Đạo Quân

Chương 1640: Xin lỗi (1)




Hai bên vừa chạm mặt, lẫn nhau bắt chuyện, Huyền Vi hỏi:

“Bên Tần quốc thế nào?

Kim Lệnh Tán than thở nói:

“Thám tử bên Tần quốc báo, quân Tần y nguyên không chút hoang mang, từ từ kéo dài, không giống như muốn tới cứu viện.

“Hừ!

Huyền Vi hừ lạnh một tiếng.

“Đã cho mặt không muốn mặt, vậy thì xé rách mặt, truyền lệnh xuống, cắt đứt hết thảy con đường buôn bán lương thực, từ giờ khắc này, lương thực bên Vệ quốc một hạt cũng không cho phép rơi xuống trên tay Tần quốc, ai dám kháng lệnh, khám nhà diệt tộc!

“Chậm đã!

Kim Lệnh Tán đang muốn lĩnh mệnh, chưởng môn Linh Hư Phủ Thường Lâm Tiên nhấc tay ngăn cản, trầm giọng nói:

“Tướng công, hiện tại là thời điểm chúng ta cầu Tần quốc, không thích hợp hành động theo cảm tình.

Huyền Vi nói:

“Thường chưởng môn lo xa rồi, tình huống bên Tần quốc sớm ở trong tay ta khống chế. Trước đó Triệu quốc bị ngọn lửa chiến tranh tàn phá bừa bãi, Tần quốc ở trên chiến trường lập quốc, bốn mùa trồng trọt thất thường, cần tiền cần lương ổn định cục diện. Tần quốc làm ra sự tình ủ rượu kiếm tiền, ta để bọn hắn toại nguyện, cần lương thực, ta cũng để bọn hắn toại nguyện.

“Ta không chỉ bán lương, còn bán lương giá thấp, xác thực cực kỳ tiện nghi bọn hắn. Chiếm tiện nghi của Vệ quốc ta, Vệ quốc ta có việc, bọn hắn lại muốn khoanh tay đứng nhìn, nào có chuyện tốt như vậy, tiện nghi của Vệ quốc ta không phải dễ chiếm như vậy.

“Kiếm tiền là kiếm thoải mái, nhưng lòng tham không đáy, càng kiếm được tiền, càng không chịu dừng tay. Hiện tại tình huống nội bộ của Tần quốc là, có tiền nhanh chóng phồn vinh các ngành các nghề, lại không có người nguyện ý đi trồng trọt, bởi vì Vệ quốc ta khống chế giá lương thực của Tần quốc, trồng trọt sống tạm không có lợi, không bằng đi các ngành các nghề ra sức kiếm tiền mua lương thực.

“Ở dưới đại thế, triều đình Tần quốc hạ lệnh khôi phục trồng trọt cũng không ai đi chấp hành, bằng mặt không bằng lòng, đại lượng ruộng đất bị bỏ hoang.

“Tình huống cung cấp lương thực nội bộ của Tần quốc cũng ở dưới Vệ quốc ta khống chế, lương thực của bọn hắn có thể kéo bao lâu ta rất rõ ràng, chỉ cần Vệ quốc ta cắt đứt cung cấp lương thực, Tần quốc không ra ba tháng sẽ đại loạn. Trong các nước cũng chỉ có Vệ quốc ta có đầy đủ lương thực dư giúp Tần quốc lắng lại loạn cục, hiện tại bọn hắn muốn khôi phục năng lực trồng trọt còn kịp sao?

“Cái chuẩn bị này, ta vốn là chuẩn bị dùng cho việc khác, bây giờ Tấn quốc xâm lấn Vệ quốc ta, làm cho ta không thể không dùng.

“Ta muốn để Tần quốc minh bạch, Vệ quốc không chỉ có thể để Tần quốc đại loạn, một khi Vệ quốc rơi vào tay Tấn quốc, đừng hy vọng Tấn quốc có thể cung cấp lương thực cho Tần quốc, mà dưới nội loạn Tần quốc cũng cho Tấn quốc cơ hội công chiếm tuyệt hảo. Ta ngược lại muốn nhìn xem Tần quốc sợ hay không sợ, ta muốn nhìn xem Tần quốc còn dám tiếp tục kéo dài hay không!

Nghe nàng nói như thế, nguyên lai là đã sớm chuẩn bị, chưởng môn của tam đại phái tinh thần nhất thời rung lên, ánh mắt nhìn Huyền Vi có chút tỏa sáng.

Lúc trước Vệ quốc vì ban giao với Tần quốc, nói cái gì Tấn quốc có tâm lang sói, mắt nhìn chằm chằm Vệ quốc, Vệ quốc vì ổn định hậu phương mà cung cấp lương thực cho Tần quốc, lúc đó tam đại phái còn có chút ý kiến.

Ai nghĩ chỉ là thủ đoạn tê liệt Tần quốc, không chỉ lừa bịp Tần quốc, ngay cả tam đại phái của Vệ quốc cũng bị giấu diếm, không nghĩ tới sự tình có huyền cơ, ẩn giấu hậu thủ thâm độc như thế.

Đổi lại bình thường, ẩn giấu như vậy mà nói, đoán chừng tam đại phái còn có chút không cao hứng, nhưng lúc này biết được không chỉ không cao hứng, trái lại chủ động chứng minh đã hiểu. Làm như thế là vì đại cục, nhất định phải cơ mật, không thể để Tần quốc nhận ra, người biết quá nhiều rất dễ dàng để lộ tin tức, một khi để lộ tin tức Tần quốc chắc chắn sẽ không mắc bẫy.

Bây giờ đến thời khắc then chốt, chuẩn bị này sắp sửa phát huy tác dụng to lớn, ba vị chưởng môn làm sao có thể không cao hứng.

Lúc này ba vị chưởng môn không thể không thừa nhận, năng lực của Huyền Vi mạnh hơn Huyền Thừa Thiên quá nhiều, đây mới là người đại diện ở thế tục mà bọn hắn cần.

Thậm chí âm thầm cảm khái, nếu sớm để nữ nhân này thượng vị mà nói, làm sao có thể tạo thành hậu quả cỡ này?

Thường Lâm Tiên liên tục gật đầu nói:

“Tướng công anh minh, tốt, liền theo tướng công nói lo liệu, tam đại phái toàn lực chống đỡ, cắt đứt cung cấp lương thực cho Tần quốc, một hạt cũng không cho bọn hắn!

Chưởng môn Thủ Chính Các Tàng Phong và chưởng môn Đại Nhạc Sơn Lạc Ngôn Chân cũng liên tục gật đầu, biểu thị nguyện ý toàn lực phối hợp.

Sự tình này giải thích rõ ràng là được, Huyền Vi không có tiếp tục nhiều lời, hỏi Kim Lệnh Tán:

“Kim đại nhân, bên Tề quốc tình huống thế nào?

Kim Lệnh Tán nói:

“Ta cùng ba vị chưởng môn đến tìm tướng công là muốn nói sự tình này, đại quân Tề quốc đang cấp tốc tập kết, nhưng thượng tướng quân Tề quốc Hô Diên Vô Hận truyền đến tin tức khẩn cấp nhắc nhở, hắn quan sát hướng đi của quân Tấn, nói đại quân Doãn Trừ rất có khả năng sẽ đi ngang qua Vệ quốc lao thẳng tới Tây Bình Quan, Doãn Trừ rất có khả năng muốn chiếm Tây Bình Quan, quyết không thể để đối phương thực hiện được, bảo chúng ta tăng mạnh thủ vệ ở Tây Bình Quan. Hô Diên Vô Hận đã lệnh nhân mã phía đông Tề quốc tập kết một nhánh kỵ binh, muốn từ đông bắc Vệ quốc ta trực tiếp chọc vào, giúp chúng ta chặn lại đại quân Doãn Trừ, hy vọng chúng ta phối hợp quân Tề nhập cảnh!

“Tây Bình Quan!

Huyền Vi sợ hãi cả kinh, trong nháy mắt minh bạch ý tứ cảnh cáo của Hô Diên Vô Hận, quân Tấn muốn khống chế đại quân bốn nước phía đông can dự, thật muốn để Tấn quốc thực hiện được, những thủ đoạn kia của nàng sẽ mất đi hiệu quả. Liền nói ngay:

“Ánh mắt của Hô Diên Vô Hận rất trác tuyệt, hắn đã nói như vậy, thì không thể sơ sẩy, lập tức truyền lệnh phối hợp!

“Vâng!

Kim Lệnh Tán đáp lại, bỗng có chút do dự nói:

“Tướng công, triều đình Tề quốc lại đưa tin, hỏi chuyện đám hỏi thế nào? Ý tứ của Tề quốc là, lúc này đang ở thời kỳ phi thường, không thể lại kéo dài.

Đang khi nói chuyện, ánh mắt còn lặng lẽ liếc nhìn Tây Môn Tình Không.

Lời kia vừa thốt ra, Thường Lâm Tiên, Tàng Phong, Lạc Ngôn Chân cũng theo bản năng liếc liếc Tây Môn Tình Không.

Tây Môn Tình Không chú ý đến phản ứng của ba người, không biết ba người vì sao như vậy, dường như có sự tình gì giấu bản thân, chẳng lẽ sự tình thông gia có vấn đề gì? Huyền Vi chuẩn bị gả ra ba vị quận chúa kết giao hắn là biết đến.

Nhưng trên thực tế, mấy người đích xác có việc giấu hắn, bao quát Huyền Vi cũng giấu diếm hắn.

Thần sắc Huyền Vi bình tĩnh nói:

“Ta biết rồi, sự tình này ta sẽ mau chóng quyết đoán.

“Được, thần cáo lui trước.

Kim Lệnh Tán chắp tay lùi về phía sau vài bước, lại nhìn Tây Môn Tình Không, sau đó xoay người rời đi.

...

Màn đêm thăm thẳm, trong tẩm cung Huyền Vi hơi nước lượn lờ, nàng trần truồmng ngâm mình ở trong thùng nước tắm nhắm mắt, trong thần sắc lóe qua khổ sở.

Ngoài tẩm cung, Tây Môn Tình Không đứng ở dưới mái hiên, đôi mắt lạnh lẽo cảnh giác bốn phía, thủ hộ người trong phòng tắm rửa.

Nhiều năm qua vẫn như vậy, hắn vẫn thủ hộ nàng, bảo hộ nàng.

Cửa tẩm cung mở ra, các cung nữ mang tạp vật đi ra, trong cung nữ đi ra có người tới bên tai thái giám và hộ vệ nói thầm một tiếng, sau đó thái giám và thị vệ dồn dập rút đi.

Tây Môn Tình Không nhận ra được không đúng xoay người nhìn quanh, phát hiện người chung quanh tựa hồ đi hết.

Không bình thường, Tây Môn Tình Không lập tức đi tới cửa hô.

“Huyền Vi.

“Vào đi.

Huyền Vi bắt chuyện một tiếng.

Tây Môn Tình Không vừa đi vào trong phòng, thanh âm của Huyền Vi lại đến.

“Đóng cửa lại.

Tây Môn Tình Không ngơ ngác, bất quá vẫn làm theo, xoay người đóng cửa lại, sau đó đi vào, đẩy ra tầng tầng mèn che rủ xuống, nhìn thấy Huyền Vi ngồi ngay ngắn ở trước bàn trang điểm, dường như chỉ khoác lụa mỏng, thân hình trong áo lót ở dưới ánh đèn có thể thấy rất rõ ràng.