Đạo Quân

Chương 2012: Địch ngoài sáng ta trong tối, một mất một còn (1)




Bằng không, vì sao nàng không dám đối mặt với cửu Thánh? Tựa như tu sĩ Kim Đan vậy, cũng là tu sĩ Kim Đan, một trăm tu sĩ Kim Đan cũng chưa chắc có thể đánh thắng một cao thủ hàng đầu trong cảnh giới Kim Đan.
Mà cửu Thánh chiếm giữ thiên hạ nhiều năm như vậy, không ai có thể lay động đã có thể nói rõ vấn đề!
Giống như nàng, chỉ sợ có tiềm tu lâu hơn nữa cũng không dám chính diện chống lại cửu Thánh, nàng suy nghĩ một hồi rồi nói:
“Then chốt ngoại trừ bản thân cửu Thánh thì không ai biết thực lực bọn họ sâu cạn thế nào, người mới vào cảnh giới Nguyên Anh có ai dám tự ý đứng ra được? Thánh La Sát, nếu không để Thánh La Sát thử xem?
Ngưu Hữu Đạo đã sớm có tính toán này, thế nhưng vẫn chưa dám đối mặt với chuyện đó, nhỡ kẻ tham ăn kia không ứng phó được thì không khác nào dâng mạng lên cho người ta giết.
Nhưng tình huống trước mắt sợ rằng không thử một lần không được, sau đó gật đầu nói:
“Vậy thử xem! Chỉ là Thánh La Sát không thể khống chế, ta cũng không dám xác định nó có phải đối thủ của cửu Thánh hay không.
Vân Cơ cũng hơi lo lắng:
“Nếu ngay cả Thánh La Sát cũng không phải là đối thủ của bọn họ thì sợ rằng rất khó có cách nào khác.
Ngưu Hữu Đạo:
“Tuy rằng khó nhưng cũng không phải hoàn toàn không có biện pháp!
Ánh mắt Vân Cơ sáng ngời:
“Ngươi có chủ ý rồi sao?
Ngưu Hữu Đạo lắc đầu, không nói nhiều, biện pháp đã có hai rồi.
Một chính là chờ hắn đột phá tu vi đến Nguyên Anh kỳ, cố gắng cứng đối cứng với cửu Thánh, nhưng nhìn tình huống trước mắt thì cây Vô Lượng quả nở hoa sớm làm rối loạn bước tiến vững chắc mà hắn định ra, cũng không biết thế cục phát triển có thể chờ tới ngày hắn đột phá hay không.
Một cái khác chính là nghĩ biện pháp phong ấn cửu Thánh ở một trong ngũ giới, để bọn họ vĩnh viễn không ra được!
Nhưng biện pháp này nhất định phải có điều kiện tiên quyết là không làm kinh động tới cửu Thánh, mang theo Tinh Thần lệnh, Lượng Thiên xích, Phục Tiên trượng, Định Thần châu và Phá Không kiếm trong tay mới có thể làm được chuyện đó.
Những thứ đó đều là thần khí trấn quốc của các nước, muốn không kinh động tới cửu Thánh mà có được tất cả trong tay dường như khả năng là rất nhỏ.
Mà các nước giấu thần khí vô cùng bí mật, không đến tình trạng nước mất nhà tan, ngoại trừ cửu Thánh và người nắm giữ nó thì những người khác muốn nhìn thấy thôi cơ bản cũng không thể.
Ngay cả Ô Thường muốn dùng Sơn Hà đỉnh cũng phải phế đi tâm tư đó, chân tướng phía sau chuyện Xuyên Dĩnh mượn đỉnh trong lòng hắn biết rõ.
Mặc dù không quá có khả năng nhưng hắn vẫn cố gắng chuẩn bị kế hoạch này, bằng không sẽ không cần ép Hải Vô Cực giao Tinh Thần lệnh ra, đây cũng là một trong những nguyên nhân chủ yếu hắn cứu Gia Cát Trì.
Nghĩ đi nghĩ lại nhiều lần vẫn từ từ nói:
“Trước hết để cho Thánh La Sát thử xem.
Vân Cơ nhớ ra cái gì đó, dáng vẻ trong lòng sợ hãi:
“Muốn mang Thánh La Sát ra ngoài, sợ rằng ngươi phải chịu thương tích trong tay nó.
Nàng còn nhớ tình hình Ngưu Hữu Đạo bị Thánh La Sát đả thương, suýt chút nữa bỏ mạng.
Ngưu Hữu Đạo liếc mắc:
“Nghĩ gì thế? Ngươi còn muốn mang nó ra ngoài hay sao?
Vân Cơ ngẩn ra:
“Không mang ra ngoài?
Ngưu Hữu Đạo:
“Mang làm sao? Một khi nó hiện chân thân Điệp La Sát ra, lục thân không nhận, rất khó khống chế. Hơn nữa, ngay cả nó có phải đối thủ của cửu Thánh hay không cũng chưa xác định được, nếu cứ vậy mà mang ra ngoài không khác nào khiến nó đi chịu chết. Điệp Mộng Huyễn Giới là địa bàn của nó, thủ hạ của nó có vô số Điệp La Sát, nó giao thủ với cửu Thánh ở trong Huyễn giới thì sẽ ổn thỏa hơn.
Vân Cơ:
“Ý của ngươi là muốn dẫn cửu Thánh vào Huyễn giới?
Ngưu Hữu Đạo suy nghĩ một chút rồi nói:
“Chuyện này không khó. Vấn đề là một khi cửu Thánh liên thủ, một mình nó có thể chống đỡ được không mới là một vấn đề, ngươi có thể xác định một mình nó có thể đồng thời đánh với cửu Thánh không?
Vân Cơ hơi lắc đầu:
“Không thể xác định, ngược lại ta không phải là đối thủ của nó.
Ngưu Hữu Đạo suy nghĩ rồi khẽ lắc đầu:
“Không thể để cho cửu Thánh cùng vào được.
Vân Cơ:
“Làm sao khống chế được chuyện này?
“Chuyện Vô Lượng quả cửu Thánh sẽ không dừng tay, cho nên kế hoạch lúc đầu không thay đổi...
Ngưu Hữu Đạo hỏi một đằng, trả lời một nẻo, sau khi suy tư một lúc liền nói:
“Thả ra tin tức ra, nói mười hai trái Vô Lượng quả trong Thánh Cảnh bị trộm ba mươi năm trước, thiên hạ này còn có mười hai vị cao thủ Nguyên Anh kỳ đang ẩn thân, trước tiên tạo thế, làm lòng người thay đổi đã. Việc này ngươi không cần phải xen vào, ta sẽ để Hồng Nương sắp xếp. Hai mạng lưới mà Lam Minh giao ra có thể dùng rồi, giúp ta liên hệ với mấy vị kia, ta muốn gặp bọn họ.
...
Cửu Thánh đánh giết tàn nhẫn ở Vô Biên Các, phá hủy Vô Biên Các làm cho cả thiên hạ chấn động.
Tin tức Vô Lượng quả bị trộm ba mươi năm trước, thiên hạ còn có mười hai vị cao thủ Nguyên Anh kỳ ẩn thân, bất cứ lúc nào cũng có thể lật đổ cửu Thánh vừa xuất hiện càng làm thiên hạ chấn động.
Có người muốn lật đổ cửu Thánh? Nhất thời không biết có bao nhiêu người đang âm thầm bàn tán.
Tấn Kinh, Thiệu phủ, bên trong thư phòng, ngồi phía sau án kiện, Thiệu Bình Ba chậm rãi đặt thư thu thập tin tức xuống:
“Lúc nào cũng có tư thế phản công dời núi lấp biển thường trực, xem ra, bên kia thực sự bắt đầu rồi, khí phách như thế không phải ta có thể so được.
Thiệu Tam Tỉnh ở một bên cũng hết hồn, bên kia thực sự bắt đầu tuyên chiến với cửu Thánh rồi sao?
...
Phủ Thừa tướng Tống quốc, bên trong tiểu viện an tĩnh, nhìn thấy tin tức, Giả Vô Quần mãi không nói gì, sau khi để thư trong tay xuống thì lắc đầu thổn thức.
Nguyên Tòng hỏi:
“Sao tiên sinh lại thở dài?
Giả Vô Quần nâng bút viết một hàng chữ trên bảng: Gió nổi mây vần, đại biến sắp tới!
...
Đối với lời đồn đại của bên ngoài, làm sao cửu Thánh không biết được, nhưng cũng không để ý tới, có lo lắng thì miệng mồm mọi người đang âm thầm bàn tán cũng không hết được, cứ tiếp tục đẩy mạnh kế hoạch ban đầu là được.
Dưới sự chấp hành nghiêm ngặt, người bên trong Thánh Cảnh thuận lợi hoàn tất tra xét; vẫn không phát hiện ra tu sĩ Nguyên Anh cảnh nào khác.
Giải trừ khả năng nội bộ tồn tại tai họa ngầm, sau đó, nhân thủ trong Thánh Cảnh bắt đầu tổ chức truy tìm lực lượng chạy trốn, đuổi bắt người trông coi Vô Lượng viên đã bỏ trốn. Ngoại trừ bởi vì những người này bỏ trốn mà truy tìm ra còn một nguyên nhân khác chính là trước đó vẫn chưa tra xét những người đó, ai cũng không thể xác định những người này có phải đã dùng Vô Lượng quả để đột phá hay không.
Đại trận phòng hộ của Vô Lượng viên lần nữa được xây dựng lại.
Tiếp đó, các nhân viên của Phiêu Miểu Các bắt đầu tra xét tất cả người ngoài, tra xét tu sĩ trong thiên hạ chỉ dựa vào bản thân cửu Thánh thì không thể hoàn thành được, còn phải dựa vào những người này, cho nên trước tiên phải tra xét những người này cho rõ ràng đã.
Thông qua Sa Như Lai biết được hành động của cửu Thánh, được biết cửu Thánh không bị quấy nhiễu mà tiếp tục thúc đẩy kế hoạch tra xét, tâm tình của Ngưu Hữu Đạo rất nặng nề.
Chuyện của Gia Cát Trì và Lam Minh liên tiếp xuất hiện, vậy mà không hề ảnh hưởng tới nhịp điệu của cửu Thánh, hắn càng cảm nhận được việc cây Vô Lượng quả nở hoa sớm mang tới phiền phức lớn thế nào.
Hắn không thể không lo lắng, một khi tra tới bốn người Tây Hải Đường, Yến Trục Thiên, Cung Lâm Sách và Văn Hoa thì làm sao bây giờ?
Chung Cốc chết rồi không sợ, đối với bên ngoài thì gã đã chết, trốn thế nào cũng được, nhưng bốn người kia làm sao bây giờ, chẳng nhẽ đều giả chết hay sao? Hay là đều chạy trốn?
Nếu thực sự như thế lập tức sẽ bị cửu Thánh hoài nghi, chỉ sợ trong khoảnh khắc cửu Thánh sẽ phá hủy mấy đại môn phái, chuyện này sẽ liên lụy tới sự sống chết của bao nhiêu người?
Bên trong sơn cốc u tĩnh, đối mặt với bốn người, Ngưu Hữu Đạo tháo mặt giả trên mặt xuống, gượng cười nói:
“Chư vị, đều tháo mặt giả xuống gặp mặt đi.