Để Em Thay Chồng Chăm Sóc Chị

Chương 187: Cậu Tư về.




Mợ Hai là một người vô cùng nham hiểm, ả sẽ dùng mọi cách để đạt được mục đích của mình. Ngày trước, ả đã lén cho thuốc gây ảnh hưởng đến sức khỏe sinh lý của phụ nữ, khiến Như sau khi sinh con xong thì luôn bực bội khó chịu, không còn mặn nồng với chuyện chăn gối nữa.

Cậu Tư khi ấy chưa bị tha hóa, bản thân cậu còn rất yêu mợ Cả, nhưng với một người có nhu cầu sinh lý cao như cậu lại gặp phải một cô vợ không biết nuông chiều khiến cậu chán nản hay uống rượu một mình. Ả đã nhân cơ hội, cho cậu ít thuốc kíƈɦ ɖụƈ vào, rồi ả mặc đồ, để tóc cho gần giống mợ Cả, như vậy cậu Tư khi xong chuyện cũng sẽ nghĩ là do bản thân mình nhầm ả với Như nên làm liều, ả sẽ không bị nghi ngờ. Kế hoạch đó đã thành công mỹ mãn khi ả biết trong bụng mình đã mang thai con của cậu. Nhưng rồi, thần may mắn đã không chiếu cố cho những thủ đoạn đê hèn của ả thêm nữa. Đứa con ả sinh ra là con gái. Cậu Tư cho ả làm mợ Hai, lại giao cho việc quản lý người ăn kẻ ở, tính lương cho người làm. Như vậy cũng đã là tình nghĩa với ả lắm rồi. Cậu cũng không một lần ân ái với ả nữa từ khi ả sinh con xong, nên giấc mộng có thể sinh cho cậu một đứa con trai để củng cố địa vị là rất khó.
Mợ Hai nghĩ cách hãm hại hai đứa con của mợ Cả, nhưng xui xẻo thay. Như đã biết thủ đoạn đê hèn của ả khi dụ dỗ cậu Tư nên đã đưa người hầu thân cận, trung thành ở bên nhà ngoại về trông trừng hai đứa, đó coi như một lời cảnh báo khiến mợ Hai khϊếp sợ không dám ra tay nữa.

Đang yên phận đợi cơ hội khác thì đùng cái cậu Tư dắt mợ Ba về. Mà mợ Ba lại đoan trang, gia giáo giống mợ Cả thành ra ả phải dụ dỗ đứa em gái mới lớn của mình vào phủ để lấy lòng cậu Tư...

Rất nhiều chuyện xảy ra trong phủ. Nhưng dù mợ Hai có dùng bao nhiêu thủ đoạn thì những con người kia vẫn đoàn kết và chiếm ưu thế hơn hẳn chị em ả.

Cuối cùng cũng đến ngày cậu Tư về, trông cậu ốm hẳn, tóc bạc, râu ria, đi lại khó khăn. Mọi người ai cũng trưng ra cái bộ mặt lo lắng quan tâm cậu. Cậu cố gắng giữ cái vẻ đạo mạo của một người trụ cột gia đình gọi các bà vợ lại để họp.
Đầu tiên là việc của mợ Năm. Cậu thấy mợ ấy bị sảy thai thì cũng nhẹ lòng. Thà để nó là cục máu đi ra còn hơn khi thành hình hài lại không ra đứa trẻ bình thường. Mà với lượng thuốc cậu đưa cho mợ Năm uống thì mẹ con mợ ấy cũng chả sống được đến khi sinh nó ra. Thôi thì nó đi sớm để mẹ nó sống thêm được một chút. Cuối đời cho mợ ấy lên chùa cầu phúc cho cậu cũng tốt. Cậu không ngớt lời khen ngợi cách xử hợp tình hợp lý của Như khiến Như, Uyên và Thanh càng thêm căm ghét cái con người tiểu nhân nhưng chuyên tỏ ra mình là một bậc quân tử.

Tiếp sau là về tiệm vàng. Uyên đã cắt giảm gia công nên bớt được một khoản lớn tiền lương và cơ sở vật chất, nguyên vật liệu cho bên đấy nên cậu rất mừng. Nhưng cậu lo ngại nhìn sang mợ Ba vì cậu thấy áy náy, muốn giữ lại nguyên vẹn cái xưởng đó cho mợ. Ai ngờ đâu, xưởng không giữ nổi, cả gia đình mợ Ba lại còn gặp nạn qua đời hết. Mợ Ba nói việc này Uyên có hỏi ý mình rồi. Thà giữ lại nguyên tiệm để kinh doanh còn hơn cố vớt vát lấy cái xưởng gia công để rồi đến lúc phải mất trắng. Cậu Tư thấy vui vì hai người vợ cậu yêu thương đều hiểu chuyện. Cậu khen ngợi một chút rồi nói đi xa về mệt muốn nghỉ ngơi chút. Mợ Tư xin được vào hầu cậu nhưng cậu nói không cần. Cậu ở trên kinh thành có Thủy hầu hạ quen rồi.