Để Em Thay Chồng Chăm Sóc Chị

Chương 202: Chúc phúc.




Ánh mặt trời mỗi lúc lên cao cùng những ánh nắng nhẹ nhàng của buổi sớm sưởi ấm cho hai người đang yêu dựa vào vai nhau. Trang cứ như vậy mà nằm thϊếp đi trên đôi vai của thầy Nam. Thầy nhìn nàng, vòng tay ôm lấy nàng, hôn nhẹ lên chán đầy dịu dàng.

Bọn trẻ đang ngồi học chữ. Thầy Nam hứa với Trang sẽ chăm sóc dạy dỗ chúng đoàng hoàng. Nơi ở này rất yên tĩnh và tự do.

Uyên và Như bất chợt tới. Họ nhìn thấy sự bình yên trong ngôi nhà nhỏ này. Thầy Nam có chút bất ngờ và mừng rỡ khi có hai vị khách tới thăm. Nhưng thầy lại không dám cử động sợ Trang thức giấc. Em ấy hiếm khi có một giấc ngủ ngon như vậy. Buổi đêm em ấy thường bị những cơn đau hành hạ, buổi sớm thầy phải che chắn cho cơ thể Trang ấm áp một xíu để thoả mãn cái sở thích ngắm bình minh của nàng. Sau đó, khi thời tiết ấm áp hơn nhờ những tia nắng mặt trời, cùng chút vitamin D chiếu vào giúp nàng dễ dàng đi vào giấc ngủ. Nàng thường có giấc ngủ ngon trên đôi vai của thầy vào tầm giữa buổi sáng.
Bọn trẻ háo hức chạy ra đón người chị tốt bụng mà chúng luôn mong nhớ. Chúng cũng khá quen với bộ dạng giả nam nhân của Uyên mỗi khi ra ngoài nên không có gì bất ngờ cả. Bọn nó biết chị gái đang ngủ nên cũng rón rén chạy lại. Uyên và Như thấy cảnh này thì ngay lập tức hiểu ý không được làm ồn.

Họ ra hiệu chào thầy Nam rồi dắt bọn trẻ vô chùa thắp nhang nhường không gian lại cho đôi tình nhân kia. Trên đường đi họ hỏi thăm tình hình của mọi người trên này. Bọn trẻ ríu rít kể chuyện. Như và Uyên đều nắm được tình hình. Trang có lẽ đã rất yếu rồi. Cả thầy Nam và bọn trẻ đều chuẩn bị tinh thần cho một ngày nào đó bất chợt Trang sẽ ra đi. Nàng sẽ yên tâm nhắm mắt và tin tưởng giao các em lại cho thầy Nam chăm sóc.

Mọi người vào chùa cầu phước lành, bình an. Trò chuyện với nhà sư, quyên góp chút của cải làm phước sau đó rời đi.
Khi trở về thì thấy thầy Nam đã chuẩn bị chút đồ ăn cho cả nhà. Trang thấy Uyên thì mừng rỡ. Nụ cười yếu ớt hiện ra trên khuôn mặt đã kém sắc của nàng. Uyên dắt theo Như lại gần để chào hỏi.

Trang và Như cũng không thân thiết cho lắm. Trước đây ở trong phủ họ không bằng lòng ra mặt luôn. Như không tôn trọng Trang, còn Trang cũng chỉ chào hỏi cho có trách nhiệm. Vì thời điểm Uyên chưa vào phủ. Trang chính là người được lòng cậu Tư nhất. Cô không vô lễ với Như nhưng cũng chả xua nịnh. Hơn nữa, cô còn theo bè phái của mợ Hai, mợ Tư. Nên giữa Như và Trang có một khoảng cách nhất định. Cô biết trong việc giúp Trang rời khỏi phủ cũng có công sức không hề nhỏ của Như. Nhưng nhất thời gặp nhau cũng còn chút ngượng ngùng.

Uyên hiểu được cái khoảng cách của hai người nên chủ động nói chuyện trước cho thay đổi không khí ngượng ngùng này.
- Chị Như bây giờ sẽ là vợ của em. Hôm nay, chị ấy mang theo thân phận này đến để chào mọi người.

Trang nghe vậy thì mừng rỡ. Cuối cùng Uyên cũng làm được điều em ấy muốn. Còn Như thì hơi ngại kèm theo chút thích thú khi Uyên giới thiệu mình như vậy.

- Chúc mừng hai người nha. Cuối cùng hai người cũng làm được điều mình muốn. Tình yêu của hai người khiến chị rất ngưỡng mộ.

Câu nói cùng với những lời thật lòng của Trang khiến cho đôi uyên ương kia như được khích lệ vậy. Thầy Nam cũng chạy lại nói với Trang.

- Hay là tối nay mình cũng làm đám cưới đi.