin ngài hãy chuyển cáo tới hoàng thượng, nếu như Lý Tuyên làm trái pháp luật, thì hạ thần này sẽ quyết không nuông chiều hắn”

Bỗng nhiên, Lý Hàm chợt nhớ tới chuyện gì đó, sắc mặt ông ta lập tức biến đổi ghê ghớm: “ Nguy rồi!”


Đỗ Mai thấy sắc mặt của ông ta trắng bệch, cũng nóng lòng hỏi gấp: “ Có chuyện gì thế vương gia”

“ Cả đêm hôm qua Lý Tuyên không hề về nhà”

Và vừa mới sáng sớm của ngày hôm sau, rất nhiều binh lính đã được điều động vào trong hoàng thành. Bọn họ phong tỏa hoàn toàn khu vực Lễ Bộ. Tất cả các quan viên ở Lễ Bộ từ Thị Lang trở xuống đều bị dẫn độ đến Ngự Sử Đài để thẩm vấn điều tra. Cái tin tức này bùng nổ và nhanh chóng lan truyền khắp trong ngoài triều: Trong cuộc thi khảo hạch quan chức vừa rồi đã xảy ra một vụ trọng án liên quan đến vấn đề gian lận trong thi cử. Hơn nữa nó còn liên quan đến hai vị tướng quốc. Cái tin tức này cứ âm thầm len lỏi mà “ bay đi” khắp bốn phương tám hướng. Lại có tin đồn rằng: Lễ Bộ Thị Lang Vi Thanh vì sợ tội mà tự sát, còn Lễ Bộ Thượng Thư Lô Kỷ đã viết đơn xin từ chức, còn Công Bộ Thị Lang Lý Hàm vì có con trai liên quan đến vụ án này nên cũng đã bị bí mật tống giam. Tình hình trong triều lúc này thật sự là rất hỗn loạn. Tất cả mọi người đều cảm giác sắp có một trận bão tố nổi lên trên chính trường của Đại Đường.

Tại Tử Thần Các, Trương Hoán sau một đêm không ngủ, giờ đây hắn vẫn còn đang ngồi chăm chú xem xét một cây bút. Sắc mặt Trương Hoán rất âm trầm, nghiêm trọng. Cây bút bút mà hắn đang cầm trên tay chính là bằng chứng xác thực nhất chứng tỏ cho việc kỳ thi khảo hạch quan chức vừa qua có nhiều gian lận. Cây bút này được đặc biệt sửa đổi lại kết cấu một chút, theo đó phần đuôi bút có thể xoáy lắp được và quản bút thì hoàn toàn rỗng. Dĩ nhiên đáp án bài làm sẽ được giấu trong quản bút rỗng đó. Và theo điều tra, thì đã phát hiện ra tổng cộng có một trăm linh hai cái bút như thế. Nói cách khác ít nhất có một trăm linh hai kẻ tham gia vào vụ việc gian lận thi cử này rồi.

Lý Phóng Chi đã khai báo tất tần tật. Hắn nói hắn đã dùng hai trăm lượng hoàng kim để làm “ lá bùa hộ mệnh” vượt qua kỳ thi này. Số tiền đó hắn đã giao cho Lý Tuyên con trai của Lý Hàm. Đồng thời ba tên Chủ Sự trong Lễ Bộ có tham gia vào việc sao chép đáp án trong đường dây gian lận trường thi lần này, cũng đã thừa nhận, bọn họ có nhận được của Lý Tuyên ba trăm lượng hoàng kim để lo cho hắn vụ này.


Hiên tại nhân vật tâm điểm và cũng là mấu chốt của trọng án lần này chính là Lý Tuyên. Hắn là kẻ trung gian, môi giới đưa và nhận hối lộ. Có thể nói tất cả tin tức, và nội tình của vụ án này đều do hắn nắm giữ. Hoàn cảnh lúc này thật là đang nóng sôi sùng sục, vậy mà Lý Tuyên vẫn biệt tích, cho nên tất cả các đầu mối đều bị đứt, dồn tắc lại cả.

“ Bẩm hoàng thượng, thần đã hạ lệnh cho tất cả các mật vụ của Phòng Giám Sát tham gia vào việc truy tìm tung tích của Lý Tuyên. Tất cả các nơi mà Lý Tuyên thường hay lui tới như: tửu quán, giáo phường, thanh lâu và những nơi khác, thần điều đã phái các mật vụ này đi điều tra nghe ngóng. Chỉ cần hắn còn xuất hiện ở thành Trường An này, thì nhất định thần sẽ bắt được hắn” . Người đang trình bày chính là Đỗ Mai, ông ta đang cùng Nhan Cửu Độ bẩm báo với Trương Hoán về những diễn biến mới nhất của trọng án gian lận thi cử lần này. Bên cạnh đó còn có Hàn tướng quốc và Lại Bộ Thị Lang Hồ Dong cũng đang đứng lắng nghe.

Trương Hoán đặt cây bút- vật chứng của vụ án xuống bàn. Rồi hắn chắp tay đi đi lại lại vài bước trong Tử Thần Các, rồi bỗng nhiên hắn quay đầu lại hỏi: “ Các ngươi đã lục soát tỉ mỉ phủ đệ của Lý Hàm hay chưa”

“ Hồi bẩm hoàng thượng, thần đã cho lục soát rất kĩ lưỡng, thậm chí còn phát hiện ra ở chỗ tòa giả sơn trong phủ để của Lý Hàm có một đường mật đạo. Nhưng trong mật đạo này cũng không hề thấy có chút bóng dáng nào của Lý Tuyên cả. Thần còn đang định đề nghị hoàng thượng cho phép thần lục soát cả nhà mẫu thân của Lý Tuyên nữa”


Trương Hoán nghe vậy, liền lắc đầu: “ Cho tới tận tối hôm qua, cái trọng án này còn chưa có bất cứ dấu hiệu nào bùng phát cả, cho nên trường hợp hắn cố ý chạy trốn, ẩn nấp là không có khả năng. Dựa theo tình hình hiện nay mà suy đoán , thì việc Lý Tuyên mất tích có thể có hai khả năng xảy ra. Một là hắn đã bị giết để bịt đầu mối, thứ hai là hắn đang tự ẩn mình trong vương phủ. Nhưng các ngươi đã lục soát rất kĩ vương phủ của Lý Hàm mà vẫn không thấy, chứng tỏ hắn bị diệt khẩu là rất lớn”

Mặc dù nói như vậy, nhưng dường như Trương Hoán vẫn không cam lòng để mọi chuyện bế tắc thế này. Hắn lập tức ra lệnh cho Đỗ Mai: “ Trẫm lệnh cho khanh phải tăng cường thêm nhân lực, tiến hành lục soát thật kĩ lại cho ta. Tuy nhiên tuyệt đối không được sử dụng quân đội vào chuyện này. Ta muốn sống thấy người chết phải thấy xác”

“ Thần xin tuân chỉ” . Đỗ Mai đáp lời Trương Hoán rồi vội vã cáo từ đi ra.


Trương Hoán lại quay sang hỏi Nhan Cửu Độ: “ Tình hình ở bên Lễ Bộ có tiến triển gì mới không”

Vẫn giữ thái độ trầm mặc từ đầu tới giờ, Nhan Cửu Độ thở dài một hơi rồi nói: “ Bẩm hoàng thượng, Vi Thanh cũng có dính líu đên vụ án này, chính ông ta đã thừa nhận rằng người thân của mình đã nhận của Lý Tuyên một ngàn lượng hoàng kim, nhưng ông ta hoàn toàn phủ nhận việc bản thân mình có tham gia vào đường dây gian lận này.

“ Còn những người khác trong Lễ Bộ thì sao” Lúc này lửa giận trong lòng Trương Hoán dường như đã bắt đầu bùng lên thật rồi.

“ Hồi bẩm hoàng thượng, trừ Vi Thanh và ba tên Chủ Sự ra, còn lại tất cả các quan viên khác của Lễ Bộ đều kiên quyết khẳng định mình không hề có liên quan gì đến vụ án này”

“ Một vụ gian lận quy mô lớn mà tinh vi như vậy thì sao mà một tên Thị Lang và ba tên Chủ Sự tham làm nổi chứ. Nhưng tên còn lại không chịu nhận tội sao. Xem ra chúng đã “ bắt nạt” trẫm quá rồi ðấy.”

Trương Hoán cũng không kiềm chế được lửa giận trong lòng nữa, hắn quay sang nói với Hàn tướng quốc và Hồ Dung với một giọng điệu quả quyết: “ Lập tức tiến hành điều tra thẩm vấn tất cả người trong Lễ Bộ từ hàng Thị Lang cho tới Chủ Sự. Vụ án lần này sẽ giao cho Đại Lý Tự thụ lý. Đồng thời ta cho phép được dùng nghiêm hình để bắt bọn chúng cung khai. Trẫm không tin rằng không mở miệng được bon chúng.”