Đạo Quân

Chương 1667: Tần quốc xuất binh (1)




Sau đó quay đầu lại vẫy tay ra hiệu.

Rất nhanh, một đám triều thần vọt tới, dồn dập quỳ xuống ở trước mặt Huyền Vi, đồng thời cao giọng khẩn cầu:

“Xin tướng công đăng cơ xưng đế! Xin tướng công đăng cơ xưng đế...

Đối mặt quần thần khẩn cầu, Huyền Vi kinh ngạc đến ngây người, bọn hắn muốn ủng hộ nàng làm hoàng đế!

Nếu thế cục chiến trường có lợi, bọn hắn sẽ không như vậy, bây giờ chiến sự bất lợi, mọi người cần phải có sự tình làm phấn chấn lòng người, trên dưới Vệ quốc đều biết Huyền Vi có khả năng, lúc này ủng hộ Huyền Vi thượng vị chính là cử chỉ ổn định lòng người.

Hiện tại đối mặt thế cục hỗn loạn, cho dù có một chút chỗ tốt, những người này cũng sẽ như bắt lấy nhánh cỏ cứu mạng.

Đối với chuyện này, Huyền Vi tự nhiên là không đáp ứng, cho dù muốn đáp ứng, về tình về lý cũng sẽ không vội vã đáp ứng.

Nhân viên không liên quan lui về phía sau, Huyền Vi trở lại trong phòng, ngồi quỳ ở trước mặt Tây Môn Tình Không, khóc lóc nói.

“Là ta hại ngươi!

Tây Môn Tình Không mở mắt, có thể nói cái gì? Cuối cùng lại nhắm mắt, tận lực định thần áp chế độc tính trong cơ thể.

Huyền Vi gào khóc một trận bỗng nhiên đứng dậy, bước nhanh ra ngoài, tìm tới Đường Nghi, giọng căm hận nói:

“Hạo Thừa thân ở trong cung, từ đâu lấy được kịch độc? Nếu như không có thủ vệ nơi này phối hợp, sao có thể tìm được thời cơ hạ độc chuẩn xác? Muội tử, ta đã không mong đợi tam đại phái đi cứu Tình Không, bọn hắn không làm khó dễ đã là vạn hạnh, sự tình cứu trị Tình Không, ta liền nhờ Thượng Thanh Tông.

“Minh bạch.

Đường Nghi gật đầu, mọi người đều không ngốc, nhưng sự tình không có chứng cứ không cách nào chỉ trích, một khi xé rách mặt, Tây Môn Tình Không chỉ có thể bị chết càng nhanh.

Nàng gọi ba vị trưởng lão của Thượng Thanh Tông tới, nhưng đối mặt Tây Môn Tình Không bị trúng độc đều bó tay toàn tập, thời điểm Huyền Vi nghĩ tất cả biện pháp tìm người cứu trị, ba vị trưởng lão của Thượng Thanh Tông chỉ có thể tận lực liên thủ, áp chế độc tính trong cơ thể Tây Môn Tình Không.

Tây Môn Tình Không ra sức kéo dài tánh mạng, mà ngoại giới tiếng hô khẩn cầu Huyền Vi đăng cơ lại từ từ tăng vọt.

Cuối cùng, Huyền Vi từ chối mấy lần cuối cùng đáp ứng đăng cơ làm nữ hoàng!

Quần thần khẩn cấp xử lý sự tình này, mà ngày đăng cơ, thời điểm Huyền Vi mặc thử hoàng bào, Đường Nghi lại lần nữa khẩn cấp tìm tới Huyền Vi.

Biết nàng có lời, Huyền Vi cho lui cung nữ thái giám, lúc này Đường Nghi mới thấp giọng nói.

“Tướng công, có người đưa mật thư đến Thượng Thanh Tông, chỉ điểm biện pháp giải cứu Tây Môn Tiên Sinh.

Huyền Vi vội hỏi:

“Người nào chỉ điểm?

Đường Nghi lắc đầu nói:

“Không biết.

Sau đó lấy mật thư ra cho đối phương xem.

Huyền Vi khẩn cấp mở mật thư, chỉ thấy trong thư nói, nhanh chóng đưa Tây Môn Tình Không đi Tề quốc, cử mật sứ tâm phúc bái kiến Tề hoàng, để Tề hoàng lệnh Anh Vương phi Thiệu Liễu Nhi khẩn cầu đệ tử Quỷ Y Vô Tâm, Vô Tâm chắc chắn xuất thủ cứu giúp, có thể bảo đảm tính mạng của Tây Môn Tình Không!

Xem xong thư, Huyền Vi có chút do dự bất quyết.

Đường Nghi nhắc nhở nói:

“Nghe nói trước đó hoàng tộc Tề quốc tập thể trúng độc, chính là Thiệu Liễu Nhi cầu động đệ tử Quỷ Y ra tay, làm hoàng tộc Tề quốc trúng độc tránh thoát một kiếp.

Huyền Vi nói:

“Sự tình này ta tự nhiên biết, thậm chí khả năng biết nhiều hơn ngươi, chính bởi vì biết... nên biết Vô Tâm tiên sinh kia không hẳn sẽ nhiều lần ra tay, vạn nhất không được, tình huống của Tình Không như vậy lại đưa đi, đến bên kia càng thêm bó tay toàn tập, qua lại trì hoãn thời gian, còn có thể chờ được hắn sống sót trở về sao?

Đường Nghi nói:

“Tướng công còn có lựa chọn khác sao?

“Đúng vậy!

Huyền Vi ngửa mặt lên trời thở dài.

Đường Nghi nói:

“Người chỉ điểm ngôn từ chuẩn xác, nói vậy hẳn có nắm chắc, bằng không cũng không tất yếu bỏ công sức ở trên thân một người sắp chết, không có bất kỳ ý nghĩa.

Huyền Vi xoay người, bỗng bắt lấy cánh tay Đường Nghi, cẩn thận dặn dò nói:

“Trước kia có thật nhiều người khuyên ta đăng cơ, ta không muốn soán vị là một chuyện, cái khác chính là không muốn hại Tình Không, một khi ta lên đài, tam đại phái không dung được Tình Không, cho nên sự tình này quyết không thể để tam đại phái biết được. Hiện tại ta sắp đăng cơ, lực chú ý của tam đại phái sẽ bị dời đi, chính là cơ hội tốt để Tình Không thoát thân. Muội tử, ngươi tự mình đi Tề quốc gặp mặt Tề hoàng một chuyến, Thượng Thanh Tông cần phải giúp ta đưa Tình Không đến an toàn.

Đường Nghi chắp tay nói:

“Thượng Thanh Tông nhất định dốc hết toàn lực, không phụ tướng công giao phó!

Sau đó lại có chút do dự.

“Chỉ là ta ở trước mặt Tề hoàng người nhỏ, lời nhẹ…

Huyền Vi không nói hai lời, xoay người bước nhanh đi tới bên bàn, tự mình viết một phong thư giao cho Đường Nghi...

Điển lễ long trọng, trong thanh âm khen ngợi, Huyền Vi mặc hoàng bào leo lên hoàng vị, tiếp nhận quần thần hành lễ, chính thức trở thành nữ hoàng Vệ quốc, toàn diện chấp chưởng đại quyền bấp bênh của Vệ quốc.

Tin tức nữ hoàng đăng cơ rất nhanh truyền bá toàn bộ Vệ quốc, không biết bao nhiêu người ôm lấy chờ mong, hy vọng nàng có năng lực hóa giải nguy cơ.

Huyền Thừa Thiên bị giam lỏng ở trong lãnh cung nhận được thông báo, ngửa mặt lên trời cười lớn.

“Huyền Vi, tiện nhân, lòng muông dạ thú rốt cục bại lộ rồi! Tiện nhân, trời tất thu ngươi...

Các loại chửi bới vang vọng ở trong lãnh cung, nhưng không người để ý tới.

Sau khi đăng cơ, tam đại phái của Vệ quốc phát hiện không đúng, phát hiện Tây Môn Tình Không biết mất, theo lý thuyết sau khi Tây Môn Tình Không trúng độc, Đường Nghi nên hầu ở bên người Huyền Vi mới đúng, nhưng Đường Nghi cũng không thấy. Tam đại phái lập tức điều tra, nhưng không biết hướng đi của hai người, phát hiện ngay cả nhân viên quan trọng của Thượng Thanh Tông cũng biến mất.

Phi cầm cỡ lớn trong hoàng cung cũng thiếu ba con, hướng đi không rõ, tìm Huyền Vi hỏi, Huyền Vi lại hàm hồ không nói!

Ở dưới thế cục này, tam đại phái không tiện biểu lộ ra ý đồ muốn diệt Tây Môn Tình Không, Huyền Vi không trả lời, bọn hắn cũng không có biện pháp.

Sau đó các đại sự dồn dập báo tới, hướng đi của Tây Môn Tình Không rất nhanh bị mọi người ném ra sau đầu.

Tần quốc đưa đến tin tức, tuy Tần quốc không trực tiếp xuất binh, nhưng dự định tiếp nhận Tây Bình Quan, lai sứ tỏ rõ quan hệ lợi hại khi khống chế Tây Bình Quan.

Tỏ rõ các điểm quan trọng giống như Mông Sơn Minh báo cho Tần quốc, chỉ là không kịp lúc dựa theo Mông Sơn Minh nhắc nhở đi chấp hành, chậm trễ hồi lâu, rất có mùi vị mất bò mới lo làm chuồng.

Ý tứ của Tần quốc là trước tiên khống chế Tây Bình Quan, chuẩn bị cho đại quân đến tiếp sau tiến vào Vệ quốc.

Sau khi quân thần Vệ quốc thương nghị, vì đổi lấy Tần quốc xuất binh, quyết định giao quyền khống chế Tây Bình Quan cho Tần quốc.

Làm ra quyết định này rất không dễ dàng, ai khống chế Tây Bình Quan, liền nắm giữ thông đạo của đại quân bảy nước, một khi giao quyền khống chế này cho Tần quốc, cơ hồ là ý nghĩa vĩnh viễn mất đi, coi như chiến sự lắng lại, Tần quốc cũng chưa chắc sẽ trao trả về Vệ quốc, thịt cắn vào trong miệng sao có thể dễ dàng nhả ra, trừ khi cứng rắn đoạt lại.

Nhưng cục diện như vậy, Vệ quốc không thể không thỏa hiệp.

Đương nhiên, cũng không phải hiện tại giao, Vệ quốc nhất định phải nhìn thấy nhân mã chủ lực của Tần quốc đến Tây Bình Quan, mới sẽ giao Tây Bình Quan ra, bằng không Tần quốc phái chút lính tôm tướng cua canh gác có ý nghĩa gì, căn bản không chịu nổi Tấn quốc tấn công, rất dễ dàng thay chủ.

Còn có nữa là, không thể xác định Tần quốc sẽ xuất binh mà nói, Vệ quốc cũng không thể giao ra, này có lẽ là đường lui cuối cùng của vài người Vệ quốc, một khi chiến bại, bọn hắn khả năng sẽ từ Tây Bình Quan trốn vào bốn nước phía đông.

Mặc kệ Tần quốc có nguyện ý để nhân mã Vệ quốc nhập cảnh hay không, bại quân của Vệ quốc đều phải từ Tây Bình Quan rút lui, đại lượng bại quân đi đường biển là không thực tế.