Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song

Chương 167: Thạch mộ (2)




Thạch Mộ y như tên gọi của nó , ngôi mộ dành cho những người bị thạch hóa những người dính phải lời nguyền Medusa .

Đương nhiên không phải ai bị dính lời nguyền Medusa đều có tư cách tiến vào Thạch Mộ bởi nơi này chỉ có những siêu cường giả trong Hắc Ám Mị Linh Tộc mới có tư cách sau khi bị thạch hóa thì đưa vào đây , dùng cách đơn giản nhất thì Thạch Mộ giống như bàn thờ tiên tổ , giống như từ đường của Hắc Ám Mị Linh Tộc vậy .

Hắc Ám Mị Linh Tộc ngay cả khi không có thần thủ hộ , không có thần hậu thuẫn phía sau , ngay cả khi là bên thất trận sau đại chiến chúng thần lần thứ hai , ngay cả khi phải chạy trốn về Nam Địa , phải ở ẩn trong U Ám Sâm Lâm , phải tiến vào lòng đất nơi không hề có ánh sáng mặt trời thì vẫn là một siêu cấp thế lực .

Hắc Ám Mị Linh Tộc sau cuộc chiến của các vị thần lần thứ hai mặc dù là bên thất trận nhưng đừng nói là một vị thần nhất trùng thiên cho dù là mười tên như thế cùng tiến đến cũng chưa chắc có thể làm tộc này nhún nhường nhưng chỉ bằng một lời nguyền thạch hóa của Medusa đã biến một trong những thế lực đỉnh phong nhất đại lục xuống còn nhất phẩm thế lực .

Lời nguyền thạch hóa của Medusa chính là đật ấn chú vào tất cả các thành viên của Hắc Ám Mị Linh Tộc không phân biệt già trẻ gái trai cũng không phân biệt kẻ mạnh hay kẻ yếu chỉ cần là thành viên trong Hắc Ám Mị Linh Tộc thì chắc chắn có 30% tỉ lệ bị hóa đá .

Cường giả Hắc Ám Mị Linh Tộc chỉ cần không đạt đến thần cấp thì mãi mãi bị lời nguyền này đeo bám lúc đầu thạch hóa rất chậm rất chậm nhưng chỉ cần càng chiến đấu nhiều , càng hao lực bao nhiêu thì thạch hóa lại càng nhanh , càng cường đại . Một lời nguyền này đã làm Hắc Ám Mị Linh Tộc mất đi quá nhiều thứ .

Vô Song mở mắt ra , lúc này hắn xuất hiện trong một không gian hoàn toàn khác , bên cạnh là Vũ cùng Lãnh Lãnh . Trong hang động lập lòe ánh sáng của những viên bảo thạch giúp Vô Song có thể quan sát tất cả cảnh vật xung quanh , những bức tường với những đồ ánh quỷ dị , những họa tiết và hoa văn khó hiểu .

Trên những bức tường đó đang vẽ một bức tranh trìu tượng , nhìn vào đó Vô Song chỉ thấy máu cùng tử vong , rất nhiều người đã chết cũng rất nhiều người đang chiến đấu rất nhiều chủng tộc khác nhau mà Vô Song chưa bao giờ nhìn thấy .

Càng đi vào bên trong hang động , càng đi theo Vũ cùng Lãnh Lãnh thì Vô Song lại càng phát hiện ra nhiều hình thù kì dị trên bức tường , hắn thấy cảnh tượng máu chảy thành sông thây chất thành núi , hắn thấy ở trên những đỉnh núi được xây hoàn toàn bằng xác kia là một nữ nhân đầu rắn , hắn thấy cây cung trong tay nàng .

Đối diện với nữ nhân đó là một đội năm người đang lơ lửng giữa không trung tuy nhiên Vô Song chỉ có thể nhìn đến đây bởi bức tường không vẽ tiếp nữa , hắn không thể nào biết được kết quả của cuộc chiến này ra sao .

Vũ cũng đã dừng lại , cả Lãnh Lãnh cũng đang trầm mặc , không chỉ có Vô Song đang thẫn thờ nhìn hình ảnh cuối mà cả hai vị cường nhân này cũng thế , trong mắt họ toát lên một tia thê lương .

Trong không gian yên tĩnh , trong vô vàn cảm xúc Vũ bỗng nhiên lên tiếng “ Vô Song , ngươi có biết kết quả cuối cùng của bức tranh đó không ? “.

Vô Song cũng không lấy làm ngạc nhiên khi Vũ biết tên mình , bằng vào nhất phẩm thế lực như Hắc Ám Mị Linh Tộc lại không thể nào biết được thân phận của Vô Song thì mới là không ai tin .

Hắn nhìn Vũ rồi lại nhìn Lãnh Lãnh sau đó đáp “Trận chiến đó các ngươi thất bại đúng không ? “.

Vũ gật đầu ánh mắt hắn xuất hiện một tia không cam tâm cùng bất lực “ Chúng ta thua rồi , sau cuộc chiến đó Hắc Ám Mị Linh Tộc chẳng còn gì cả , nhà cửa , đất đai , anh em bạn bè chiến hữu , quê hương gia viên thậm chí cả sinh mạng cũng không còn “.

Như muốn quên đi chủ đề đang nói Vũ lạnh lùng quay đầu bước tiếp , hắn lần này tuyệt đối không dừng lại cũng tuyệt đối không nói thêm câu nào , Vô Song cùng Lãnh Lãnh cũng trầm mặc bước theo không khí trong Thạch Mộ có chút nặng nề .

Sau khoảng nửa giờ đi bộ cuối cùng thì Vô Song cũng có thể nhìn thấy một người sống khác ngoài ba người bọn họ , một hắc y nhân dựa lưng vào cánh của bằng đá , bên cạnh có một thanh kiếm toàn thân đen tuyền .

Nhìn thấy hắc y nhân ở đó cả Vũ cùng Lãnh Lãnh đều dưng lại cúi người cung kính gọi một tiếng 'tiền bối '.

Lão nhân ngước đầu lên nhìn hai người , hốc mắt ông ta đen ngòm tuyệt đối không có con ngươi nhưng lại cho người ta cảm giác quỷ dị tuyệt luân gần như cái ánh mắt đó có thể nhìn thẳng vào bí mật trong lòng ngươi , nhìn thẳng vào tất cả những điều ngươi đang che dấu .

Lão nhân cứ nhìn như vậy một lúc sau đó gật đầu , ông ta nhích thân thể ra một chút , từ đang dựa lưng vào cửa đá phía sau thì chuyển sang dựa lưng vào thành tương để lộ ra con đường cho đám người Vô Song tiến lên .

Khi ông nhấc lưng ra biểu thị cho nhóm ba người bọn họ được phép tiền vào , cánh cửa đá phía sau như hiểu ý cũng từ từ mở ra , từ bên trong một luồng khí lạnh lẽo mà quỷ dị tràn ra làm toàn thân Vô Song run lên , linh hồn của hắn cũng cảm thấy run sợ .

Vô Song hít một hơi thật dài lấy lại bình tĩnh , hắn chậm rãi bước vào bên trong Thạch Mộ , ở nơi đây Vô Song phát hiện ra vô số bức tượng , nói đúng hơn là vô số người bị hóa thành tượng , mỗi bức tượng lại mang một hình dạng khác nhau , một tư thế khác nhau nhưng chỉ có duy nhất ánh mắt là giống nhau , ánh mắt của sự không cam tâm .

Trong hang động này có một lượng oán khí kinh hãi thế tục , người thường thế có oán niệm , cường giả chết cũng có oán niệm nhưng bình thường số lượng oán niệm tuyệt đối không nhiều thế này , ở trong tòa Thạch Mộ này Vô Song chỉ nhìn thôi đã thấy lạnh sống lưng , những người này căn bản không phải là bị chôn sống , oán niệm của những người trong đây còn kinh khủng gấp hàng vạn lần người dân trong Mộng Trấn mà Vô Song từng đi qua .

Oán niệm nơi đây vốn là của Hắc Ám Mị Linh Tộc , bọn họ sẽ không ra tay với người cùng huyết thống bất quá với Vô Song thì khác , không gian xung quanh bắt đầu xuất hiện những vệt khói đen , những bàn tay hắc ám dần dần ngưng tụ lại thành lao thẳng về phía Vô Song .

Ngay khi Vô Song định ra tay ngăn cản thì Vũ đã đứng ra , hắn bước lên một bước chắn trước người Vô Song lập tức những bàn tay hắc ám dần dần dừng lại thậm chí từ từ lui về phía sau .

Từ ngón tay của Vũ một vệt sáng lóe lên sau đó một chiếc mặt nạ quỷ xuất hiện trong tay hắn , Vũ lập tức đưa cho Vô Song “ Đeo vào đi , có nó sẽ không sợ các oán linh tấn công , đeo thứ này vào có thể được coi là tộc nhân của Hắc Ám Mị Linh Tộc”.

Vô Song cũng không ngần ngại gì lập tức đeo vào quả nhiên sau khi gắn mặt nạ lên mặt Vô Song liền cảm thấy không khí xung quanh thoải mái hơn rất nhiều , hắn thậm chí còn không cảm nhận được địch ý của những oán khí này nữa .

Đến lúc này Vô Song mới lên tiếng “ Đây là đâu ? , những bức tượng này rốt cuộc là sao ? “.

Vũ nhìn Lãnh Lãnh như ra hiệu gì đó , Lãnh Lãnh gật đầu quay người rời khỏi tòa Thạch Mộ , nàng hiểu ý Vũ , hắn muốn ở một mình với Vô Song .

Vũ đưa ngón tay ra chỉ về phía một bức tượng trong vô số bức tượng ở đây sau đó kéo Vô Song tiến tới , khi tiến gần bức tượng này Vô Song mới phát hiện có sự đặc biệt , nếu như tất cả các bức tượng khác đều là uất ức , là không cam lòng thậm chí là sợ hãi thì ánh mắt của bức tượng trước mặt lại cực kỳ đặc biệt , trong ánh mắt đó không ngờ lại có sự kì vọng .

Vô Song nghi hoặc “ Bức tượng này là …? “.

Vũ thản nhiên trả lời “ Đây là bà nội của ta đồng thời cũng là một trong ba vị đại tế ti của Hắc Ám Mị Linh Tộc , bà ta cũng là nguyên nhân chính khiến ta phải mang ngươi về đây , ngươi chắc hẳn cũng nhìn thấy ánh mắt của bà trước khi chết chứ , ánh mắt đó mang theo sự kỳ vọng về tương lai chứ không hề có chút cảm xúc về cái chết nào “.

Vô Song im lặng gật đầu , hắn nhìn bức tượng trước mặt rồi lại nhìn Vũ “ Vậy đừng nói sự kỳ vọng trong mắt bà ngươi có liên quan đến ta nhé “.

Vũ gật đầu “ Chính xác là liên quan đến ngươi . Mười vạn năm về trước một trong những cuộc đại chiến kinh khủng nhất trong lịch sử , đại chiến chúng thần lần thứ hai “.

“ Thần linh là tồn tại cao cấp nhất trên đại lục này , trong cuộc chiến chúng thần lần thứ nhất tạo ra sự hình thành phe phái giữa các vị thần , theo truyền thủa khai thiên lập địa có ngàn vị thần cùng nhau sinh ra , sau cuộc đại chiến chúng thần lần thứ nhất thì chỉ còn lại 100 vị thần mạnh nhất chia làm ba phe , bóng tối – ánh sáng – trung lập “.

“ Đại chiến chúng thần lần thứ nhất đã phá hủy thế giới này thành trăm nhìn mảnh để rồi chính họ phải xây dựng Nguyên Tố Thế Giới một lần nữa từ đống tro tàn sau đó các vị thần lập ra thần giới , thần giới là nơi 100 vị thần năm xưa còn sống tồn tại một nơi không cho phép phàm nhân tồn tại “.

“ Thần có hai cách được sinh ra , sinh ra nhờ thiên địa hoặc sinh ra nhờ tu luyện , sau đại chiến chúng thần lần thứ nhất không biết qua bao nhiêu năm dần dần xuất hiện những vị cường giả nghịch thiên những người không phải là thần mà còn mạnh hơn thần , đó được gọi là những vị thần tu luyện . Khi mà càng ngày càng nhiều những vị thần tu luyện xuất hiện bọn họ được bị buộc di chuyển lên thần giới để đảm bảo bình yên cho khối đại lục này tuy nhiên có những vị thần mạnh đến mức bất chấp quy luật chúng thần , những cường giả nghịch thiên đó căn bản bất chấp mọi quy tắc mà vẫn có thể yên ổn ở lại Nguyên Tố Thế Giới “.

“ Cũng chính vì cường giả nghịch thiên như vậy mà cuộc chiến chúng thần lần thứ hai diễn ra . Đáng buồn là Hắc Ám Mị Linh Tộc chúng ta lại đứng ở bên thua trận , thứ ngươi thấy là kết quả của kẻ chiến bại là lời nguyền suốt 10 vạn năm mà tộc ta phải chịu “.

“ Như ngươi đã thấy đây là một loại dịch bệnh mà bất cứ một ai trong Hắc Ám Mị Linh Tộc đều mắc phải , không cần biết mạnh yếu thế nào chỉ cần xuất hiện triệu chứng hóa đá thì coi như là vô phương cứu chữa . Kẻ bị xuất hiện triệu chứng này nếu biết an phận thử thường không ra tay nữa có thể sống 10 năm nhưng nếu tiếp tục chiến đấu chỉ sợ sống 10 tháng cũng khó “.

Vô Song nhìn hàng vạn bức tượng ở đây liền rùng mình , từ khi tiến vào thế giới này hắn đã nghe rất nhiều về thần nhưng thần mạnh thế nào thì hắn không quá rõ , đây là lần đầu tiên Vô Song được nhìn thấy một góc sức mạnh của thần . Chỉ một lời nguyền mà ám cả một đại tộc hơn 10 vạn năm mà chưa có dấu hiệu dừng lại là kinh khủng thế nào , nghĩ đến đó thôi mà da đầu Vô Song đã run lên .

Vô Song một lần nữa ngước nhìn Vũ “ Vậy ngươi nói ngươi tìm ta là vì căn bệnh hóa đá này của tộc các ngươi ? Nhưng ta thực sự không biết làm thế nào thậm chí có biết ta cũng chưa chắc đã đủ tư cách cứu người “.

Vũ nghe vậy cũng chỉ biết thở dài “ Ngươi là do bà nội của ta chọn là do Đại Tế Ti chọn , ta không biết ngươi làm cách nào nhưng ta tin vào Đại Tế Ti , ta tin ngươi đặc biệt “.

“ Một kẻ thân thể muốn đứng lên cũng không được , một kẻ căn bản không có linh khí , một kẻ kinh mạch phết vật , một kẻ suốt 15 năm qua chưa hề có dấu hiệu tu luyện lại có thể đánh bại thiên tài đỉnh cấp tại Nam Địa , ta tin ngươi đặc biệt “

Nói xong không ngờ Vũ lại quỳ một chân xuống với Vô Song “ Hô Phong Hoán Vũ ta được mệnh danh là Nam Địa Vũ Hoàng , là một trong năm vị vương thống lĩnh Hắc Ám Mị Linh Tộc cả đời ta chưa bao giờ quỳ trước ai cũng chưa bao giờ cầu ai nhưng Vô Song hôm nay ta cầu ngươi , ngươi có thể thử đẩy lùi lời nguyền này được không ? “.

“ Ta biết đối mặt với một vị thần là quá khó đối với người , Hắc Ám Mị Linh Tộc từ lâu đã không dám nghĩ đến trả thù , nghĩ đến phục quốc rồi chúng ta thực sự chỉ cầu thoát khỏi lời nguyền , cho dù ngươi không ngăn cản được nó thì cũng xin ngươi làm nó yếu đi , toàn bộ Hắc Ám Mị Linh Tộc xin đội ơn ngươi “.

“ Trong lăng mộ này là bà nội của ta , là cha ta , là em gái của ta , là vô số bằng hữu của ta . Ta phải nhìn họ chết đi trong bóng tối , chết đi trong vô lực , nhìn bọn họ dần dần xa rời tầm tay ta nhưng ta lại không thể làm gì được , cho dù ta cố gắng tu luyện thế nào cho dù ta mạnh mẽ ra sao thì đứng trước mặt những người thân của mình Vũ Hoàng cũng chỉ là một kẻ bất lực , một kẻ chỉ biết trơ mắt nhìn . Xin người thử cố gắng một lần “.

Nhìn thân hình Vũ không ngừng run lên , Vô Song cũng chỉ biết thở dài , cảm giác bất lực nhìn một sinh mạng ai đó trôi qua là điều hắn hiểu rõ nhất . Vô Song cứ đứng lặng im hồi lâu trong lăng mộ để rồi cuối cùng hắn lên tiếng “ Cho ta ở trong lăng mộ này một mình được không , ta muốn tìm hiểu rõ hơn về lời nguyền này “.

Vũ nghe được Vô Song nhận lời khuôn mặt hắn liền xuất hiện sự vui mừng tột độ , Vũ đứng lên khom người “ Không biết quá khứ ngươi là ai , không biết tương lai ngươi ra sao nhưng chỉ cần ngươi giúp được chúng ta lần này toàn bộ Hắc Ám Mị Linh Tộc đều nợ ngươi một cái mạng “.