Đạo Quân

Chương 687: Thử Xem Sao




Ngưu Hữu Đạo phất tay ra hiệu, mấy người chậm rãi lui sang bên phải, thử thăm dò phản ứng vị đứng cạnh ao kia.

Sau khi xác nhận đối phương không có phản ứng mấy người lập tức quay đầu quay người, bay lượn đi.

“Đây là thành của ta sao?”

“Ta có ấn tượng, hình như thành của ta, vì sao xâm nhập thành của ta?”

Mấy người đang ở không trùng, dường như thanh âm quanh quẩn trong cả cung thành kia cũng đang quanh quẩn trong tai họ.

||||| Truyện đề cử: Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên (Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới) |||||

Một đạo ngân quang lóe lên trong không trung, Thánh La Sát vỗ hai cánh chậm rãi đáp xuống tường của cung, đối mặt với mấy người đang bay tới.

Xuất phát sau mà đến trước, trong nháy mắt đã vượt qua đám người, cản đường đi của mấy người, nhìn chằm chằm mấy người căng thẳng đáp xuống đất, trong mắt dần nổi lên hung quang, lại phát ra âm thanh quanh quẩn dường như không phát ra từ miệng nàng ta kia: “Dị loài, vì sao xâm nhập thành của ta?”

Thái độ của đối phương rõ ràng dần dần trở nên bất thiện, khiến mấy người căng thẳng cao độ.

Ngưu Hữu Đạo đang suy nghĩ cách đối phó, ai ngờ Vân Cơ chợt lớn tiếng nói: "Đây không phải ngươi thành!"

“Không phải thành của ta?” Trên gương mặt Thánh La Sát đứng trên tường thành cao cao tại thượng lộ ra nghi hoặc, hỏi: “Vậy là thành của ai?”

Vân Cơ: “Là thành của Thương Tụng, là hành cung của Thương Tụng!”

“Thương Tụng?” Thánh La Sát cúi đầu trầm ngâm, suy tư một lúc, nỉ non nói: “Hình như từng nghe đến cái tên này, Thương Tụng là ai?” Nàng nhìn Vân Cơ hỏi.

Ngưu Hữu Đạo và Viên Cương trao đổi ánh mắt, cảm giác ký ức của yêu nghiệt này hình như có chút vấn đề?

Vân Cơ lớn tiếng nói: “Thương Tụng là chủ nhân của ngươi, còn cả Ly Ca, bọn họ đều là chủ nhân của ngươi, chúng ta là bằng hữu của chủ nhân ngươi.”

Rõ ràng bà ta cũng nhận ra ký ức của đối phương có vấn đề nên muốn lẫn lộn cho qua chuyện.

Ai ngờ lời này vừa nói ra, ngữ khí của Thánh La Sát trở nên lạnh lẽo: “Chủ nhân? Ai có thể làm chủ nhân của ta? Ngươi đang lừa gạt ta!”

Trong lòng mọi người hơi lo lắng, ý thức được ngạo khí tận trong xương tủy của bướm yêu vương này, cũng ý thức được lời của Vân Cơ có thể làm hỏng việc.

Vân Cơ lập tức thấp giọng: “Không thể bị nhốt ở đây cả được, xin lỗi, ta đi trước, cố gắng dụ nàng ta đi cho các ngươi.”

Vừa dứt lời, trước mắt soạt một tiếng trở nên sáng ngời, đám Ngưu Hữu Đạo giật mình, sợ hãi lui ra.

Thánh La Sát từ trên thành cung bay xuống, đảo mắt đứng trước mặt Vân Cơ làm mọi người không kịp phòng bị.

Vân Cơ chậm rãi ngẩng đầu, nhìn yêu ma trước mắt ở khoảng cách gần, thử chậm rãi lui về sau một bước.

Thánh La Sát: “Ngươi đang lừa gạt ta.”

“Ta không lừa ngươi, ta cho ngươi xem một vật, ngươi sẽ biết.” Vân Cơ dứt lời, yết hầu cổ động, phun ra một viên kim châu trong lòng bàn tay, chính là Vạn Thú Linh Đan trước đây không lâu đạt được đã nuốt vào bụng.

Đám Ngưu Hữu Đạo chậm rãi lui ra sau, biết Vân Cơ muốn thi triển uy lực của Vạn Thú Linh đan để ảnh hưởng Thánh La Sát nhằm thoát thân.

Ngưu Hữu Đạo khẽ gật đầu với ba người xung quanh. Hiểu rõ ý hắn, một khi Vạn Thú Linh đan thật sự có ảnh hưởng với Thánh La Sát, mọi người sẽ lập tức nhân cơ hội rời đi.

Vạn Thú Linh đan trong lòng bàn tay Vân Cơ dần tản ra hồng quang, từng huyết vân tụ tập phiêu đãng trong ánh sáng đỏ lướt về phía Thánh La Sát đối diện.

Thánh La Sát nhìn chằm chằm huyết vân chậm rãi bay tới quấn quanh mình, vẻ mặt không hề có chút gì dị thường.

Vân Cơ thì tự thu hồi ảnh hưởng Vạn Thú Linh đan, lắc mạnh đầu.

Thánh La Sát đưa tay, móng vuốt chụp lấy lòng bàn tay Vân Cơ, ngay cả Vạn Thú Linh đan cũng bị chụp lại, hai móng vuốt móc lấy Vạn Thú Linh đan trong lòng bàn tay Vân Cơ, cướp đi Vạn Thú Linh đan vào tay, nói: “Thứ này làm cho ta không thoải mái, ngươi cho ta xem, là của ta sao?”

Đồ vừa rời khỏi lòng bàn tay Vân Cơ liền mất đi điều khiển pháp lực, huyết quang và huyết vân lập tức rút vào trong Vạn Thú Linh đan.

Đám Ngưu Hữu Đạo im lặng, Vạn Thú Linh đan không thể ảnh hưởng gì yêu vương bướm yêu này, kế hoạch nhân cơ hội bỏ trốn đã thất bại.

Nhưng đúng lúc này, Vân Cơ đột nhiên đánh lén, một quyền đánh vào ngực Thánh La Sát, có thể nói một kích toàn lực, muốn thừa dịp đối thủ không đề phòng lấy mạng đối thủ.

Ầm! một quyền rất đúng lúc, cũng đúng là đánh vào Thánh La Sát không hề chuẩn bị.

Kình phong bốn phía, Thánh La Sát lảo đảo lui ra sau, thân mình hất lên, cánh sau lưng như cuồng phong gào thét đập vào Vân Cơ.

Binh! Vân Cơ nhất thời như diều đứt dây, phun ra một ngụm máu rồi bị đánh bay ra ngoài.

Nhưng thời khắc nữ nhân này sắp rơi xuống mặt đất, một chưởng vỗ về phía mặt đất đầy phiến đá.

Phiến đá vỡ nứt, đất đá bay tán loạn, thân hình Vân Cơ uốn éo trực tiếp lao xuống dưới mặt đất, độn thổ, biến mất tăm trong nháy mắt.

Một đạo ngân quang như lưu tinh chợt lóe lên, mặt đất ầm vang một tiếng rồi cũng chui xuống dưới mặt đất.

Đánh lên tảng đá, đất cát bắn tung tóe, ào ào rơi xuống.

Ngay sau đó, liên tiếp vài chỗ trên mặt đất đều nứt ra, dưới mặt đất vang lên tiếng ầm ầm liên tục, gần đó có một tòa nhà do chấn động này mà bị sụp đổ.

"Đi!" Ngưu Hữu Đạo khẩn trương nói một tiếng.

Lúc này không đi thì chờ đến khi nào, mấy người nhanh chóng bay vút đi.

Nhưng vừa bay qua bức tường của hoàng cung thì lập tức kinh sợ, trước mắt có rất nhiều bướm La Sát.

Phải nói là vô số bướm La Sát ở phía xa xa vây quanh tòa hành cung này thành một vòng tròn lớn, chỉ cần vỗ cánh hồng quang Huyết La Sát thì sẽ không biết có bao nhiêu nữa, ở đó vẫn không ngừng có bướm La Sát bay tới đây.

Nhưng cũng không hề đến gần hành cung, phần lớn bướm La Sát bay hoặc đậu ở bên ngoài, cách hành cung khoảng trăm trượng, dường như là đang chờ mệnh lệnh.

Sô lượng bướm La Sát khổng lồ như vậy, lại còn nhiều Huyết La Sát, khiến đám người Ngưu Hữu Đạo cảm thấy da đầu run lên.

Lúc đầu Ngưu Hữu Đạo có nói chia nhau chạy vì tự nhiên hắn nảy ra một ý nghĩ như này, Thánh La Sát không thể nào có khả năng đồng thời truy sát nhiều hướng thế được, nếu phân tán đi có thể tăng thêm xác suất chạy trốn. Nhưng cuối cùng lại loại bỏ ý nghĩ này đi, bởi vì vết máu trên người Viên Cương dường như khó mà ảnh hưởng đến Huyết La Sát được, hắn thì không nói rồi, còn đối với Quản Phương Nghi và Viên Phương thì quá nguy hiểm, cuối cùng vẫn quyết định để Viên Cương dẫn đầu đội.

Một màn trước mắt này, sa vào sự bao vây của đại quân bướm La Sát thì càng không có tâm tư mà chia nhua chạy, chỉ có thể cả đội xông lên phá vây.

"Hầu Tử, có làm được không?" Ngưu Hữu Đạo gào to một tiếng với Viên Cương.

"Thử xem sao!" Đây chính là câu trả lời của Viên Cương.

Hắn ta cũng không có cách nào, thu phục một con Huyết La Sát còn có chút khó khăn, đối mặt với nhiều Huyết La Sát như vậy, ngoại trừ thử xem cũng chẳng còn cách nào khác.

Ngưu Hữu Đạo cười gượng, cũng chỉ có thể thử xem sao, bằng không còn có thể làm gì đây, Vân Cơ tập kích đã chọc giận Thánh La Sát, còn có thể tin tưởng bọn họ sao? Bên này chí ít đối với sức ảnh hưởng của Viên Cương có thể ôm chút hy vọng.

Về phần khí tức trên người của Viên Cương ảnh hưởng đối với Thánh La Sát, Ngưu Hữu Đạo cũng chẳng trông cậy vào đó, vẫn là câu nói kia, thu phục một con Huyết La Sát còn có chút khó khăn, nếu nói có thể chấn áp được Thánh La Sát, chỉ sợ ngay cả Viên Cương cũng không dám nghĩ.

"A!"

Một tiếng thét giận dữ, vang dội trong không gian.

Mấy người quay đầu nhìn, chỉ thấy con Thánh La Sát từ mặt đất bay lên, đang vỗ cánh lơ lửng phía trên hành cung, ánh sáng bạc rực rỡ.

Tiếng động đánh nhau đã ngừng lại, bên này cũng không biết Vân Cơ đã tránh được một kiếp hay là mất mạng rồi.

Tiếng của Thánh La Sát vang lên, tất cả Bướm La Sát bên ngoài đều phục tùng, cử chỉ đều trở nên cung kính.

Nhìn thấy tình hình này, dùng cái mông cũng có thể nhận ra được sức ảnh hưởng của Thánh La Sát đối với Bướm La Sát, Ngưu Hữu Đạo lập tức lo lắng rằng Thánh La Sát sẽ triệu tập đại quân Bướm La Sát tấn công.