Để Em Thay Chồng Chăm Sóc Chị

Chương 185: Yên phận




Một ngày mới lại bắt đầu với những tia nắng nhẹ nhàng của tạo hoá, con người thì vẫn tấp nập như mọi khi. Trong phủ của cậu Tư, như thường lệ các mợ lại đến phòng của mợ Cả để họp về việc gia đình. Hôm nay mợ Ba và mợ Sáu đã trở về nên trong phòng có vẻ ồn ào hơn.

Mợ Hai và mợ Tư ngồi một bên, bên còn lại là mợ Ba và mợ Sáu, mợ Cả ngồi chính giữa. Sau màn chào hỏi nhau các mợ ngồi lắng nghe mợ Cả nói.

- Chị nhận được thư của cậu Tư báo là cậu dạo này không được khoẻ, đang chuẩn bị về phủ nghỉ ngơi, chắc vài ngày nữa sẽ tới. Trong thời gian cậu đi, gia đình mình cũng có chút chuyện, chị sẽ tìm cách nói với cậu. Các em cứ yên phận lo làm việc của mình cho tốt. Nếu ai có ý đồ xấu, hãm hại lẫn nhau, nói những việc ngoài bổn phận của mình. Thì đừng có trách chị không nhắc nhở trước.
Như vừa nói vừa đưa ánh mắt sắc lẹm về phía mợ Hai và mợ Tư càng làm tăng thêm uy lực của sự đe dọa trong những lời cô nói.

Hai người đó đương nhiên hiểu Như đang ám chỉ họ, vốn dĩ những người kia là một phe, hai chị em họ là một phe. Cậu Tư không giao quá nhiều việc cho họ nên khi cậu đi rồi bản thân họ càng lép vế hơn. Họ rất mong tới ngày cậu về để có cơ hội lật ngược tình thế. Mợ Cả đe doạ vậy, họ chỉ biết trước mặt thì tỏ vẻ nghe lời nhưng trong bụng là một rổ những toan tính.

Sau khi họp xong, mợ Cả nói Uyên và Thanh ở lại để báo cáo tình hình chuyến đi vừa rồi. Còn mợ Hai và mợ Tư thì về lo quản lý phân công người làm lau dọn nhà cửa còn đón cậu Tư về. Khi họ đi rồi ba người mới đóng cửa lại nói chuyện với nhau.

- Chị quyết định cho cậu Tư về à? - Thanh hỏi
- Cậu cũng đi lâu quá rồi, tới lúc phải về còn... Làm di chúc chứ.

Như nói với thái độ nửa nghiêm túc, nửa giễu cợt. Cậu Tư cuối cùng cũng không nể tình phu thê mà lập bè kéo phái, bày mưu tính kế hạ bệ ba cô và những người theo bè phái của ba. Cậu ta bệnh tật mà vẫn liên lạc ra bên ngoài cũng may mà có tai mắt của Uyên cái cắm vào nên ba cô mới thoát được những âm mưu thủ đoạn của cậu ta. Uyên và Thanh đều biết rằng, Như bây giờ cũng hận cậu Tư không kém gì hai người bọn họ. Hiện tại kế hoạch của họ đã chắc thắng đến bảy mươi phần trăm rồi. Vấn đề cần thiết bây giờ là để cậu Tư có một cái chết minh bạch, bệnh mà chết, mọi người trong phủ, trong huyện, trong tỉnh đều biết điều đó. Không ai phải nghi ngờ, thắc mắc. Cũng không ai bị quy tội cả. Hơn nữa, họ muốn chính bản thân cậu biết được, cậu chết là vì cậu gieo nghiệp mà nên, cậu phải cảm nhận được cảm giác bị những người cậu nghĩ là yêu thương cậu nhất phản bội cậu.
Uyên nhìn Như thăm dò.

- Mợ Hai với mợ Tư thì sao đây?

- Xem thái độ của họ để định đoạt, nếu họ biết điều, chị sẽ cho họ một cuộc sống an yên tự tại.