Đao Kiếm Thần Hoàng

Chương 334




Đinh Hạo là thiên tài siêu đẳng!

Một thiên tài tuyệt thế từ khi Vấn Kiếm tông khai tông lập phái tới nay chưa từng có được.

Một thiên tài bị bọn họ bỏ quên.

- Ngươi... Không lẽ ngươi là... Võ giả huyết mạch?

Lão nhân hói đầu lúc trước nói chuyện nghi ngờ hỏi, không đợi Đinh Hạo đáp lão đã tức giận quát:

- Tra, phải điều tra ra là ai phụ trách kiểm tra nhập tông cho Đinh Hạo! Lại có sơ hở như vậy, khiến Vấn Kiếm tông suýt nữa bỏ qua một vị tuyệt thế thiên tài, thật là đáng chết!

- Ha ha ha ha ha ha! Tốt, tốt, Đinh Hạo nhà ngươi, tốt lắm, một hạt giống tốt, đáng giá tông môn hết sức bồi dưỡng.

- Kỷ lục tu luyện như vậy chưa bao giờ có trong Vấn Kiếm tông, theo ta thấy nên trực tiếp xếp Đinh Hạo vào hàng đệ tử hạch tâm tông môn.

- Ha ha ha ha ha ha! Đinh Hạo, bổn tọa là phong chủ Thiên Kiếm phong, ngươi có muốn bái vào môn hạ của ta không? Ta bảo đảm nếu ngươi vào Thiên Kiếm phong thì từ nay linh thảo đan dược mặc ngươi chọn, tài nguyên huyền khí tùy ngươi điều phối, trừ bổn tọa ra ngươi không chịu ước thúc gì trong Thiên Kiếm phong.

- Phi! Mới đây Thiên Kiếm phong của ngươi cướp một thiên tài tên Lý Mục Vân trong đệ tử ký danh còn chưa thỏa mãn, bây giờ lại giành Đinh Hạo với chúng ta? Lòng tham quá. Đinh Hạo, ngươi đến Thần Kiếm phong đi, bổn tọa nhận ngươi làm người thừa kế phong chủ Thần Kiếm phong tương lai. Chờ ngày nào ngươi đánh bại bổn tọa thì ngươi là chủ Thần Kiếm phong.

- Lão già nhà ngươi có cần mặt không? Nói miệng nhận lời đã muốn lừa đi một vị tuyệt thế thiên tài? Đinh Hạo, đừng nghe lão bất tử này dụ, ngươi đến Linh Thảo Đường đi. Hì hì, chỗ lão phu không có gì khác nhưng linh đan, đan dược dùng hoài không hết, ngươi tùy tiện dùng.

- Này, ngươi có lộn không vậy? Đinh Hạo là thiên tài tu luyện, không phải luyện đan sư. Linh Thảo Đường các ngươi cướp Đinh Hạo đi có tác dụng gì?

- Ai cần ngươi quan tâm lão tử muốn dùng đan dược nặn ra một yêu nghiệt càng biến thái, ngươi có ý kiến sao?

Trong đại điện vắng vẻ bỗng náo nhiệt.

Các thủ lĩnh Vấn Kiếm tông ôm suy nghĩ xem náo nhiệt bây giờ không còn sự kiêu ngạo, ánh mắt nhìn Đinh Hạo tha thiết như thấy nhi tử ruột mất tích đã lâu. Ai nấy giành nhau đưa ra các điều kiện tốt, giành giật nhận Đinh Hạo làm đồ đệ.

Bao gồm La phong chủ khí chất trang nhã cũng kiềm không được mở miệng hỏi:

- Đinh Hạo, ngươi có muốn bái vào Nhân Kiếm phong của ta không? Ta sẽ dốc túi dạy cho ngươi tất cả tài học của mình, các kho vũ khí Tàng Kiếm Đường lớn nhỏ trong tông môn mở rộng cho ngươi, không bị trói buộc, tự do tu luyện.

La phong chủ chỉ nói một câu thản nhiên nhưng đã là ngoại lệ.

Đám người kia giật mình, nhưng nghĩ lại thấy cũng đúng. Tư chất như Đinh Hạo trong Vấn Kiếm tông chưa từng có, nếu phong hoặc hệ nào có được thiên tài như vậy, dốc sức bồi dưỡng thì sau này vị trí tông chủ Vấn Kiếm tông không phải chuyện khó, phái hệ hưng thịnh.

Đinh Hạo không ngờ sự việc phát triển như vậy.

Ba ngày trước khi giết đám người Lư Bằng Phi, nam nhân áo xanh mặt vuông Điền Hoành, kiếm sĩ áo xanh tuấn tú Trương Văn Chiêu thì Đinh Hạo đã tính đến đường thoát tội. Đinh Hạo lợi dụng nội quy Vấn Kiếm tông, nhưng không ngờ sau khi bày ra thực lực khiến các người đứng đầu tông môn điên cuồng.

Thật ra Đinh Hạo chưa dốc hết sức.

Đinh Hạo xảo diệu khống chế lực công kích bông tuyết nhất khiếu Tiên Thiên Võ Tông cảnh, chỉ cần thỏa mãn môn quy là được. Nếu Đinh Hạo bùng nổ hoàn toàn thì sức chiến đấu hiện giơ lên đến Đại Võ Sư cảnh, sẽ khiến đám người này điên thật.

Đang khi Đinh Hạo suy nghĩ nên ứng đối như thế nào...

- Đinh Hạo, lúc trước bổn tọa khó xử ngươi chỉ là về công việc chứ không nhằm vào người. Nếu hành động của ngươi phù hợp môn quy thì bổn tọa không truy cứu nữa, nói thật ra bổn tọa rất thưởng thức ngươi. Ta tìm thấy cuồng vọng và tự tin lúc mình còn trẻ trên người ngươi. Chuyện lúc trước bỏ qua đi, bổn tọa hứa với ngươi chờ khi ngươi vào Đại Võ Sư cảnh có thể ntuần mục tông môn, cai qunả quyền to vấn hình, trác nhiên bất quần. Sau này đứng đầu Vấn Hình Đường chính là ngươi.

Ngọc Công Tử mỉm cười, bộ dáng rất chân thành.

Không ai ngờ trước đó Ngọc Công Tử châm chích Đinh Hạo, muốn dồn hắn vào chỗ chết hiếm khi nhún nhường, đổi thái độ nhiệt tình mời mọc.

Đinh Hạo cũng ngây người.

Giờ Đinh Hạo mới biết Ngọc Công Tử là hệ Vấn Hình Đường, hèn chi thế lớn như vậy. Nên biết Vấn Hình Đường cai quản hình luật tông môn, quyền binh nặng nhất. Mấy năm nay thế lực Vấn Hình Đường ngày càng lớn, có xu hướng lấn át mạch chưởng môn Lý Kiếm Ý.

Nên biết rằng trong trường hợp này Ngọc Công Tử mở miệng mời là mạo hiểm lớn, trừ phải hạ thấp người ra rất có thể chịu Đinh Hạo chế nhạo trước đám tai to mặt lớn. Ngay khi Ngọc Công Tử dứt lời thì Đinh Hạo rất muốn trào phúng gã nhưng hắn kiềm nén lại.

Co được giãn được, người như vậy là đáng sợ nhất.

Cho nên Đinh Hạo trả lời Ngọc Công Tử trước.

Đáp án chỉ có bảy chữ!

- Đạo khác nhau không chung đường.

Ngọc Công Tử nghe xong gật đầu, không có vẻ gì là thất vọng, không nói thêm.

Tuy nhiên Đinh Hạo tu luyện Thắng Tự Quyết xong giác quan thứ sáu rất nhạy, hắn thấy đáy mắt Ngọc Công Tử tuấn tú lóe tia sáng lạnh, như rắn độc ngóc đầu thè lưỡi làm người không rét mà run.

Đinh Hạo hiểu ý nghĩa tia sáng lạnh kia là sau này thanh niên như rắn độc ẩn núp đáng sợ sẽ là kẻ địch không chết không ngừng với hắn.

- Hy vọng ngươi đừng đến chọc ta, nếu không...

Đinh Hạo thầm hừ lạnh, hắn không muốn gây sự nhưng không sợ gì ai. Nếu Ngọc Công Tử cố chấp muốn đối đầu thì Đinh Hạo sẽ không nương tay.

Nghĩ đến đây trong lòng Đinh Hạo thản nhiên rất nhiều, nhanh chóng quyết định.

Đinh Hạo cực kỳ cung kính hành lễ với các tai to mặt lớn, uyển chuyển từ chối bọn họ tung cành ô liu. Trong ánh mắt tiếc nuối, thất vọng của mọi người, Đinh Hạo đi tới trước mặt La phong chủ khí chất dịu dàng xuất trần.

Đinh Hạo cung kính hành lễ:

- Vãn bối nguyện ý...

Đinh Hạo chưa dứt lời thì...

Một thanh âm lười biếng bỗng vang lên trong đại điện:

- Khoan đã!

Thanh âm rất xa lạ, không thuộc về người nào trong đại điện.

Mọi người ngó nhau rồi nhìn hướng phát ra thanh âm.

Một quái nhân mặc áo xám, râu ria xồm xàm, tóc xõa tung không biết từ bao giờ lặng lẽ xuất hiện trong đại điện. Quái nhân cầm rượu hồ lô màu vàng cười nhìn Đinh Hạo, mùi rượu nồng nặc lan tỏa trong đại điện.

Đinh Hạo kinh ngạc kêu lên:

- Tiền bối?

Khách không mời này chính là quái nhân đã dạy một chiêu Bế Môn Tạ Khách kiếm thức cho Đinh Hạo. Từ khi tạm biết trên đỉnh núi, gần một năm qua hai người chưa có duyên gặp lại, không ngờ quái nhân bí ẩn xuất hiện tại đây.

Trầm Khổ luôn núp một bên ghen tỵ, hâm mộ Đinh Hạo bắt được cơ hội biểu hiện, bước ra một bước.

Trầm Khổ quát to với quái nhân:

- Ngươi là ai? Dám xông vào chủ điện Vấn Hình Đường, muốn chết sao?

- To gan!

- Càn rỡ!

- Lùi xuống!

Cùng lúc đó, mọi người trong đại điện bao gồm La phong chủ trầm ổn, trang nhã cùng biến sắc mặt, lớn tiếng quát, có người huơ tay tát Trầm Khổ văng sang bên.

Mặt La phong chủ lạnh băng nói:

- Ngươi dám càn rỡ trước mặt sư thúc tổ?

Sư... Sư thúc tổ?

Trầm Khổ bụm mặt, hoàn toàn không hiểu chuyện gì xảy ra.

Chớp mắt đám thủ lĩnh cùng quỳ xuống, trừ vài lão nhân tuổi già ra những người trẻ đều cung kính hét to:

- Đệ tử tham kiến sư thúc tổ!

Trầm Khổ ngây người.

Đinh Hạo cũng đực mặt.

Cái quái quỷ gì đây? Thân phận quái khách bí ẩn cao như vậy?