Đệ Nhất Kiếm Vương

Chương 108: Ông chủ khu nhà trong lòng núi




Tiếng ầm vang lên, và những sự rung lắc đồng thời cũng kết thúc, sau đó tiếng động cơ xe vang lên rồi nó lại từ từ chuyển bánh, lần này nó không hề lạng lách đánh võng, cũng không cần lao nhanh vun vút nữa, mà nó cứ di chuyển một cách từ tốn, và chậm rãi. Nằm bên dưới gầm xe dạ hành nhân muốn cui đầu ra ngoài quan sát nhưng chỉ tiếc khoảng gầm quá thấp dù hắn cố gắng thế nào cũng không sao ngó đầu ra bên ngoài được. Cuối cùng hắn đành cắn răng bám chặt lấy bốn thanh treo bên dưới chiếc xe giống như một con thạch sùng đu người dưới trần nhà.

Chiếc xe cứ chạy êm êm như thế thêm khoảng năm cây số nữa thì nó lại bắt đầu rung lắc, thì ra giờ nó đã đi đến một con đường núi, với những vết gồ ghề, dốc dếch khó đi, đi thêm một quãng đường khoảng mười cây số nữa thì chiếc xe tiến vào một ngọn núi, trước ngọn núi là một hồ nước rộng mênh mông, đi vòng qua hồ nước chiếc xe tiến vào một cánh cổng sừng sững được khoét sâu vào bên trong lòng núi, bên trái là một bốt canh với ba tên bảo vệ có vũ trang đầy đủ. Dừng trước cánh cổng người phụ nữ lúc nãy xuống xe rồi tiến đến trước bốt canh.

- Ồ thì ra là chị Hồng, hôm nay có kiếm được con mồi nào không mà về sớm vậy?

Một tên lính canh có vẻ quen biết với người phụ nữ tên hồng này, nên cất giọng hỏi thăm.

- Dạo gần đây căng quá, nên không dễ để kiếm mồi, hôm nay bắt được một con bé nên chuồn nhanh thôi, chứ nếu cứ chần chờ dễ bị phát hiện lắm, thôi các chú mở cửa cho tôi vào đi.

- Không được chúng tôi phải kiểm tra đã.



- ôi giời tôi với các chú mà còn phải làm những thủ tục rườm rà này nữa hay sao chứ?

- Chị thông cảm cho chúng tôi, bởi vì đây là mệnh lệnh của chủ nhân, không một ai được được phép xuất nhập trang viện mà chưa được kiểm tra.

Tên lính canh lúc này cất lời phân trần, mặc dù là quen biết nhưng mà không ai có đặc cách, cho dù là ai đi nữa lúc ra vào đều phải chịu sự kiểm tra nghiêm ngặt.

_ Thế các chú kiểm tra đi, nhanh cho tôi còn vào.

Nói rồi tên hai tên lính lúc này tiến đến chiếc xe và bắt đầu làm nhiệm vụ kiểm tra trong xe, và chúng còn ngó xuống bên dưới gầm xe nhưng mà không phát hiện thấy điều gì bất thường, lúc này chị Hồng cất tiếng đon đả.

- Đấy các chú thấy đấy, tôi là người đàng hoàng, có bao giờ tôi có giở trò gì đâu chứ.

- Chị thông cảm, nhiệm vụ của chúng tôi phải làm, chứ chúng tôi biết chị là người như thế nào mà.

Tên lính bắt đầu lấy lòng chị Hồng, sau đó hăn còn nháy mắt với chị Hồng rồi cất giọng.

- Mà hàng hôm nay ngon quá chị nhỉ? hôm nào tạo điều kiện cho cúng em một tý nhé..



Nói rồi cả ba tên đều cất giọng cười một cách ghê tởm.

- Được rồi, nớm ạ hôm nào rồi tôi sẽ kiếm cho các chú một em, thôi tôi đi vào đây.

Sau đó chị Hồng lên xe, khi mà bọn người không để ý thì một bóng đen đã âm thầm chui xuống trốn dưới gầm xe mà không một ai phát hiện.

Cánh cửa nặng nề mở ra, chiếc xe lăn bánh vào bên trong, bên trong là một khung cảnh hoàn toàn khác, ánh đèn khắp mọi nơi, ánh sáng lan tỏa khắp hang cùng ngõ hẻm, vào bên trong còn có hai cửa kiểm tra an ninh nữa mới tiến vào một khu lít nha lít nhít những căn biệt thự tấp tầng.

Thật không ngờ trong lòng núi mà có thể kiến trúc được hàng chục căn biệt thư như thế này, phải kể ra những người ở đây đã đầu tư một khoản tiền khổng lồ để xây dựng và kiến thiết nơi đây thành một khu xa hoa mà ở trên mặt đất cũng hiếm có nơi nào có được một nơi phồn hoa như vậy.

Chiếc xe dừng lại trước một căn nhà sang trọng bậc nhất trong khu, trước cửa có đến cả chục tên bảo vệ trông coi, xung quanh cũng có rất nhiều camera giám sát hết sức nghiêm ngặt.

Sau đó bọn người trên xe mang cô nữ sinh lúc này đang hôn mê xuống, rồi đi vào căn nhà, sau một vài vòng kiểm tra thì hai tên bảo vệ cùng chị Hồng được phép vào trong căn biệt thự sang trọng, còn những người còn lại bị cho đứng ở ngoài.

- Cô Hồng hôm nay về sớm vậy ah? hôm nay có hàng về không vậy?

Khi đám người vừa vào đến cửa thì một giọng đàn ông trung niên từ trong nhà vang lên, sau đó cánh cửa được mở ra, cả nhóm ba người đi vào trong, hai tên bảo vệ để cô nữ sinh lên trên ghế sô pha rồi đi ra ngoài, chỉ còn lại chị Hồng ngồi lại trên ghế, phía trước mặt là người đàn ông trung niên ngồi trên ghế quay lưng về phía của chị Hồng.

- Vâng thưa ông chủ, hôm nay chỉ bắt được một em, dạo gần đây quá khó khăn, mấy hôm nay chỉ bắt được một đứa, nhiều gia đình báo án cộng với việc rất ít các cô gái trẻ ra ngoài vào ban đêm, nên hành động không dễ dàng, chắc là ngày mai phải làm việc này vào ban ngày, vì dường như ban đêm không làm được gì? vả lại ban ngày thì cơ quan công quyền dường như ít để ý hơn, nên sẽ dễ dàng hoạt động hơn. Ông chủ thấy thế nào ạ, phương án này có khả thi không?

- Việc này cô cứ tùy tiện làm, làm sao đảm bảo an toàn và bí mật là được, còn mọi chuyện khác cô tự tiện quyết định

Được sự đồng ý, chị Hồng tỏ vẻ dãn ra cơ mặt một tý, bởi dạo gần đây cô không đưa được bao nhiêu cô gái về, ông chủ không giận dữ là may mắn rồi.

khi hai người đang nói chuyện thì phía đối diện bên kia cô gái trẻ cựa quậy thân mình một cái.

Lúc này ông chủ mới sai bảo chị Hồng ra ngoài để ông ta và cô nữ sinh ở lại bên trong, khi cánh cửa đóng lại một giọng nói êm diị vang lên.

- Đây là nơi nào vậy? tôi đang ở đâu?