Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đấu La Chi Thiên Cơ Phượng Hoàng

Chương 130





Một tuần sau, buổi tối, Đông Quân Phủ, phòng rèn kim loại.

Trước mắt của Thế Hoa bây giờ là 7 khối khoáng thạch màu đen như tinh không, vừa nhìn vào thì liền biết đây không phải là phàm phẩm.

Đây là Hàn Tâm Thiết, chính là một trong 3 kim loại hạch tâm mà Đường Tam sử dụng để tạo ra đệ nhất ám khí của Đường Môn, Phật Nộ Đường Liên.

Hàn Tâm Thiết sở dĩ được gọi là kim loại cứng nhất đại lục là bởi xuất xứ của nó, được thai nghén sâu bên trong lòng đất của Cực Bắc Chi Địa, thiên địa nguyên khí đậm đà kết hợp với Băng nguyên tố liên tục bồi dưỡng tạo ra độ cứng mà chỉ thua so với Thâm Hải Trầm Ngân Mẫu.

Đây cũng là khối kim loại mà Thế Hoa quyết định thực hiện đoán tạo để tìm ra cách đột phá Linh Đoán.

Bỏ Hàn Tâm Thiết vào bên trong lò lửa, Thế Hoa ngay lập tức triệu hoán ra Luyện Thiên Chuỳ mà nghiêm túc chờ đợi.

Hàn Tâm Thiết do bên trong chứa rất nhiều hàn khí, nên phải nung đến 1 canh giờ mới có thể bắt đầu sử dụng.

Thế Hoa bắt đầu lấy một khối Hàn Tâm Thiết ra, ánh mắt trở nên nghiêm túc mà bắt đầu hạ búa xuống.

"Đoang! Đoang! Đoang!! " Từng đợt búa hữu lực rơi xuống làm cho Hàn Tâm Thiết bắn ra từng tia hoả hoa sáng chói cả căn phòng.

Bách đoán tinh luyện!
Chỉ trong 5 phút, trăm nhát búa bổ xuống hoàn thành Bách Đoán cho tạp chất của khối Hàn Tâm Thiết đã hoàn toàn bị loại bỏ.

Bây giờ cũng là lúc bắt đầu thực hiện Thiên Đoán.

Thế Hoa lúc này từng búa hạ không chỉ là rèn đúc bình thường, mà là còn phải cảm nhận tiết tấu của Hàn Tâm Thiết, cảm nhận được "nhu cầu" mà nó muốn.

Thế Hoa đã đoán tạo qua rất nhiều Hàn Tâm Thiết nên chỉ tốn thêm khoảng nửa phút để hiểu rõ khối Hàn Tâm Thiết này, rất nhanh liền vào giai đoạn Thiên Đoán thực sự.

Thiên đoán trúc cơ!
Từng nhịp búa của Thế Hoa gõ xuống như hoà hợp với với nhịp thở của Hàn Tâm Thiết, từng dòng Hồn Lực chui vào khối kim loại đang đỏ hỏn kia mà chải vuốt, cải tiến rồi cường hoá bản chất của Hàn Tâm Thiết.

Luyện Thiên Chuỳ lúc này như hô ứng với Hàn Tâm Thiết, một tia Sinh Mệnh Chi Lực theo dòng Hồn Lực của Thế Hoa mà ngấm vào nội bộ của Hàn Tâm Thiết.

Trong vũ trụ tất cả đều mang trong mình thiên địa nguyên khí, cũng chính là "vạn vật có linh".

Vật thể không có bản năng, không có cách nào lợi dụng lượng thiên địa nguyên khí này để đề thăng cấp độ của bản thân thì chỉ có thể dựa vào ngoại lực đề thăng.

Mà đoán tạo chính là cách kim loại được "đề thăng" về mặt cấp độ sống, từ vô linh đến hữu linh.

Dòng Sinh Mệnh Chi Lực kia như chất dẫn kích thích thiên địa nguyên khí của Hàn Tâm Thiết, mà những cú đập búa của Thế Hoa thì như đang giúp nó tiêu hoá lượng thiên địa nguyên khí này mà thăng hoa, cái này không chỉ là thăng hoa về chất, mà còn là thăng hoa về mặt sinh mệnh.

Sau nửa tiếng đồng hồ, Thế Hoa cuối cùng cũng đã hạ xuống đủ một nghìn búa.

Khối Hàn Tâm Thiết này không chỉ nhỏ hơn so với lúc trước hai phần, vẻ ngoài cũng đã lột xác từ màu đen như tinh không huyền ảo mà biến thành ngân sắc chói loá như sao ngôi, đồng thời độ cứng cũng như mật độ đã được thăng tiến đến mức tối đa.

Nhưng đáng chú ý hơn cả có thể cảm nhận được một tia linh tính yếu ớt đang lấp loé ở bên trong.

Đây là minh chứng cho việc Thiên Đoán cho Hàn Tâm Thiết đã hoàn thành!

Chỉ có điều chỉ có một tia linh tính này vẫn chưa được tính là hữu linh.

Thế Hoa cũng không dám dừng lại mà tiếp tục Thiên Đoán, một phần đem tâm trí thử câu thông với Hàn Tâm Thiết.

Linh đoán sinh linh!
Linh Đoán quan trọng nhất là Đoán Tạo Sư cùng với sợi linh tính mỏng manh kia của kim loại mà tiến hành câu thông, thông qua việc rèn đúc mà liên tục truyền Hồn Lực (hoặc là khí huyết chi lực như Đường Vũ Lân) vào trong kim loại để từ từ đề thăng linh tính của nó, dựa vào lượng Hồn Lực khổng lồ của bản thân truyền vào kim loại mà để nó biến chất rồi tự thiết lập hệ thống sinh mệnh của bản thân.

Do biến hoá từ linh tính đến khi nắm giữ được sinh mệnh là một quá trình chất biến phức tạp nên cần một lượng lớn năng lượng liên tục truyền vào, cũng vì vậy mà Đoán Tạo Sư phải có tu vi cao cường.

Chỉ là khối Hàn Tâm Thiết này giống như một cái đầu rùa đất, sống chết không chịu tiếp nhận Hồn Lực của Thế Hoa, cũng vì vậy mà tia linh trí của nó đang trôi dần đi.

Nếu cứ tiếp tục để tình trạng này kéo dày thêm một vài giây nữa thì khối Hàn Tâm Thiết sẽ hoàn toàn bị phế đi.

Thế Hoa đối với cái này cũng đã có ngờ đến, phía trước hắn cũng đã thử Linh Đoán qua mấy khối Hàn Tâm Thiết cũng có tình trạng tương tự, tuy có thất bại nhưng cũng kinh nghiệm lại được rút ra không thiếu.

Thế Hoa lúc này thêm cả một tia Cực Hạn Chi Băng vào dòng Hồn Lực của mình khi quán thâu vào bên trong Hàn Tâm Thiết.

Ba dòng năng lượng gồm Hồn Lực, Sinh Mệnh Chi Lực cùng Cực Hạn Chi Băng cùng một lúc quấn quanh vào thể nội của Hàn Tâm Thiết, khiến bầu không khí xung quanh đều lạnh đi hẳn.

Mà linh tính của Hàn Tâm Thiết lúc này cũng có sự biến chuyển lớn, thay vì cứng đầu cứng cổ lại trở nên nhu thuận nghe lời, như thể là con dân gặp được đế vương của mình.

Cũng dưới sự nhu thuận này, hắn cũng thành công liên hệ được với tia linh tinh của Hàn Tâm Thiết, khiến nó thu nhận năng lượng mà hắn truyền vào.

"Thành công!" Thế Hoa trong lòng vui vẻ lấy.

Sở dĩ Thế Hoa chọn Hàn Tâm Thiết làm ngưỡng cửa đột phá Linh Đoán là do bản thân Hàn Tâm Thiết từ khi sinh ra đều được thấm nhuần hàn khí ở Cực Bắc Chi Địa.

Mà Thế Hoa thân là người sở hữu Cực Hạn Chi Băng, đối với hàn khí có sự hiểu rõ nhất định, nên khi rèn Hàn Tâm Thiết thì tỷ lệ thành công sẽ cao hơn.

Lúc trước Thế Hoa chỉ là thêm một tia Băng thuộc tính Hồn Lực nên không thành công, bây giờ lại điều động Cực Hạn Chi Băng lại khiến Hàn Tâm Thiết sinh ra thần phục, xem như là hắn đã đoán đúng.

Bây giờ Hàn Tâm Thiết đã hoàn câu thông, Thế Hoa bên cạnh không ngừng truyền thâu năng lượng ra thì còn phải liên tục rèn luyện khối Hàn Tâm Thiết.

Từng búa đập xuống làm cho khối Hàn Tâm Thiết ngày càng nhỏ lại, nhưng nếu có người ở đây thì có thể cảm nhận được khí tức sinh mệnh cực kỳ đậm đà đang lan toả khắp mọi nơi.

"Đoang!"
Theo một búa cuối cùng gõ xuống thì Hàn Tâm Thiết bộc phát ra một luồng khí lạnh như băng, trên đầu còn hiện lên một cái cột sáng cao khoảng 1m5, bên trên còn có một đầu Băng Phượng quấn quanh.

Linh vật hiện hữu, dị tượng sinh ra!
"Minh!"
Băng Phượng tê minh lên một tiếng vang vọng, như thể là đang reo hò cho sinh mệnh của bản thân được sinh ra.

Thế Hoa nhìn cảnh tượng này thì biết mục tiêu của bản thân đã hoàn thành.

Linh Đoán đã được sinh ra.

Mà Hàn Tâm Thiết chính là khối kim loại đầu tiên được Linh Đoán.


May mắn mà căn phòng này được chế tạo từ tài liệu đặc biệt nên khí tức của Hàn Tâm Thiết không tiết ra ngoài, nếu không cũng sẽ nổi lên một hồi bạo động.

Dị tượng kéo dài cũng chỉ khoảng 15 giây thì dừng lại, đầu Băng Phượng kia cũng chui vào bên trong Hàn Tâm Thiết, khiến cho cả khối Hàn Tâm Thiết có màu bạc nay lại phủ thêm một tầng phượng văn thần bí.

Thế Hoa cầm trên tay tác phẩm của mình nhìn ngắm thì lẩm bẩm.

"Phượng văn sao? Chẳng lẽ là do Nguyên Tố Phượng Hoàng?"
Nghĩ đi nghĩ lại thì Thế Hoa cũng lắc đầu, đem tất cả những gì nãy giờ xảy ra ghi vào ghi chú, còn chú thích thêm một có lĩnh ngộ của mình rồi tiếp tục rèn những khối Hàn Tâm Thiết còn lại.

Thế Hoa muốn khai thác nhiều thông tin hơn nữa để tạo ra một bản thảo chi tiết về cách thực hiện Linh Đoán.

!
Sáng hôm sau,
Thế Hoa đem đôi mắt nhắm nghiền mở ra.

Tối hôm qua sau khi thực hiện Linh Đoán lên tất cả những khối Hàn Tâm Thiết còn lại thì Thế Hoa còn thử những chủng kim loại khác như Minh Thiết, Trầm Ngân!
May mắn là đều thành công, hơn nữa Thế Hoa cũng đã có thâm nhập sâu hơn với Linh Đoán, đối với kỹ thuật này có độ thuần thục cao hơn.

Những cũng vì liền tục đoán tạo như vậy mà Thế Hoa cũng rất mệt mỏi, dẫn đến ngày hôm qua không tu luyện mà ngủ mất.

Thế Hoa cảm nhận được ánh nắng ấm áp đáp lên trên mặt nhìn nghiêng đầu nhìn về đồng hồ, thấy bây giờ đã là 6 giờ sáng.

Hôm nay là cuối tuần nên mặc dù hắn không cần lên lớp, nhưng vẫn cần phụ đạo cho Diệp Linh Linh.

Diệp Linh Linh theo Thế Hoa học tập đã lâu nên bây giờ cũng đã là Hồn Đạo Sư cấp 5, chỉ thấp hơn Hồn Liệt Na một cấp, còn Thế Hoa thì đã là cấp 7 từ lâu.

Cái này cũng không trách được Diệp Linh Linh, nàng mặc dù có Tinh Thần Lực so với Hồn Sư bình thường cao, nhưng so với Tinh Hệ hệ Hồn Sư như Hồ Liệt Na hay quái nhân như Thế Hoa thì có vẫn hơi khập khễnh.

Mặc dù vậy nàng vẫn theo Thế Hoa học tập tri thức, xây dựng nền tảng trước để thuận lợi đột phá về sau.

Lúc Thế Hoa định đưa tay lên xoa nhẹ lên đôi mắt của mình thì cảm thấy cánh tay phải của mình nặng trĩu, tiếp đó là hương vani nhẹ nhàng chui kích thích khứu giác của hắn.

Mùi hương này, cảm giác này! Thế Hoa không khỏi cảm thấy được sự quen thuộc.

Hắn khẽ quay đầu sang thì thấy được Thiên Nhận Tuyết đang nằm kế bên, hơn nữa đang dùng đôi mắt như lam bảo thạch mà nhìn hắn.

"Chào buổi sáng, Thế Hoa.

" Giọng của nàng như oanh như yến, như rót mật vào tai của Thế Hoa.

Hắn ngơ ngẩn một chút, sau đó liền qua sang ôm nàng, hôn khẽ lên trán một cái rồi mới cười khẽ đáp lại.

"Chào buổi sáng, Tuyết nhi.

"

!
Phòng ăn.

Thế Hoa lúc này cùng Thiên Nhận Tuyết ăn sáng, giữa bữa ăn còn nói về chuyện của mình.

Mà chuyện bên trong tất nhiên là còn có cả đệ tam khảo của Thiên Nhận Tuyết
Thiên Nhận Tuyết nhìn Thế Hoa đang lo lắng thì cười nói.

"Ngươi đừng lo lắng như vậy, Thái Dương Thần Hoả bên trong Thiên Sứ bí cảnh cũng không đến mức nào.

"
Thế Hoa trợn mắt nhìn nàng.

"Ngươi là đang lừa hài tử sao? Chẳng lẽ ngươi không biết uy lực của Thái Dương Chân Hoả như thế nào mà bảo không lo lắng.

"
Thái Dương Chân Hoả là một trong những vũ khí sắc bén nhất của Thiên Sứ Thần bên cạnh Thiên Sứ Thánh Kiếm, nếu Thiên Sứ Thánh Kiếm là tượng trưng cho chính nghĩa tuyệt đối, thì Thái Dương Chân Hoả là tượng trưng cho sự thành tẩy cùng trừng phạt của Thiên Sứ Thần cho cái ác.

Phải biết Thái Dương Chân Hoả là Cực Hạn Chi Hoả, nhiệt độ của nó nếu so với Kim Ô Chân Hoả là một trời một vực.

Một tia Thái Dương Chân Hoả đã đủ để cho mấy vị Siêu Cấp Đấu La chết đi sống lại, chưa chưa nói là một Hồn Đấu La như nàng đầm mình vào bên trong nó.

Mặc dù Thiên Nhận Tuyết đã có 3 khối Hồn Cốt gia thân, phục dụng Băng Hoả Lưỡng Cực Đan cùng Thánh Vẫn Kim Ngân Hoa, sở hữu được Cực Hạn Chi Thần Thánh nhưng Thế Hoa vẫn lo.

Thiên Nhận Tuyết bị Thế Hoa nói như vậy không những không có sinh khí, mà còn cảm thấy trái tim ấm lại.

Mặc dù không biết được Thế Hoa bao nhiêu lần yêu thương che chở, nhưng lần nào đến với nàng cũng giống như lần đầu như vậy.

Thế Hoa trong đầu hiện ra rất nhiều ý niệm, sau đó nhìn về phía Thiên Nhận Tuyết mà nói.

"Ngươi bây giờ cứ yên tâm làm Thiện Lương Cửu Khảo, còn Thiên Sứ Thần đệ tam khảo thì đợi ta đến cấp độ Hồn Vương thì sẽ có cách giúp ngươi.

"
Thiên Nhận Tuyết nhìn thấy Thế Hoa nghiêm túc cùng tự tin như thế thì ngây ngốc một lúc, sau đó nhẹ gật đầu một cái.

Mặc dù không biết Thế Hoa nói có cách là cách gì nhưng Thiên Nhận Tuyết sẽ một mức tin tưởng, nàng tin Thế Hoa sẽ không nói dối nàng.

Mà Vong Cơ bên trong nghe đối thoại của hai người thì không khỏi chép miệng.

"Tiểu tử này vậy mà nói thật, thú vị đây.

"
Vong Cơ mặc dù có tu vi 10 vạn năm, nhưng tuổi tác cũng chỉ khoảng 4 vạn năm mà thôi, nhưng cũng đủ kiến thức để biết được uy lực kinh khủng của Thái Dương Chân Hoả.

Nhưng hắn lại không cảm nhận được Thế Hoa nói dối, nên hắn mới cảm thấy cực kỳ hứng thú.

Làm cách nào mà Thế Hoa có thể giúp Thiên Nhận Tuyết vượt qua sức mạnh của Thái Dương Chân Hoả đây?
Trong lúc Vong Cơ đang khẽ trầm ngâm thì Thiên Nhận Tuyết truyền âm.

"Vong Cơ tiền bối, Thế Hoa hắn nói có đồ vật đưa cho ngươi, ngươi ra ngoài một lúc được chứ?"
Vong Cơ nghe vậy thì ngay lập tức bay ra ngoài, nhìn về hướng của Thế Hoa.

"Hôm nay tiểu hoả tử ngươi lại có chuyện muốn nói với ta sao? Hiếm có nha, ta tưởng là ngươi chỉ quan tâm bạn gái của ngươi chứ.

"

Phải biết phần lớn thời gian Thế Hoa ở bên Thiên Nhận Tuyết đều là thâm tình tâm sự, không thì vuốt ve âu yếm!
Nói chúng tình yêu giữa hai tiểu thí hài làm cho 3 đại Hồn Thú bên trong Tinh Thần Chi Hải của Thiên Nhận Tuyết hâm mộ hỏng, nhưng cũng làm cho bọn họ đám độc thân lâu năm này tích trữ không thiếu oán khí.

Thế Hoa nghe vậy thì có chút ngượng ngùng cười khan, sau đó đưa cho Vong Cơ một chiếc sừng kỳ lân màu trắng.

"Vong Cơ tiền bối, thứ này ngươi hẳn là nhận ra a?"
Vong Cơ rất nhanh liền nhận ra.

"Sừng của Độc Giác Thú? Thật sự là sừng của Độc Giác Thú?"
Chiếc sừng này dài khoảng 1 mét, có hoạ tiết xoắn ốc cùng màu vàng kim cao quý, năng lượng bên trong cô đặc nhưng lại không tiết ra một chút năng lượng dư thừa nào, như thể là sóng ngầm mạnh mẽ dưới mặt hồ tĩnh lặng.

"Ân, Kim Tiền Thú kia phía trước có cùng ta làm một số giao dịch, ta cũng vì vậy mà nhận được khối sừng này.

"
"Hắn phía trước ăn trộm mất của ngươi thứ này, hôm nay coi như là ta đem vật hoàn chủ.

"
Chủ yếu là do năng lượng bên trong chiếc sừng này đối nghịch với năng lượng trong người của Tiểu Bảo, nếu không thì liền cặn cũng không còn.

Giống như Long Lân Quả hay Kỳ Nhung Thông Thiên Cúc của hai người kia thì cũng liền bị ăn sạch sẽ.

Vong Cơ cũng không khách khí, liền ngay lập tức nhận lấy khối sừng kỳ lân này, nâng niu nó.

"Có nó thì ta cách đột phá Hung Thú cấp bậc là chuyện sớm muộn.

"
"Cảm tạ ngươi, tiểu hoả tử.

"
Thế Hoa lắc đầu.

"Tiền bối mạnh hơn đối với Tuyết nhi cũng có chỗ tốt, nên đây là chuyện ta phải làm.

"
"Còn về phía của Tiểu Dương tiền bối cùng Quang Minh Nữ Thần Điệp tiền bối, đồ của bọn họ đã bị Kim Tiền Thú ăn hết nên hiện tại ta không có thứ gì để đưa cho hai người bọn họ.

"
"Nên nói với hai người bọn họ là cho ta xin lỗi.

"
Thái Dương Thần Điểu cùng Quang Minh Nữ Thần Điệp cũng là theo dạng hiến tế mà làm Hồn Hoàn cho Thiên Nhận Tuyết nên không thể giống như Hồn Linh Vong Cơ có thể tuỳ ý xuất nhập Tinh Thần Chi Hải được, cũng vì vậy nên Thế Hoa cũng chỉ gọi Vong Cơ ra nói chuyện.

Vong Cơ gật đầu.

"Được rồi, ta sẽ chuyển lời nhưng ngươi cũng đừng có lo.

Ta nghĩ hai người bọn họ cũng không quá để ý chuyện này đâu.

"
Ở chúng với nhau đã lâu cũng khiến cho Vong Cơ đối với hai Hồn Thú có sự lý giải nhất định, nên hắn biết hai bọn họ cũng không vì chuyện nhỏ này mà để bụng.

Mà có để bụng đi nữa là để bụng tên vương bát đản Kim Tiền Thú kia, chứ không phải Thế Hoa.