Đâu Cần Em Nói Tiếng Cảm Ơn

Chương 8: Ai rồi cũng khác




Ở đời hay lắm, người muốn gặp có khi rất khó gặp, người không muốn gặp lại cứ phải miễn cưỡng gặp, là duyên số hay nghiệt duyên cũng phải chấp nhận. Thôi thì cứ đối diện, âu cũng là chuyện sớm hay muộn. Vy Vy tiếp tục nghiên cứu nhập tâm cho nhiệm vụ được giao, cô kiểm tra lại từng bộ đàm và hướng dẫn kỹ năng cho các trợ lý, làm việc nhóm cần sự phối hợp nhịp nhàng và phân công cụ thể, lường trước các tình huống có thể xảy ra và lên phương án xử lý hiệu quả. Thời gian diễn ra sự kiện tuy không dài nhưng cần hết sức tập trung ngay từ khâu đầu tiên, không thể để xảy ra sai sót. Do đó Vy Vy đã thể hiện rất rõ vai trò của người dẫn dắt, cô làm quen và tìm hiểu từng cá nhân, thời gian một ngày không thể nắm bắt được hết nhưng có sự chuẩn bị vẫn hơn, Vy Vy tiến hành họp tổ và phân nhiệm vụ cho từng người, đều là các nam thanh nữ tú trẻ hơn cô, chợt thấy mình như chị cả cần bao bọc đàn em Vy Vy bắt đầu thấy mình già quá đi. Cả một ngày chuẩn bị chu đáo, tới 18: 00 tất cả đã hoàn tất xong xuôi. Vy Vy trong trang phục lễ tân, sơ mi trắng thắt nơ đen, tóc búi gọn gàng, trang điểm nhẹ, thực ra so với đàn em bên cạnh sự chênh lệch không đáng là bao. Nụ cười luôn thường trực trên môi, thái độ lịch sự, chu đáo, nhiệt tình là tôn chỉ cô yêu cầu các trợ lý ghim chặt trong đầu. Dàn lễ tân trông ra dáng, chuyên nghiệp thấy rõ qua khóa đào tạo cấp tốc của Vy Vy. Bà chủ rất hài lòng, không quên khích lệ Vy Vy và đồng sự cố gắng hết mình cho buổi tối hôm nay. Trịnh Vỹ cùng hai đồng nghiệp đến sớm nhất, họ là số ít khách mời theo diện bạn của Tuấn Lâm. Gặp Vy Vy ở đây, Trịnh Vỹ hớn hở ra mặt, nhưng vì miếng cơm manh áo anh nhất định sẽ không bép xép chuyện Vy Vy ở cùng nhà Tuấn Lâm cho hai người đi cùng biết, có chết cũng không khai, nên đành tem tém lại cái nết cợt nhả, cười thật tươi với Vy Vy rồi theo sự chỉ dẫn tới vị trí bàn tiệc. Rất nhanh, khách mời đã đến đông hơn. Một số khách nước ngoài, Vy Vy hướng dẫn tỷ mỷ bằng vốn tiếng Anh phong phú, cô khiến cho đàn em bái phục không thôi. Con bé Minh Như còn tranh thủ ghé tai: "Chị Vy Vy siêu thế, nói em còn chẳng hiểu gì luôn."

Vy Vy cười xòa: "Tiếng Anh là phổ thông đó em, học đi rồi dùng được khắp nơi."

Khách mời liên tục ào ạt đến như đánh úp, Vy Vy nhanh chóng phân chia theo nhóm rồi bố trí trợ lý dẫn khách đi. Trong số 50 khách VIP đã có 43 người đến, vậy là chỉ một lát nữa thôi là nhiệm vụ ở đây đã gần như hoàn thành. Và điều Vy Vy nghĩ sớm hay muộn cũng sẽ đến đã xảy ra. Hai vị khách xuất hiện rất tình tứ. Nam cao ráo, điển trai, diện sơ mi trắng, khoác tay như làm điểm tựa cho nữ e ấp, mỹ lệ trong bộ đầm trắng tiệp màu lệch vai, thu hút không ít ánh nhìn. Vy Vy như thường lệ, nở nụ cười tiêu chuẩn đón khách. Trái với sự bình thản của Vy Vy là sự bất ngờ của Khải Minh. "Vy Vy em làm gì ở đây?"



Đáp lại chỉ có câu nói khuôn mẫu, không bộc lộ chút nào bối rối: "Hân hạnh chào đón quý khách, xin quý khách vui lòng xuất trình giấy mời, Ban tổ chức sẽ đưa quý khách tới vị trí sắp xếp."

Cô gái đi cùng đã chú ý thái độ khác lạ của Khải Minh, bản năng của phụ nữ khiến cô ta ghim Vy Vy vào trong đầu ngay lập tức, cô ta rút ra hai thư mời đẩy về quầy lễ tân. Vy Vy từ tốn tiếp nhận và phân phó trợ lý dẫn khách đi không một động tác thừa. Khải Minh còn có điều muốn nói, nhưng hoàn cảnh không cho phép, miễn cưỡng tiếp tục cùng người đẹp đi vào khu vực diễn ra buổi tiệc. Khách đến thưa dần, Vy Vy định lượng số khách qua số bàn tiệc đã chật kín. MC cũng đã bắt đầu khai mạc, các dancer, ca sỹ được thuê biểu diễn cũng không ít, hứa hẹn một buổi tiệc rất hoành tráng và sôi động.

Đảm bảo số khách mời xong xuôi, Vy Vy phân phó hai trợ lý ở lại quầy lễ tân, mình cùng 03 người khác vào trong quan sát tình hình, tiếp tục cùng các tổ bên trong điều phối đảm bảo bữa tiệc diễn ra đúng như dự kiến. Tiệc được bố trí theo dạng buffer. Ngoài vị trí bàn ngồi cố định, khách khứa có thể tự do thoải mái lựa chọn qua các khu đồ ăn, đồ uống đa dạng. Vì phục vụ 500 khách mời nên số lượng quầy đồ ăn được bố trí hợp lý sao cho các khu vực đồng đều, khách mời không phải di chuyển nhiều để lấy đồ. Phía trên sân khấu, các tiết mục đặc sắc diễn ra liên tục, dưới sân khấu, khách mời tấp nập bên các quầy đồ ăn. Vy Vy lướt qua các quầy, vị trí nào đồ ăn có dấu hiệu vơi đi nhanh cô lập tức phân phó qua bộ đàm, bố trí bổ sung kịp thời. Vy Vy lướt ánh mắt lên sân khấu lúc này có sự xuất hiện của chủ nhân bữa tiệc, ba của Tuấn Lâm, thương nhân Ninh Tuấn Ngọc cùng phu nhân, còn anh con zai Tuấn Lâm thì không thấy đâu, Vy Vy bất giác mỉm cười nghĩ bụng tên này chắc vẫn ghét đám đông như vậy. Vy Vy lại lượn một vòng qua bàn đồ uống, vừa đi vừa quan sát, đến lúc một thân ảnh quen thuộc chắn trước mặt cô khiến cô dừng bước. Dùng ngón chân để nghĩ cũng biết người đó là ai. Vy Vy lựa chọn lướt qua, nhưng cánh tay người đó níu cô lại, không muốn buông: "Vy

Vy anh chưa đi nếu em chưa nói."



Vy Vy lạnh lùng: "Tôi đang làm việc, tránh ra giùm."

Nói rồi hất tay rời đi không ngoái lại. Khải Minh đứng đó vẫn nhìn theo bóng cô, khiến Vy Vy bất giác cảm thấy gáy nóng ran, mặc kệ, cô phải lo việc của mình, không rảnh tiếp anh ta. Đi tiếp không bao xa, lại đụng mặt váy trắng, Vy Vy nở nụ cười xã giao rồi tiếp tục bước tiếp. Nhưng không để cho Vy Vy đi dễ dàng như vậy, cô nàng với tay kéo mạnh búi tóc của Vy Vy, làn tóc mây vốn đang được búi gọn gàng bất ngờ bung xõa. Vy Vy bị bất ngờ nhưng không vì thế mà kinh hô tiếng nào. Cô quay người đối diện cô nàng, bình thản cởi nút áo đầu tiên, tháo nơ cổ, hai tay đưa lên đỡ mái tóc tuyệt đẹp túm lại gọn gàng, dùng nơ cổ làm dây buộc tóc thành túm đuôi ngựa phía sau, không một động tác thừa. Cảnh tượng này thu vào mắt người khác chỉ cảm thấy cô gái đầy khí chất và xinh đẹp, chẳng cần xiêm y lộng lẫy, chỉ bằng cử chỉ thanh nhã mà thành. Vy Vy không lớn tiếng, cũng không châm chọc, nhìn thẳng cô nàng váy trắng đi cùng Khải Minh: "Tôi không rảnh để cùng cô kiếm chuyện."

Cô ta không phải dạng vừa, biết thiên hạ thích hóng drama nên cố tình nâng cao âm lượng: "Nhớ rõ thân phận của cô và đừng có nhòm ngó người đàn ông của tôi."



Vy Vy nở nụ cười trào phúng: "Ai thèm, của cô thì đi mà giữ."

Vy Vy quay người dời đi trước khi cô ta làm lớn chuyện thu hút đám đông vì một chuyện cỏn con. Cô ta đang lao theo Vy Vy thì một bóng đen cắt ngang, ngăn động tác của cô ta lại khiến cô ta dừng khựng lại lảo đảo tí ngã về sau. Tuấn Lâm bày ra khuôn mặt vô tội, so vai bày tỏ: "Xin lỗi người đẹp nhé, tôi hơi vội."

Vốn định chút giận bởi kẻ phá ngang như anh thì chợt nhìn lên thấy khuôn mặt mĩ nam thu hút, sơ mi đen, quần âu ngầu đét. Cô ta thay đổi nhanh chóng, nở nụ cười duyên dáng, chưa kịp hé miệng nói câu "Không sao" với mỹ nam thì anh chàng quay ngoắt 180 độ không thèm để ý, kéo theo Vy Vy đi thật nhanh trước mắt cô ta. Tức đến nghiến răng, nghiến lợi, mà hàm răng mới làm tốn không ít tiền nên đành dậm dậm chân cho bõ tức. Cô ta rủa thầm: "Đàn ông các người mù hết rồi à, sao cứ phải dính dáng đến ranh đó chứ."