Đạo Quân

Chương 1563: Thánh Duyệt Đã Biết! (1)




Dưới sự thúc giục, khuyên bảo của Xuyên Dĩnh, cuối cùng Lệnh Hồ Thu cũng hạ quyết tâm, nhanh chóng trở lại trong phòng viết một phong thư giao cho Xuyên Dĩnh.

Sau khi tiễn Xuyên Dĩnh, Lệnh Hồ Thu hủy phong thư của Viên Cương đi, không tiếp tục trả lời nữa, nếu Xuyên Dĩnh sẽ gặp mặt Ngưu Hữu Đạo, y nơi này cũng không cần thiết phả trả lời thư của Viên Cương.

...

Lối ra Thánh Cảnh, một đoàn người từ gợn sóng ánh sáng bên trong đi ra.

Sau khi nhìn thấy xuất hiện một nhóm người bảo vệ một nữ nhân, vừa đúng lúc chỗ này đốc tra tuần sát - Ngưu Hữu Đạo khóe miệng hiển hiện ý cười, trực tiếp lách mình bay đến.

Người còn chưa tới, trong nhóm hộ vệ bên cạnh nữ nhân kia lập tức lóe ra hai người chặn Ngưu Hữu Đạo lại, quát lên: "Người nào?"

Ngưu Hữu Đạo đứng cách hai người hộ vệ kia, khí độ ung dung, chắp tay hành lễ: "Toa thành chủ, nhiều năm không gặp, còn nhớ đến Hiên Viên Đạo không?"

Nữ nhân kia chính là Toa Huyễn Lệ, chỉ là khí chất bây giờ so với năm đó đã trở nên thành thục hơn không ít, dù sao cũng đã qua nhiều năm như vậy.

Ở một mức độ nào đó, Ngưu Hữu Đạo vẫn cảm thấy rất đồng tình với nữ nhân này, thân bất do kỷ, chung thân khó gả, có thể nói là đồng bệnh tương liên với Tuyết Lạc Nhi của Băng Tuyết các.

Thậm chí so với Tuyết Lạc Nhi càng khổ hơn, Tuyết Lạc Nhi còn tính là các chủ Băng Tuyết các đường đường chính chính, lại là tu sĩ, có thể đi tới đi lui, bởi vậy mới có thể tự mình lựa chọn sắp xếp hôn lễ. Mà Toa Huyễn Lệ này lại là một phàm phu tục tử, không có năng lực quản chế một đám tu sĩ ở thành Trích Tinh, trái lại còn bị bọn họ trong chừng, không trốn được, cũng chẳng chạy được, căn băn là sẽ không có cơ hội gây ra bất kì chuyện gì vượt quá giới hạn cả.

Đột nhiên bị cản, Toa Huyễn Lệ ngơ ngác một chút, chợt nở nụ cười xán lạn, phát tay ra hiệu cho hai hộ vệ kia lui ra, chậm rãi đi về phía trước, cười nói: "Là ngươi. Gọi là Ngưu Hữu Đạo nhỉ? À, nghe nói ngươi ở Thánh Cảnh."

Ông lão tóc bạc - Hướng Minh, là tổng quản, cũng là thủ hạ của Toa Huyễn Lệ ở thành Trích Tinh, đi đến, nhìn chằm chằm Ngưu Hữu Đạo, lạnh lùng nói: "Sao lại cản đường bọn ta?"

Ngưu Hữu Đạo vội vàng giải thích: "Cũng không phải là cản đường, ta phụng thánh mệnh đốc tra, vừa đúng lúc tuần tra ở đây, không nghĩ sẽ gặp Toa thành chủ, không dám coi như không thấy, cho nên bái kiến."

Toa Huyễn Lệ cười nói: "Hướng bá, không cần khẩn trương."

Vừa mới nói xong, mấy con phi cầm cỡ lớn hạ xuống đỉnh núi thung lũng xung quanh, có người bay tới, hành lễ: "Tiểu thư, tiên sinh phân phó chúng ta tới đón người về nhà."

Nụ cười trên mặt Toa Huyễn Lệ biến mất trong im lặng, hờ hững nói: "Không về, Tuyết Lạc Nhi vẫn còn ở Băng Tuyết thánh địa chờ ta."

"Việc này..." Người vừa đến lập tức khó xử.

Toa Huyễn Lệ đã trực tiếp đi tới chỗ người vừa đến đó, tổng quản Hướng Minh đi qua hơi lắc đầu với người kia, ra hiệu không cần nói gì nữa đâu.

Rất nhanh, một đám người cưỡi phi cầm rời đi, còn lại đám người Toa Như Lai phái tới đang than thở.

Đứng trên đỉnh núi nhìn Ngưu Hữu Đạo cũng có chút sững sờ, đột nhiên kế hoạch xuất hiện một lỗ hổng ngoài dự liệu.

Cư nhiên Toa Huyễn Lệ lại không đi Đại La thánh địa, mà là đi đến Băng Tuyết thánh địa!

Theo như hắn biết, Toa Huyễn Lệ luôn ở thành Trích Tinh, rất ít khi trở về, thật lâu mới có cơ hội về, lại còn rất nhiều ngày nữa mới phải quay về thành, về tình về lý thì cũng phải đến Đại La thánh địa bái kiến phụ thân mình mới phải, thế mà lại không đi, như vậy là sao?

Nhân thủ của hắn ở Thánh Cảnh thật sự là có hạn, vấn đề là cho dù có thể tìm được nhân thủ của những người khác, nhưng nếu bọn họ biết sẽ làm gì thì chắc chắn sẽ không tham gia, hắn chỉ có thể tìm Hồ tộc hỗ trợ. Mà cao thủ ở Hồ tộc có thể hóa thành hình người cũng có hạn, hắn không thể nào thiết lập phân tán lực lượng trước được, dù sao bên cạnh Toa Huyễn Lệ có không ít cao thủ hộ vệ.

Trước đó hắn đã dự đoán, Toa Huyễn Lệ cách xa nhiều ngày như vậy, khẳng định là trước tiên sẽ đến Đại La thánh địa bái kiến phụ thân, bởi vậy hắn đã điều động cao thủ Hồ tộc, bố trí cẩn thận trên đường trước khi nàng ta đến Đại La thánh địa.

Hắn cũng đã chuẩn bị trước lí do để đồng hành cùng Toa Huyễn Lệ, cũng sẵn sàng cùng Hồ tộc nội ứng ngoại hợp.

Ai ngờ rằng Toa Huyễn Lệ lại đi thẳng đến Băng Tuyết thánh địa, phí công mình bố trí tỉ mỉ rồi, Hồ tộc bon ba đường dài vật vả cũng coi như là uổng phí công sức.

Bây giờ hắn còn có thể kiếm cớ đồng hành với Toa Huyễn Lệ, nhưng hiện này thông báo cho Hồ tộc về việc thay đổi địa điểm phục kích chắc là không còn kịp rồi, dựa vào một mình hắn để cho nhiều hộ vệ bên cạnh Toa Huyễn Lệ không trốn thoát để chạy đi tố cáo là điều không thể.

Kế hoạch chưa bắt đầu mà đã thất thủ!

Sau khi tỉnh táo lại, Ngưu Hữu Đạo lại nhìn người Toa Như Lai phái tới đang thì thầm với nhau, kết hợp với tình hình nhìn thấy trước đó, mơ hồ cảm thấy được, tình cảm giữa giữa phụ tử hai người Toa Như Lai và Toa Huyễn Lệ này chắc là có vấn đề gì đó.

Nét bút hỏng! Là yếu tố lớn có thể ảnh hưởng đến kế hoạch, thế mà trước đó hắn lại không nhận ra!

Hắn chưa hề nghe tin đồn về chuyện này, cũng chưa từng có người nào đề cập với hắn, không nghĩ tới quan hệ của đôi phụ tử này lại có vấn đề.

Khá bất ngời, nhưng dường như đó là chuyện chuyện hợp tình hợp lý, Toa Như Lai là tái giá, khiến nữ nhi không vui vẻ là điều có thể giải thích được.

Lão Toa Như Lai kia luôn làm cái vẻ mặt nghiêm túc với ai thiếu tiền ông ta, một dáng cao cao tại thượng, ai ngờ đường đường là đệ tử của Thánh tôn La Thu lại không thể nào ra uy được với nữ nhi.

Ngưu Hữu Đạo có chút phiền não, như thế cũng vô dụng, còn phải nghĩ cách giải quyết, hắn sẽ không dễ dàng buông tay, vẫn còn có cơ hội nhưng lại đứng trước mốt ít phiền phức.

Trước mắt, hắn không thể động thủ ở trong Băng Tuyết thánh địa, ở đó hắn không có cơ sở ngầm và nhân thủ, dưới tình huống chỉ dựa vào mỗi bản thân hắn mà không hề có bất cứ thứ gì để yểm hộ thì hoàn thành kế hoạch là chuyện không thể nào.

Trước khi Tuyết Lạc Nhi đại hôn tất nhiên là không có cơ hội động thủ.

Vẫn là câu nói kia, ở Băng Tuyết thánh địa hắn không có cơ sở ngầm, cứ cho là Tuyết Lạc Nhi ở Băng Tuyết thánh địa ra ra vào vào du ngoạn, hắn cũng không nắm giữ được tình hình.

Nhưng hắn có thể xác định được một ít, mặc kệ Toa Huyễn Lệ và Tuyết Lạc Nhi có giao tình như thế nào, Đại La thánh địa và Băng Tuyết thánh địa dù sao cũng là hai nhóm thế lwujc khác nhau, Toa Huyễn Lệ không thể nào ở luôn tại Băng Tuyết thánh địa mà không rời đi.

Nói cách khác, lúc Toa Huyễn Lệ rơi khỏi Băng Tuyết thánh địa vẫn còn có cơ hội hạ thủ.

Nhưng hắn cần nắm giữ được thời gian cụ thể Toa Huyễn Lệ rời khỏi Băng Tuyết thánh địa, nếu không thì Toa Huyễn Lệ rời đi sớm hơn hay là tối nay mới rời đi thì cũng không biết rõ ràng được.

Mà hắn cần phải đi cùng với Toa Huyễn Lệ, mới có cơ hội thay đổi con đường đi của Toa Huyễn Lệ.

Phi cầm chở người phi hành tuy nói là bay thẳng, thế nhưng cũng không phải là tuyệt đối mà có chút chếch đi, nếu như làm không tốt thì có thể chếch rất xa địa điểm phục kích, rất dễ để vuột mất. Một cái bay ở trên cao, một cái chờ trên mặt đất, ai có thể tính toán chính xác tuyệt đối địa điểm phục kích, cho nên hắn nhất định phải ở bên cạnh Toa Huyễn Lệ can thiệp vào mới được.

Còn vấn đề, sau khi Toa Huyễn Lệ rời khỏi Băng Tuyết thánh địa có đến Đại La thánh địa hay không? Hay là trực tiếp đến Thánh Cảnh?

Đây cũng là hai con đường khác nhau, theo tình hình trước mắt mà phán đoán, quan hệ phụ tử không tốt, Toa Huyễn Lệ có thể sẽ không đến Đại La thánh địa, nhưng ai có thể đảm bảo rằng Toa Huyễn Lệ sẽ không bị vướng bởi tình và lý nên sẽ qua đó một chút.