Đệ Nhất Kiếm Vương

Chương 103: Tôi không biết, các ông muốn làm gì thì




Bên trong khu cách ly vương vãi những vết máu vẫn còn đang mới, trên tâm phản có ba túi màu trắng đặt song song nhau, mỗi chiếc túi đều căng phồng lền, chứng tỏ trong đó chứa thứ gì đó. Dạ hành nhân sau khi đi vào chỗ cách ly, hắn quan sát xung quanh một lượt khá kỹ càng, sau đó hắn âm thầm ghi nhớ lại những điểm quan trọng, và những tình tiết trong đó. Tiến lại ba cái túi màu trắng, hắn nín thở cúi xuống bàn tay hơi run run cầm lên chiếc khóa nhỏ rồi bắt đầu từ từ kéo.

Khi mà chiếc khóa kéo ra được một đoạn, thì ánh mắt dạ hành nhân căng lên, đôi mắt trừng lớn như muốn lồi ra khỏi tròng mắt của hắn vậy. Đôi tay run run như không thể kéo tiếp chiếc khóa, nhưng tư thế của hắn vẫn giữ nguyên như vậy dường như hắn đang cố gắng đấu tranh tư tưởng rất lớn, kéo tiếp hay là dừng lại, lúc này nội tâm hắn như dậy sóng, kinh đào hải lăng, cố gắng trấn tĩnh lại, hắn âm thầm nhắm mắt một cái rồi, thở hắt ra một cái dường như là để lấy quyết tâm.

Tiếp tục kéo lấy chiếc khóa của túi trắng thì cảnh tượng bên trong ngày một hiện rõ ràng hơn, những giọt mồ hôi đã chảy lên mí mắt của dạ hành nhân, bởi bên trong túi chứa là một cảnh hãi hùng khiếp vía đối với hắn.

Càng kéo đôi tay của hắn càng run mạnh mẽ, và hai mắt của hắn càng căng phồng lên. khi mà kéo hết cái túi thì hắn ngã uỵch một cái hai mộng ngồi bệt trên mặt đất thở hổn hển.

- Thật kinh khủng.

Hắn tự lẩm bẩm nhưng không dám đưa mắt nhìn vào cái túi, mà đưa ánh mắt nhìn về phía cửa như đang trầm tư suy nghĩ điều gì đó. sau một hồi nghỉ ngơi hắn lấy hết can đảm bắt đầu quan sát kỹ càng bên trong cái túi.

Bên trong là một thi thể không lành lặn, bởi những vết mổ của các bác sỹ pháp y khi họ nghiệm thi. Cả thi thể chỉ còn khuôn mặt còn nguyên vẹn, mái tóc được bới ra phía sau, ngoài các bộ phận nội tạng, và chân tay được kiểm tra kỹ càng thì riêng phần đầu dường như ít được động tới.

Dạ hành nhân hơi ngơ ngẩn một lúc, sau đó hắn tiến hành kiểm tra toàn bộ thi thể, thỉnh thoảng hắn lại nhíu mày một cái, sau khi kiểm tra kỹ càng phần hạ thân háy thấy trên những đường kinh mạch hơi có bất thường, dường như người này chết là do nhưng cái này tạo a, còn các bác sỹ pháp y rất khó để phát hiện được những điều này, còn dạ hành nhân mạc dù phát hiện thấy như vậy, nhưng hắn vẫn chưa đoán ra nguyên nhân, sau đó hắn tiếp túc mở ra hai túi thi thể còn lại, và hắn nhận thấy cả ba thi thể đều có nguyên nhân cái chết là giống nhau. Sau đó dạ hành nhân kiểm tra kỹ càng phần đầu thì hắn giật mình phát hiện trên đỉnh đầu của thi thể thứ ba có một giọt máu li ti bằng đầu sợi tóc, hắn cẩn thận dùng một đầu ngân châm gạt đi vệt máu khô kia ra thì một tia máu chợt phun ra từ đó, và từ đó một cái lỗ nhỏ li ti hiện ra, mà chỉ có những cao thủ mới có thể nhìn ra được. Sau đó lại kiểm tra tiếp các thi thể còn lại đều cho ra một kết quả tương tự.

- Thì ra những bạn học này bị phong bế kinh mạch nên dẫn đến tử vong, chắc chắn họ phải chịu một sự đau đớn không hề nhẹ. bọn người này thật độc ác.

Dạ hành nhân tự thì thầm trong miệng đang lúc hắn thì thầm thì có tiếng nói ở bên ngoài xa vọng vào, với thính lực nhạy bén hắn nhanh chóng phát hiện ra giognj nói vẫn còn ở một khoảng cách khá xa, nhanh chóng kéo lại khóa của ba chiếc túi rồi hắn nhẹ nhàng bay ra khỏi khuc vực che chắn, khi hai bóng người tiến vào khu che chắn lúc thì dạ hành nhân đã nấp ở một chỗ kín đáo quan sát hai người này, cùng với đó là tiếng đối thoại của họ vang lên trong đêm.



- Vẫn không xác định được nguyên nhân về cái chết của những thi thể này ư, vậy phải làm sao bây giờ, nếu việc này mà vỡ lở ra vậy thì trường của chúng tôi đi đời nhà ma.

Một người đàn ông tuổi trung niên cất lên những lời lo lắng.

- Ông đừng lo lắng thái quá như vậy, chuyện này chúng ta nhất định phải giữ kín, không thể để sơ hở ra ngoài được, chưa đầy một tuần mà đã có đến ba vụ xảy ra...

- Nhiều hay ít không quan trọng, quan trọng ở đây ông nên nhớ một điều, tất cả bọn nhóc đó đều con cái các gia đình quyền lực, dùng tiền sẽ không khả thi, vậy nên để cho mọi chuyện yên lặng thì không phải chuyện dễ dàng.

- Tôi không muốn có thêm bất kỳ một sơ suất nào nữa, cho dù có thêm xác chết cũng không phải trong khuôn viên của cái trường này, nếu các ông không làm được tôi sẽ nhờ bên ông chủ. chuyện này không thể tái diễn nữa, ông hiểu không?

- Ông hiệu trưởng, ông nên biết rằng đây là khuôn viên trường ông, từ trong này chúng tôi không có bất kỳ một trách nhiệm nào hết, vậy nên ông đừng cố đổ trách nhiệm cho chúng tôi, chỉ khi nào có chuyện chúng tôi mới vào cuộc điều tra.

- Ông nói thế mà nghe được ah? ông bảo điều tra, thế các ông điều tra được gì rồi, từ hôm ấy tới giờ đã có thêm hai cái xác nữa được gửi tới đây rồi, nếu như giờ có thêm xác chết nữa thì sao, chẳng lẽ là thể hiện sự vô năng của các ông hay sao?

Nếu các ông không làm được ngày mai tôi sẽ báo cáo với ông chủ.

- Thôi được rồi, tôi sẽ cố gắng tìm ra được kẻ thủ ác. nhưng nó không hề dễ dàng. Những cái chết này không hề có một manh mối nào hết sức bí ẩn.

- Tôi không biết, các ông muốn làm gì thì làm, cái tôi quan tâm là kết quả.