Côn thịt của Hiên Viên Liên Thành đã trướng đến phát đâu, hắn hận không thể lập tức thao nữ nhân này!
"Ân a... Không cần, nhẹ một chút, a! Đau..."
Hai ngón tay không ngừng trong động thịt của nàng ra vào, tuy rằng bên trong đã chảy ra không ít mật dịch, nhưng hoa huyệt vẫn rất nhỏ, ngón tay hắn cứ như đòi mạng, mỗi lần ra vào đều dùng sức mà cắm khiến nàng vừa thoải mái lại vừa đau đớn.
Hiên Viên Liên Thành so với nàng tựa hồ càng đau hơn, ngón tay hắn bỗng nhiên rời khỏi choa huyệt của Mộ Thiển Thiển, hắn trầm mặt xuống, đem dục vọng phát trướng đầy gân guốt nhanh chống đặt ở của huyệt ẩm ướt của nàng, dùng sức tiến vào.
Quy đầu vừa chen vào được một chút lập tức bị tiểu huyệt của nàng hấp dẫn. Côn thịt của hắn thật sự quá lớn, tiểu huyệt của nàng lại bé bỏng như vậy, muốn đi vào bên trong, thật sự không dễ dàng.
"Ôm chặt ta." Mồ hôi theo thái dương không ngừng chảy xuống, hắn cắn chặt răng, song chưởng giữ chặt cái eo nhỏ mảnh khảnh của nàng, côn thịt nhìn chằm chằm vào hoa huyệt, hắn nắm vòng eo của nàng dùng sức hướng vào.
"A..." Thanh âm đau đớn của nữ nhân vàng lên cùng với tiếng rên rỉ nặng nề của nhân. Côn thịt vĩ đại của Hiên Viên Liên Thành theo động tác của hắn ngang ngạnh cắm vào một phần ba.
Mộ Thiển Thiển bị đau đến mức tỉnh táo lại, Hiên Viên Liên Thành lại thoải mái, nhịn không được hừ một tiếng.
Thịt huyệt bên trong có vô số cái miệng không ngừng cắn mút lấy côn thịt của hắn, phản phát muốn đem của hắn toàn bộ nuốt vào. Loại kích thích này, hắn chưa từng trải quả, thật muốn cả đời cắm sâu vào động thịt này, cả đời... cả đời không muốn ra.
Hắn cúi đầu nhìn nữ nhân vì thống khổ mà rên rỉ, âm thanh mất hồn này làm côn thịt của hắn ngày càng lớn, ngày càng cứng.
"Không cần! Ta không cần! Ân..." Bởi vì đâu đớn mà tỉnh táo, Thiển Thiển cảm nhận được côn thịt lớn lên một chút, không ngừng hướng chỗ sâu nhất của nàng mà sát nhập.
Nàng đến thời đại này chỉ ngắn ngủi mấy ngày đã bị bao nhiêu nam nhân vũ nhục qua. Nàng sợ chết, nhưng nàng cũng có tôn nghiêm.
"Hiên Viên Liên Thành, buông ra."
"Không buông!" Côn thịt khó khăn lắm mới đi vào, hắn đang hưởng thụ tư vị bị hoa huyệt nữ nhân ôn nhu bao vây, giờ khắc này soa có thể dễ dàng tha cho nàng như thế được!
"A! Đau... Không cần! Hiên Viên Liên Thành ta rất bẩn, ta bẩn! A..."
"Vậy ta và ngươi cùng nhau bẩn."
Hoa huyệt thật sự nhỏ, hắn cắm vào rất thoải mái, hắn cũng không muốn đem nữ nhân yết ớt này cứ thề thao đến hỏng. Nàng cùng Đông Lăng Mặc trong phòng chơi một đêm, ngày hôm sau còn ở trước mặt hắn tự đùa bỡn hoa huyệt bản thân, chỉ cần không ngoạn hư nàng, hắn có thể hay không ở trong này cả ngày thao nàng? Hắn có chút luyến tiếc nhanh như vậy đã thả nàng trở về, hôm nay hắn nhất định phải hung hăng muốn nàng.
"Không... A! A a!" Tiếng thét chói tay của nữ nhân không ngừng vang lên, hoa huyệt tuy rằng rất đau, nhưng đáng chết bởi vì cự vật kia nhé vào mà hoa huyệt trong rỗng lại được lắp đầy. Nàng rất thích loại cảm giác bị hắn hung hăn nhồi vào, côn thịt cứng rắn một chút lại một chút hướng chỗ sâu nhất trong hoa huyệt của nàng không ngừng trừu sáp. Mỗi một lần tiến vào, nàng đều có thể cảm nhận rõ ràng hình dáng của côn thịt, loại cảm giác bị lăng trì này khiến nàng vừa thoải mái vừa khó chịu.
Tình nguyện... Nàng tình nguyện bị hắn sáp đến cùng, cắm thẳng đến hoa tâm!
...Không! Không! Nàng không muốn như vậy, nàng không nghĩ bị hắn ở trong này làm, nàng thật sự không nghĩ vậy! Nam nhân này luôn chán ghét nàng, nàng sao co thể cùng nam nhân này làm ra loại chuyện này?
Lý trí cùng tình cảm không ngừng xâu xé đầu óc nàng, cuối cùng lúc hắn bỗng nhiên cắn nhũ tiêm nàng một cái, cảm giác đau đớn khiến nàng thanh tỉnh lại mấy phần.
Nam nhân luôn khinh thường này lúc này lại không ngừng nhồi nhét nàng. Tay nàng nâng lên "Ba" một tiếng dừng lại trên gương mặt tuấn dật của nam nhân.
Hiên Viên Liên Thành có một khắc thất thần, cái tát này trực tiếp đem dục vọng của hắn dập đi phân nữa. Hắn lớn như vậy chưa từng bị người đánh qua, càng đừng nói là nữ nhân!
Nữ nhân này, từ trước đến nay năm lần bảy lượt câu dẫn hắn, ở trước mặt hắn cởi sạch quần áo, cử chỉ phóng đãng, ái muội chưa từng ngừng lại lúc này đây là muốn làm trinh tiết liệt nữ?
Trước khi hắn nổi điên, Mộ Thiển Thiển liền dùng sức đẩy hắn ra. Côn thịt rời khỏi hoa nguyệt có chút gian nan, lúc rời khỏi huyệt khẩu, nàng nghe rõ ràng một tiếng "Phốc".
Mộ Thiển Thiển đẩy hắn ra, rõ ràng bản thân không biết bơi lại tình nguyện ngập trong nước điên cuồng giẫy giụa cũng không muốn để hắn tiếp tục xâm nhập thân thể của chính mình.
Hiên Viên Liên Thành nhìn nàng hành động buồn cười trong nước, mãi đến khi nàng mất dần khí lực, con người nhiễm đầy sợ hãi cùng tuyệt vọng, thân thể chậm rãi chìm dần xuống đáy sông... "Đáng chết!" – Hiên Viên Liên Thành thấp giọng mắng một tiếng, vươn cánh tay dễ dàng kéo nàng trở về. Ánh mắt nàng trong phút chốc kia chân thật đến đáng sợ, đó là ánh mắt của một người biết mình đang cận kề với cái chết.
Hắn ôm nàng đi đến bên bờ, đem nàng đặt ở bãi cỏ cách đó không xa, lúc này hắn phát hiện hô hấp của nàng đã đình chỉ. Trong lòng hắn một phen hoảng loạn, hắn dò mạch trên tay nàng. Mạch đập rất yếu nhưng không phải không có.
Hắn ngồi xếp bằng xuống, ôm nàng vào lòng, bàn tay đặt sau lưng nàng, một dòng chân khí cuồn cuộn không ngừng được truyền vào thân thể nàng.
Không biết qua bao lâu, thân hình của Mộ Thiển Thiển nhẹ nhàng tun nhẹ. "Ọc" một tiêng, nàng phun ra một ngụm nước.
Nàng vừa mở mắt, một khuôn mặt phóng đại che mất tầm nhìn... Nàng lại hôn mê! Lần này là bị dọa đến choáng váng.
Hiên Viên Liên Thành đỡ thần hình của nàng, tuấn mi nhíu lại. Nàng, sao có thể yếu ớt đến vậy!
Thất công chúa tàn khốc, thân thủ bất phàm cứ như thế không có một điểm nội lực. Là kỹ năng diễn xuất của nàng quá đạt đến nỗi trên trời dưới đất đều không theo kịp hay thật sự Thất công chúa đã bị đánh tráo?
Nhìn vết thương trên trán nàng, còn có vừa rồi ngã ngựa hai lần, ở cánh tay và cẳng chân đều bị trầy da, mắt hắn đen lại, thật sự đoán không ra tâm tư của nữ nhân này.
Lúc trước kỹ năng bơi của nàng rất tốt, nhưng hiện tại hai lần đều xem chết đuối. Lúc trước khả năng cưỡi ngựa của nàng rất tinh thông, lần này lại bị ngã ngựa hai lần. Nàng trước đây để ý nhất chính là dung mạo, cung nữ hầu hạ không cản thận làm bỏng mu bàn tay của nàng liền bị lôi ra xử tử, mà lúc này, trên tay, trên đùi, thậm chí thái dương đều là vết thương... Nữ nhân này, hắn bỗng nhiên nhìn không thấu.
Điều khiến hắn không thể hiểu nhất chính là nàng trước đây luôn câu dẫn hắn, hiện tại hắn đã mắc câu, nàng lại triệt để không thèm để ý, lúc cùng hắn kết hợp, nàng lại dùng sức thoái lui, tình nguyện chịu chết cũng không muốn làm nữ nhân của hắn.
Hắn cúi đầu nhìn hạ thân vẫn đang đứng thẳng đầy ngạo nghễ, Hiên Viên Liên Thành bỗng nhiên buồn bực, lúc trước hắn tránh nàng còn không kịp, vừa rồi lại toàn tâm toàn ý muốn nàng, mà nàng...
Hắn là bị trúng tà gì hay chăng là bị nàng hạ dược?