Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song

Chương 196: Một nửa chặng đường(2)




๖ۣۜTeam ๖ۣۜĐang ๖ۣۜBí ๖ۣۜ Ý ๖ۣۜTưởng – TruyệnCv

Gia Mã Đế Quốc hiện nay đang bị bao phủ trong một đám mây đen đầy u ám, ở ngoại thành hay các vùng lân cận có thể không phát hiện ra nhưng tại bên trong kinh thành thì thực sự đang chịu một áp lực cực kỳ nặng nề. Tất cả các cường giả đầu não đến từ các đại gia tộc đều bị bắt đi , đều bị bắt đến Vân Lam Tông không xót một ai, hôm nay có thể coi là ngày quyết định số phận của Gia Mã Đế Quốc.

Khung cảnh này nếu được hỏi ai là người quen thuộc nhất thì câu trả lời chắc chắn là Lãnh Phi Phàm , chỉ mới vài tháng trước đây thôi Xuất Vân đế quốc cũng gặp tình cảnh hoàn toàn tương tự , tất cả các thế lực trong Xuất Vân đều bị Tiểu Y Tiên dùng tuyệt đối thực lực giam lỏng bên trong Độc Tông , ở nơi đó cũng lựa chọn một hồi bỏ phiếu hay nói trắng ra là một hồi lựa chọn , thần phục là sống , phản kháng chính là chết .

Cổ Hà có lẽ là người duy nhất không bị bắt giam , Vô Song cho phép hắn đi theo đám người hồn điện hoàn toàn rời khỏi nơi đây . Về bản thân Tiêu Viêm hôn mê bất tỉnh thì được Lục Tuyết Mi mang đi , Lục Tuyết Mi phụ trách đưa Tiêu Viêm đến Già Nam học viện.

Lần này có một chút khác với nguyên tác khi Tiêu gia toàn bộ đều bị bắt đi, từ người Tiêu gia ở Ô Thản Thành đến Tiêu gia ở Tháp Qua Nhĩ sa mạc nguyên nhân cũng rất đơn giản, nếu ngày xưa người phụ trách bắt cóc là Vụ hộ pháp một nhất tinh đấu tông thì hiện nay người phụ trách là Hàn hộ pháp, một cửu tinh đấu tông.

Có lẽ ngoại trừ Tiêu Viêm cùng vài Tiêu gia đệ tử tại Già Nam học viện có thể tránh được một kiếp ra thì thực sự Tiêu gia ở Gia Mã đế quốc hoàn toàn bị nhổ tận gốc.

Trong đại điện Vân Lam Tông rất nhiều người đều tập trung lại, vô số ánh mắt nhìn thân ảnh ở trung tâm căn phòng, có phẫn nộ, có sợ hãi, có hoang mang, rất nhiều rất nhiều ánh mắt bất quá không có một ánh mắt nào dám nhìn thẳng vào Vô Song cả.

Vô Song phân thân là một Vô Song tóc đen, khuôn mặt quá đỗi bình thương nhưng lại mang một sự tự tin cường đại, đặc biệt là ánh mắt, ánh mắt Vô Song cực kỳ quỷ dị như có thể đi xuyên thẳng qua nội tâm người khác, một ánh mắt sâu không thấy đáy, một ánh mắt đáng sợ vô cùng.

Vô Song im lặng, cả đại điện cũng im lặng không nói, tất cả đều đang chờ đợi, chờ đợi quyết định của thiếu niên thần bí mà đầy cường đại này. Vân Sơn đấu tông cường giả, kẻ đứng trên đỉnh cao sức mạnh của Gia Mã Đế Quốc trước mặt Vô Song còn không chịu nổi một chiêu thì những người khác lấy tư cách gì dám đấu với hắn, lấy điểm tựa tinh thần nào để đấu lại Vô Song.

Cái không khí im lặng đó bao trùm lên cả căn phòng cùng với áp lực vô hình bàng bạc mà Vô Song tạo ra dần dần như một cây đại trùy đánh vào lòng người, mỗi giây trôi qua như cả thế kỉ vậy, dần dần càng ngày càng nhiều người biểu thị hoang mang cùng lo sợ, họ không biết tương lai đi về đâu, không biết sau hôm nay mình sẽ sống hay chết.

Sống chết với rất nhiều cường giả chỉ là một ý niệm, rất nhiều người sợ chết nhưng cũng rất nhiều người coi cái chết nhẹ tựa lông hồng bất quá bọn họ đều là điểm tựa của gia tộc, thứ họ quan tâm là khi mình chết đi thì gia tộc sẽ thế nào, đây mới thứ tạo nên áp lực vô hình cho rất rất nhiều người ở đây.

Vô Song cuối cùng cũng mỉm cười, khóe miệng của hắn nhếch lên, Vô Song lên tiếng : “Các vị biết tại sao ta tụ tập tất cả các vị ở đây không, Gia Lão ngài là cường giả thế hệ trước ngài có thể cho ta một câu trả lời đích đáng không ?”.

Gia Lão nghe thấy Vô Song gọi tên mình thì khẽ thở dài một hơi, ánh mắt nhíu lại đầy bất đắc dĩ. Gia Lão thực sự rất muốn im lặng không nói nhưng khi ánh mắt Vô Song tập trung thẳng vào ông lại làm cơ thể Gia Lão run rẩy liên tục. Vô Song chỉ tính riêng sát khí cùng khí thế bản thân hoàn toàn có thể so sánh với một tên đấu tôn nhất tinh, Gia Lão chỉ là đấu hoàng cường giả bị khí thế đó tập trung sao có thể bình tĩnh, ông ta im lặng càng lâu thì sức ép lên mình càng lớn, trên khuôn mặt già nua của Gia Lão bắt đầu xuất hiện những hạt mồ hôi to bằng hạt đậu.

Gia Lão cắn răng, cuối cùng không chịu nổi áp lực nữa ông ta phải lên tiếng:”Ngươi muốn tất cả các thế lực của Gia Mã đế quốc thần phục đúng không”. Nói ra một câu này thực sự như lấy đi hết sức lực toàn thân của Gia Lão, thử nghĩ xem vị trí của Gia Lão không khác gì hoàng đế của một vương triều cả, hai từ 'thần phục' thực sự là quá khó để nói.

Vô Song nhẹ gật đầu mỉm cười :”Chính Xác , không hổ danh là lão quái vật của hoàng thất Gia Mã tuy nhiên Gia Lão hiểu sai một chút rồi”.

“Ta xuất thân từ Vân Lam Tông là đúng nhưng hôm nay ta đứng ở đây tuyệt đối không phải là vì Vân Lam Tông , hôm nay ta đứng ở đây chính là đại diện cho Quyền Lực Bang.”

“Có lẽ rất nhiều người trong các vị ở đây không quen với không khí áp lực này nhưng bản công tử có thể nói thẳng Xuất Vân Đế Quốc cũng trải qua một không khí hoàn toàn tương tự thậm chí Hắc Giác Vực khổng lồ cũng vậy, những nơi này hoàn toàn thuộc về Quyền Lực Bang ”.

“Mục tiêu của Quyền Lực Bang chính là muốn thống nhất toàn bộ Bắc Vực rộng lớn , Quyền Lực Bang điểm xuất phát chính là Hắc Giác Vực và hiện nay nó đã bao phủ hoàn toàn hai đại quốc nơi biên thùy Gia Mã Đế Quốc cùng Xuất Vân Đế Quốc”.

“Quyền Lực Bang muốn thống nhất cả Bắc Vực thì tuyệt đối không có chỗ cho những kẻ không biết nghe lời, điều này có lẽ rất nhiều người cũng hiểu. Ta ở đây cũng có thể đảm bảo Quyền Lực Bang cũng không can thiệp sâu vào Gia Mã Đế Quốc cũng như quyền lực trong gia tộc của các vị, nhiệm vụ của những thế lực ở đây chỉ là thần phục, chịu sự giám sát và bảo hộ của Quyền Lực Bang, nếu các người không lựa chọn phản bội thì căn bản Quyền Lực Bang sẽ không đụng đến một thế lực nào ở đây”.

“Bây giờ bỏ phiếu bắt đầu, ai lựa chọn thần phục thì đứng về bên phải ta, ai lựa chọn không thần phục thì ngồi im tại chỗ ta sẽ cho người mang giấy đến cho các ngươi”.

Nghe đến câu này của Vô Song, Mộc Thần gia chủ Mộc Gia liền nhíu mày : “Mang giấy đến để làm gì? Ngươi muốn những người không thần phục kí kết hiệp ước nào sao?”.

Vô Song nghe vậy bật cười : “Ở Quyền Lực Bang làm gì có chỗ cho những kẻ không biết nghe lời, làm gì còn con đường nào khác ngoài thần phục. Mang giấy đến đơn giản để các vị viết di ngôn. Ta chính là theo chủ nghĩa nhân từ”.

Uy hiếp đây chính là trắng trợn uy hiếp của Vô Song, sau câu nói này của hắn bất cứ một ai sắc mặt cũng chuyển thành trắng bệch, không thần phục chính là chết.

Tất nhiên lời Vô Song không phải chỉ là cho vui, hắn sẵn sàng ra tay cũng sẵn sàng hạ sát thủ, hắn thực sự không cho phép khi Yêu Cung hoặc Quyền Lực Bang đang chiến đấu thì bị đâm sau lưng một nhát, hắn càng không cho phép họa từ trong mà ra.

Sau lời nói của Vô Song người đầu tiên đứng lên là Vân Vận, trong ánh mắt quan sát của tất cả mọi người Vân Vận mỉm cười đầy ưu nhã. Nàng chính là nữ nhân của Vô Song, nàng sống là người của Vô Song mà chết đi cũn làm ma của hắn, chỉ cần là ý của hắn Vân Vận sẽ lựa chọn vâng lời. Dù sao đi nữa trong suy nghĩ của nàng bằng thế lực Vô Song mang đến đủ sức lật đi lật lại Vân Lam Tông cả chục lần.

Vân Vận nhẹ nhàng đứng ở phía bên phải Vô Song biểu thị thần phục. Việc Vân Vận thần phục cũng đại diện cho thế lực lớn nhất Gia Mã đế quốc thần phục.

Vô Song lúc này ánh mắt như có như không nhìn Vân Phá Thiên : “Vân Phá Thiên tiền bối không biết Vân Lăng cùng Vân Chiến Thiên tiền bối trúng gió đã khỏi chưa?”.

Vân Phá Thiên nghe vậy lập tức sống lưng toát lạnh, cắn răng lẩm bẩm :”Đùa gì chừa bây giờ hai kẻ đó còn đang rên hừ hừ trên giường suýt chút nữa mạng già cũng không còn. Ngươi chính là đánh người ta thừa sống thiếu chết nhưng không ngờ lại dám nói là trúng gió, vô sỉ quá vô sỉ rồi”.

Tất nhiên Vân Phá Thiên cũng chỉ dám nói cho ông ta nghe thôi chứ sao dám để Vô Song nghe thấy, thân hình già nua lập tức đứng về phía bên phải Vô Song sau đó tươi cười :”Cảm phiền công tử quan tâm rồi, haizz hai người đó không ngờ lại số đen như vậy, già đầu rồi mà còn trúng gió, đúng là số khổ mà”.

Vân Phá Thiên đã lựa chọn đi về bên phải Vô Song cũng địa diện cho hắn thần phục, Vô Song chính là nhẹ nhàng vỗ vai hắn, giọng nói đầy thản nhiên :”Mọi người ở đây cũng cẩn thận một chút nha, thời tiết thay đổi thất thường ai cũng có thể trúng gió đó.”

Vô Song chính là nhấn mạnh từ 'trúng gió'. Cứ như một câu thần chú vậy lập tức tất cả các trưởng lão còn lại của Vân Lam Tông lập tức đứng lên cúi đầu lựa chọn thần phục, tuyệt đối không có một ai muốn mình 'trúng gió'.

Vân Lam Tông thần phục thì các thế lực nhỏ khác cũng lựa chọn thần phục, dù sao đến cả lão đại cũng từ bỏ kháng cự rồi thì sao bọn họ dám đối kháng.

Ngạc nhiên nhất là Hải Ba Đông vẻ mặt già nua đầy bất đắc dĩ cũng đứng lên đi về phía bên phải, ở đây có lẽ rất nhiều người không biết Vô Song đáng sợ thế nào, tất nhiên ngoại trừ Hải Ba Đông, kí ức về Vô Song và Tiểu Y Tiên trong đầu ông ta vẫn rõ mồn một.

Ngay sau khi Hải Ba Đông đứng lên thì Thước Đặc Nhĩ Đằng Sơn của Thước Đặc Nhĩ gia tộc cũng đi theo, quan hệ của Hải Ba Đông với Thước Đặc Nhĩ gia tộc cực kỳ mật thiết hơn nữa đừng quên còn có tác động từ Nhã Phi.

Sau Thước Đặc Nhĩ gia tộc chính là Nạp Lan gia, cũng dễ hiểu dù sao Nạp Lan Yên Nhiên cũng là người Vân Lam Tông, Nạp Lan Gia cùng Vân Lam Tông cũng có thể coi là một phe.

Pháp Mã cũng thở dài đứng lên, dù sao ông ta cũng là luyện dược sư, luyện dược sư công hội căn bản không quan tâm đến triều đại nào bởi dù triều đại nào, dù ai nắm quyền thì địa vị của bọn họ tuyệt đối không thay đổi.

Vô Song lúc này khóe miệng cong lên :”Thế còn hai vị nghĩ thế nào, hay thời gian của ta chính là có hạn, đừng làm ta không đợi được nữa”.

Mộc Thần cùng Gia Lão quay lại nhìn nhau, ánh mắt đầy bất đắc dĩ cũng phải lắc đầu cười khổ đứng lên đi về bên phải. Họ có thể chết nhưng gia tộc sau lưng thì không thể, họ không dám chọc Vô Song.

Gia Mã Đế Quốc lúc này chính là được thống nhất, toàn bộ vùng diện tích kéo dài từ Hắc Giác Vực qua Ma Thú Sơn Mạch, Gia Mã Đế Quốc, Tháp Qua Nhĩ Sa Mạc cùng Xuất Vân Đế Quốc đã được thống nhất, Quyền Lực Bang nắm giữ 1/3 lãnh thổ của toàn bộ Bắc Vực.

Về phần Vân Sơn vị sư phụ trên danh nghĩa của Vô Song, đích thân Vô Song luyện chế ông ta thành thi khôi cũng như Vụ hộ pháp vậy. Thật ra mà nói Vân Sơn còn sống cũng không gây nổi việc gì bất quá Vân Sơn ông ta là sư phụ của Vân Vận, Vân Vận lại là nữ nhân của hắn, Vô Song không muốn có một này Vân Vận phải khó xử vì Vân Sơn, tốt nhất biến ông ta thành thi khôi ngoan ngoãn nghe lời mới là thượng sách.

Vô Song đã chuẩn bị kết thúc một nữa chặng đường của mình ở đây, hắn đã sắp hoàn thành xong bước đầu tiên cũng là bước quan trọng nhất, đặt nền móng cho một căn nhà, đặt căn cơ cho một đại thế lực mai sau.

(cố gắng trước 12h ra một chương nữa).

๖ۣۜTeam ๖ۣۜĐang ๖ۣۜBí ๖ۣۜ Ý ๖ۣۜTưởng – TruyệnCv