Đạo Quân

Chương 1645: Hợp tác không phải đã sớm bắt đầu rồi sao?




Ánh mắt Thiệu Bình Ba lấp lóe.

“Quả nhiên cái gì cũng không gạt được người Phiêu Miểu Các.

Khách tới nói:

“Đã biết ta là người nào, cùng ta cò kè mặc cả, ngươi không sợ chết sao?

Thiệu Bình Ba nói:

“Dưới tình huống bình thường, không có ai không sợ chết, bằng không tiên sinh cũng sẽ không đến mức không dám lấy bộ mặt thật tới gặp ta.

Khách tới nói:

“Ngươi uy hiếp ta?

Thiệu Bình Ba nói:

“Không phải uy hiếp, là muốn hợp tác với tiên sinh, hoặc là nói, Thiệu mỗ nguyện cống hiến cho tiên sinh.

Khách tới nói:

“Ta không cần ngươi cống hiến, ta đến chỉ muốn nói cho ngươi, giữ khuôn phép làm sự tình của mình, còn có thể sống lâu dài một chút, biết quá nhiều không có lợi với ngươi, thời điểm nên giả bộ hồ đồ thì phải giả bộ hồ đồ, minh bạch chưa?

Thiệu Bình Ba nói:

“Nếu như ta không đáp ứng thì sao?

Bạch!

Thân hình khách tới lóe lên, đến bên người Thiệu Bình Ba, bóp lấy cái cổ của hắn nói.

“Ngươi nói lại lần nữa, ta không nghe rõ.

Thiệu Bình Ba gian nan đứt quãng nói:

“Ta chết, ngươi cũng chạy không thoát, ta đi trước một bước, trên đường hoàng tuyền sẽ đợi tiên sinh đồng hành.

Trong mắt khách tới hiện lên vẻ giận dữ, năm ngón tay đột nhiên phát lực, hai mắt Thiệu Bình Ba trừng lớn, con ngươi gần như muốn lòi ra, nhưng nỗ lực mỉm cười, chỉ là khuôn mặt vặn vẹo làm nụ cười quỷ dị dữ tợn.

Thời điểm hắn muốn tắt thở, khách tới đột nhiên buông tay đẩy một cái.

Ầm!

Thiệu Bình Ba lảo đảo lùi về sau, ngã trên mặt đất, há mồm th,ở dốc, sau đó che cái cổ liên tục ho khan, khóe miệng có nước dãi chảy ra.

Bên ngoài truyền đến thanh âm lên lầu, Thiệu Tam Tỉnh ở ngoài cửa gọi.

“Đại công tử, đại công tử...

“Không có chuyện gì, lui ra!

Thiệu Bình Ba quát một tiếng.

Đợi tiếng bước chân xuống lầu, Thiệu Bình Ba đỡ cái ghế bò lên, gần như ngồi phịch ở trên ghế cười nói:

“Mạng của ta không đáng giá, một mạng của ta đổi lấy mạng của tiên sinh, đối với tiên sinh mà nói, không có lợi! Tiên sinh là người thông minh, biết nên lựa chọn như thế nào.

Khách tới chậm rãi đi đến trước mặt, ở trên cao nhìn xuống lạnh lùng theo dõi hắn, trên mặt đột nhiên lộ ra ý cười, đưa ra một tay vỗ vỗ gò má của Thiệu Bình Ba.

“Không tệ không tệ, lá gan không nhỏ, có tư cách hợp tác với ta.

Đối phương trở mặt rất nhanh, Thiệu Bình Ba cười ha ha nói:

“Tiên sinh quá khen!

Khách tới xoay người quay về, ngồi xuống.

Thiệu Bình Ba há mồm thở d,ốc, nỗ lực khôi phục lại, đi trở về ngồi xuống đối diện, nhìn túi vải đối phương vứt ở trên bàn nói.

“Ta một mực chờ đợi tiên sinh, cho rằng tiên sinh sẽ lộ diện rất nhanh, không nghĩ tới đợi lâu như thế tiên sinh mới lộ diện. Nhìn cách ăn mặc của tiên sinh, dường như cực kỳ cẩn thận, xem ra bên Thánh cảnh cho tiên sinh áp lực không nhỏ.

Khách tới nói:

“Đích xác có chút phiền phức, vốn định sớm đến gặp gỡ ngươi, nhưng Hồng Vận Pháp chết, phàm có liên lụy tới Hồng Vận Pháp... Cửu Thánh đều sẽ nhìn chằm chằm hết thảy người có hiềm nghi.

Thiệu Bình Ba gật đầu, tỏ ra đã hiểu, bị nhìn chằm chằm, không tìm được cơ hội thích hợp, đối phương không dám dễ dàng đi lại.

Khách tới nói:

“Ngươi muốn hợp tác với ta, bằng cái gì hợp tác với ta, ngươi có cái gì đáng giá ta hợp tác với ngươi, nói nghe một chút.

Thiệu Bình Ba nói:

“Hợp tác không phải đã sớm bắt đầu rồi sao? Tiên sinh muốn ta thúc đẩy Tấn Vệ chi chiến, ta làm được, bây giờ cũng nên đến lúc tiên sinh thực hiện hứa hẹn.

Khách tới nói:

“Muốn biết tình huống của Ngưu Hữu Đạo ở trong Thánh cảnh?

Thiệu Bình Ba gật đầu.

“Đúng vậy.

Khách tới tựa hồ hơi kỳ quái.

“Ngưu Hữu Đạo bị vây ở trong Thánh cảnh, là không có biện pháp đi ra, hoặc là nói mãi mãi không ra được, các ngươi cách xa nhau hai giới, đã không còn liên quan, vì sao còn nhớ mãi không quên?

“Vĩnh viễn không ra được?

Thiệu Bình Ba hỏi ngược lại một câu, sau đó lắc đầu nói:

“Tiên sinh quá khinh thường hắn, năng lực của hắn ta quá rõ ràng, nếu như hắn muốn ra, không hẳn không có biện pháp, trong Thánh cảnh cũng chưa chắc có thể làm gì được hắn. Một khi hắn đi ra, là sẽ không bỏ qua ta!

Khách tới châm chọc nói:

“Xem ra ngươi rất sợ hắn.

Thiệu Bình Ba nói:

“Đối với ta mà nói, không tồn tại cái gì sợ hay không sợ, tiên sinh hẳn minh bạch hậu quả khi ta hợp tác với ngươi, tiên sinh cảm thấy ta sẽ sợ sao? Ngưu Hữu Đạo đối với ta mà nói là vấn đề, là phiền phức, nhất định phải giải quyết.

Khách tới trầm mặc một lúc, từ từ nói:

“Tình huống ccc hắn ở trong Thánh cảnh ta biết một chút, bất quá tình huống trong Thánh cảnh tương đối phức tạp, ta cũng không có biện pháp mỗi ngày theo dõi hắn, cho nên tình huống của hắn ta biết cũng không nhiều. Ngươi muốn diệt trừ hắn, sự tình này đơn giản, ta tìm một cơ hội giúp ngươi diệt hắn đi là được.

Thiệu Bình Ba nói:

“Tuy ta không biết thân phận của tiên sinh, nhưng tiên sinh khẳng định không phải một trong Cửu Thánh, ta nói như vậy không sai chứ?

Thấy hắn nói tào lao, khách tới không rõ ý, hừ một tiếng.

“Nếu ta là một trong Cửu Thánh, ngươi cảm thấy ta có thể ngồi ở đây gặp mặt ngươi sao?

Thiệu Bình Ba nói:

“Tiên sinh không phải một trong Cửu Thánh, thì không làm được nhẹ nhàng như vậy, cho nên thứ ta nói thẳng, chỉ cần tiên sinh không dám trắng trợn động thủ với hắn, như vậy tiên sinh sẽ không bao giờ giết hắn được.

Khách tới nói:

“Ngươi sử dụng phép khích tướng với ta?

Thiệu Bình Ba nói:

“Không phải phép khích tướng, nếu tiên sinh có thể giúp ta lộng chết hắn, ta tự nhiên là cầu còn không được, nhưng ta phải nhắc nhở một câu, không có niềm tin tuyệt đối thì không nên động thủ, một khi động thủ thì tuyệt đối phải đưa vào chỗ chết, quyết không thể cho hắn cơ hội cắn ngược.

“Một khi để hắn cảnh giác, một khi để hắn phát giác cái gì, hắn phản kích và trả thù nhất định sẽ không khách khí!

“Ngưu Hữu Đạo là cao thủ trong đạo này! Ta dám cam đoan, một khi tiên sinh và hắn đấu với nhau, còn không biết là ai lộng chết ai!

Khách tới xì mũi, biểu đạt ra khinh thường, bằng thân phận địa vị của hắn thật không để Ngưu Hữu Đạo ở trong mắt, lạnh nhạt nói:

“Sâu mùa hạ không thể nói băng tuyết, ngươi không biết tình huống trong Thánh cảnh, ta không trách ngươi.

Thiệu Bình Ba nhíu mày.

“Ta không biết tình huống trong Thánh cảnh, nhưng lại biết một việc, mặc kệ là trong Thánh cảnh hay ngoài Thánh cảnh, sự tình giữa người và người đều tương thông. Ta khuyên tiên sinh đừng manh động, đừng đánh rắn động cỏ. Qua nhiều năm như thế, người muốn gi.ết chết hắn quá nhiều, chí ít còn nhiều hơn người muốn gi.ết chết ta, nhưng đến nay hắn còn sống rất tốt, này đã nói rõ vấn đề.

“Loại người như hắn tính cảnh giác rất cao, đặc biệt là ở trong Thánh cảnh, tính cảnh giác của hắn nhất định sẽ toàn diện thả ra, hơi có gì bất thường sẽ gây hắn cảnh giác. Trước khi không có chuẩn bị thích đáng, tiên sinh nhất định đừng manh động, bằng không là cầm mạng của mình nói đùa.

“Tiên sinh, này không phải nói bậy, cũng không phải nói đùa với tiên sinh! Tiên sinh phải cực kỳ cần thận!

Khách tới không biết có nghe lọt hay không, chỉ hỏi:

“Ngươi đến tột cùng muốn biết cái gì của hắn?

Thiệu Bình Ba nói:

“Hắn không phải người ngồi chờ chết, ta tin tưởng hắn ở trong Thánh cảnh đã sớm bắt tay chuẩn bị đường lui, ta muốn biết hết thảy hướng đi của hắn, càng tỉ mỉ càng tốt.

Khách tới nói:

“Ta nói rồi, tình huống trong Thánh cảnh cực kỳ phức tạp, ta không có biện pháp liên tục nhìn chằm chằm vào hắn.

Thiệu Bình Ba nói:

“Bằng bản lĩnh của tiên sinh, lẽ nào ở bên cạnh hắn xếp vào một cơ sở ngầm cũng không được sao?

Khách tới nói:

“Hắn ở Vấn Thiên Thành, có cơ sở ngầm của ta, nhưng gia hỏa kia thường thường bôn ba chung quanh, không tiện theo dõi. Kim Sí và phi cầm cỡ lớn trong Thánh cảnh đều bị quản khống rất nghiêm ngặt, đặc biệt là phi cầm cỡ lớn, căn bản không có biện pháp thấm thấu vào. Hắn điều động phi cầm cỡ lớn tản bộ khắp nơi, người của ta không có biện pháp tùy thời vận dụng phi cầm cỡ lớn theo dõi, không cách nào thăm dò hướng đi cụ thể của hắn.