Đạo Quân

Chương 1848: Chồng trước của Hắc Mẫu Đơn




Ngưu Hữu Đạo:
“Không biết, không phải mới vừa rồi ngươi nói con rể của Kim Tước sao?
Tây Hải Đường:
“Vốn là tán tu, còn giống như có vợ rồi, sau không biết vì sao nữ nhi của Kim Tước lại coi trọng hắn, nghe nói là vì tướng mạo không tệ. Năm đó Kim Tước còn chỉ là một viên đại tướng của Hàn quốc, nhưng đối với một tán tu mà nói, cũng là cơ hội khó được, cho dù nữ nhi của Kim Tước là phàm phu tục tử, nhưng Thiện Hải Long vẫn bỏ thê tử, cưới nữ nhi duy nhất của Kim Tước.
Ngưu Hữu Đạo:
“Vợ trước của Thiện Hải Long là người phương nào?
Tây Hải Đường:
“Cũng là một tán tu, hạng người vô danh, không đáng giá nhắc tới. Sau khi Kim Tước thăng cấp thành Hàn quốc Đại Tư Mã, Thiện Hải Long tự nhiên nước lên thì thuyền lên. Hai vợ chồng sinh được một nữ nhi, hơi có chút thiên phú tu hành, cộng thêm Thiên Hành Tông ở địa bàn Hàn quốc, Kim Tước tự mình ra mặt thỉnh cầu, nữ nhi của hai người liền trở thành đệ tử của Văn Hoa! Tiểu cô nương kia, lúc chúng ta mới tới đã gặp qua, là nha đầu thanh tú hành lễ ở trước cửa kia.
“Thiện Hải Long khá hướng về đại môn phái như Thiên Hành Tông, nghe nói trước kia lợi dụng thân phận Kim Tước, có ý gia nhập, nhưng các phái đều không muốn thu, nửa đường gia nhập, các đại môn phái sẽ không ai nguyện thu. Bất quá nữ nhi của hắn lại rất được Văn Hoa yêu thích, sau đó không biết chuyện gì xảy ra, Văn Hoa gật đầu, Thiện Hải Long thường ở trong Thiên Hành Tông tu hành, hai vợ chồng trên căn bản đều ở trong Thiên Hành Tông.
“Ầy...
Tây Hải Đường nói xong nhấc cằm ra hiệu.
“Là tiểu cô nương kia, hai người bên cạnh hẳn là cha mẹ nàng?
Ngưu Hữu Đạo thuận thế nhìn lại, chỉ thấy ở trên một sân thượng, tiểu cô nương lúc đến gặp qua kia đang nói chuyện với một đôi vợ chồng, không biết líu ra líu ríu cái gì, nhưng làm hai vợ chồng nụ cười đầy mặt.
Tiểu cô nương tên Thiện Tiên Nhi, phụ nhân tên Kim Phượng, nam chính là Thiện Hải Long.
Ngưu Hữu Đạo dừng bước, nhìn chằm chằm một nhà ba người kia.
Phụ nhân tướng mạo bình thường, còn tính xem được, bộ dạng không có gì đặc sắc, nhưng có quý khí. Nam ngược lại rất có khí độ, râu dài như mực, khuôn mặt tuấn dật, tư thái cao to, áo bào rộng rãi, gió núi thổi qua như muốn cưỡi gió bay đi, ôn văn nhĩ nhã, tiên phong đạo cốt.
Có đệ tử đi ra truyền lời, Thiện Tiên Nhi làm nũng ở trước mặt phụ mẫu lập tức mời phụ mẫu đến.
Một nhà ba người đi lên, tiến vào chính sảnh, Văn Hoa đã ngồi ngay ngắn ở chủ vị.
“Sư phó!
Thiện Tiên Nhi vui sướng chạy đến trước mặt sư phó hành lễ.
Nhìn một nhà ba người hành lễ, Văn Hoa mặt không hề cảm xúc ừm một tiếng, hỏi:
“Hai vợ chồng ngươi chạy tới làm gì?
Thiện Hải Long chắp tay nói:
“Nghe nói pháp giá của chưởng môn Vạn Thú Môn đích thân tới, hai vợ chồng ta muốn mượn ánh sáng của Thái Thượng trưởng lão chiêm ngưỡng một chút.
Văn Hoa:
“Các ngươi muốn gặp, ta không ngăn trở, bất quá có câu nói phải nhắc nhở ngươi, đừng nói lung tung, có ít người không phải ngươi trêu chọc nổi, tận lực khiêm tốn một chút.
Thiện Hải Long không biết vì sao hắn nhắc nhở như vậy, cười nói:
“Trước mặt pháp giá của chưởng môn Vạn Thú Môn, tại hạ sao dám vô lễ.
Văn Hoa quay đầu lại hỏi.
“Khách nhân ở đâu?
Đệ tử hồi đáp:
“Đang ở hành lang ngắm cảnh.
Văn Hoa nhìn Thiện Tiên Nhi.
“Mang phụ mẫu ngươi đi đi.
“Vâng!
Thiện Tiên Nhi chắp tay lĩnh mệnh, sau đó nhìn phụ mẫu nói.
“Cha, mẹ, đi theo con.
Hai vợ chồng chắp tay cảm ơn Văn Hoa, theo nữ nhi rời đi.
Nhìn đệ tử nhảy nhót rời đi, thần sắc của Văn Hoa có chút phức tạp, nói thầm một câu.
“Chỉ mong là ta nghĩ nhiều...
Có chút sự tình người khác không rõ ràng, nhưng hắn sao có thể không rõ, bối cảnh gia đình đệ tử tự nhiên là phải tra, bối cảnh của mẫu thân thì dễ nói, trái lại là bối cảnh của Thiện Hải Long, tra ra tốn rất nhiều công phu.
Trước kia Thiện Hải Long là tán tu, trường kỳ lang thang ở trong tu tiên giới, không có nơi ở cố định, nội tình không quá dễ tra, phí đi một phen công phu, tình huống vợ trước của Thiện Hải Long tự nhiên cũng đặt ở trước mặt Văn Hoa, là một tán tu gọi "Hắc Mẫu Đơn"!
Một tán tu mà thôi, Văn Hoa không quá lưu ý.
Kết quả sau đó, phát hiện Hắc Mẫu Đơn theo Ngưu Hữu Đạo, cùng Ngưu Hữu Đạo quan hệ không minh bạch, cũng không biết có phải quan hệ nam nữ hay không, nói chung là tâm phúc của Ngưu Hữu Đạo.
Lúc Hắc Mẫu Đơn đi theo Ngưu Hữu Đạo, Ngưu Hữu Đạo còn không thành khí hậu, cũng không ở trong mắt Văn Hoa hắn.
Chân chính hơi có quan tâm Ngưu Hữu Đạo, là bởi vì Tề Kinh Hồng Nương sau đó.
Chờ Ngưu Hữu Đạo lông cánh cứng cáp, Hắc Mẫu Đơn cũng đã sớm chết, hắn cũng không quá quan tâm, chỉ coi như một chuyện bình thường mà thôi.
Cho dù Ngưu Hữu Đạo đã có thành tựu, Văn Hoa cũng không coi là chuyện to tát, nhưng nằm mơ cũng không nghĩ tới có một ngày Ngưu Hữu Đạo sẽ tìm tới cửa, song phương còn có quan hệ như vậy.
Coi như Ngưu Hữu Đạo tìm tới, hắn cũng đã quên sự tình vợ trước của Thiện Hải Long, nhưng bởi vì Thiện Hải Long chủ động tới gặp, đột nhiên để hắn nhớ đến.
Một thủ hạ cũ mà thôi, Văn Hoa cảm thấy Ngưu Hữu Đạo sẽ không làm gì quá khích, nhưng vừa nãy quan sát phản ứng của Ngưu Hữu Đạo, làm hắn có xúc động.
Không biết phản ứng kia của Ngưu Hữu Đạo là có tâm tư gì, nói chung làm hắn cảm giác có chút không đúng.
Đương nhiên, Thiện Hải Long đi tới gặp mặt hắn cũng không có gì đáng lo lắng, hắn tin tưởng Ngưu Hữu Đạo không ngốc đến mức độ kia, tình huống trước mắt Ngưu Hữu Đạo không dám bại lộ, không dám ở nơi này ngang nhiên xằng bậy.
Nhưng nếu Ngưu Hữu Đạo thật động tâm tư gì với Thiện Hải Long mà nói, hắn có thể khẳng định, Thiện Hải Long phiền phức lớn rồi, chỉ sợ Kim Tước cũng chưa chắc bảo đảm được.
Không nói những sự tích khác của Ngưu Hữu Đạo, chỉ dựa vào có thể từ trong Thánh cảnh trộm Vô Lượng Quả ra, có thể làm việc người khác không thể làm, bản lĩnh của người này có thể thấy được lốm đốm.
Đối với Thiện Hải Long chết sống, kỳ thực Văn Hoa không quá quan tâm, hắn chỉ quan tâm đệ tử của mình.
Năm đó Kim Tước đích thân tới Thiên Hành Tông, mang cháu ngoại tới trước mặt hắn, hắn phát hiện căn cốt tu hành của tiểu nha đầu rất tốt, cực kỳ ưa thích, lúc này mới phá lệ thu làm đệ tử...
“Thiện Hải Long, Kim Phượng, bái kiến Tây Hải chưởng môn.
Trên hành lang, hai vợ chồng Thiện Hải Long đồng thời hành lễ bái kiến Tây Hải Đường, có thể nói cung cung kính kính. Thiện Tiên Nhi đã gặp thì chắp tay chào hỏi một chút.
Đổi thành người bình thường tự nhiên là ngay cả tư cách gặp Tây Hải Đường cũng không có.
Nghe được tự báo họ tên, Ngưu Hữu Đạo khẽ mỉm cười, một long một phượng, thật là long phượng thành đôi.
Tây Hải Đường nhấc tay ra hiệu.
“Không cần đa lễ, tên của vợ chồng các ngươi cũng thật hợp nhau nha!
Hai vợ chồng cười khách khí một thoáng, Thiện Hải Long nhìn về phía Ngưu Hữu Đạo, phát hiện vị này có thể sóng vai với Tây Hải Đường, khẳng định không phải người bình thường, chỉ là rõ ràng dịch dung qua, lập tức chắp tay nói:
“Không biết vị tiên sinh này xưng hô như thế nào?
Ngưu Hữu Đạo cười nhạt nói:
“Ngô!
Thấy hắn không muốn nói hết danh hiệu, hai vợ chồng không dám miễn cưỡng, đành phải chắp tay nói:
“Bái kiến Ngô tiên sinh.
Ngưu Hữu Đạo chỉ khẽ gật đầu, không có nhiều lời, sau đó nhìn hai vợ chồng và Tây Hải Đường trò chuyện, chủ yếu là Thiện Hải Long nịnh bợ tương đối nhiều.
Này chính là chồng trước của Hắc Mẫu Đơn, sẽ lấy loại phương thức này gặp, Ngưu Hữu Đạo cũng có chút ngoài ý muốn.
Hắn ở bên cạnh tĩnh lặng nhìn, có một điểm hắn không thể không thừa nhận, Thiện Hải Long này đích xác là rất phong độ, thừa sức phối ngẫu với Hắc Mẫu Đơn.
Hắn cũng không biết Hắc Mẫu Đơn đến cùng là cái mệnh gì, một đời ngăn ngắn cơ hồ vượt qua ở trong phiêu linh, bị nam nhân quyền cao chức trọng khuất nhục đùa bỡn, mà trượng phu vứt bỏ nàng bây giờ thì thân ở trong vinh hoa phú quý.
Thật không dễ dàng theo hắn, lại đúng lúc gặp hắn ở thời điểm đặt nền móng, thường thường theo hắn mạo hiểm liều mạng, cuối cùng vì bảo vệ hắn mà bỏ mạng.